0 chữ
Chương 2
Chương 2
Sợi dây đứt, cơ thể cô nặng nề rơi xuống đất. Tô Hướng Vãn há miệng hớp từng ngụm không khí một cách khó nhọc.
“Mẹ, mẹ không sao chứ?” Một bàn tay nhỏ đen nhẻm rụt rè đưa đến trước mũi cô, giọng một đứa trẻ non nớt vang lên.
“Mau đỡ lên giường đi, để cô ấy nằm nghỉ một lúc. Thật là tội nghiệp, một ngày mệt chết đi được, kìa, còn có một đứa con nít nữa kìa.”
Cứ thế, cô được người ta đỡ lên một chiếc giường bằng gỗ.
Ký ức ồ ạt tràn về như thủy triều. Tô Hướng Vãn ngay lập tức hiểu ra: mình đã xuyên không, hơn nữa còn xuyên vào một cuốn tiểu thuyết.
Tại sao ư?
Bởi vì cuốn tiểu thuyết này do chính cô em họ Tô Tiểu Nam của cô viết.
Chuyện là Tô Hướng Vãn vốn thích tìm truyện trên mạng để đọc. Mấy hôm trước, cô tìm được một cuốn tên là “Khởi đầu thập niên 70.”
Gần đây cô đang mê mẩn thể loại truyện bối cảnh xưa, trong những truyện đó hình tượng nam nữ chính đều rất xuất sắc, đặc biệt là nam chính tuy có tàn tật nhưng tài trí hơn người, khiến người ta vô cùng yêu thích.
Quyển truyện này mang đậm hơi thở của thời đại đó, vì thế cô rất thích đọc.
Trong truyện cũng có một bà mẹ chồng thuộc hàng “cực phẩm” và nữ phụ độc ác trùng tên với cô, Tô Hướng Vãn.
Nhân vật Tô Hướng Vãn này “cực phẩm” đến mức nào ư?
Nhà họ Tống có ba anh em, cô ta đường đường chính chính gả cho anh Cả nhưng người cô ta mê đắm lại là chú Hai đang đi lính.
Chuyện này vốn dĩ chỉ có cô ta tự đa tình. Chồng cô ta và cô ta đã gạo nấu thành cơm còn chú Hai vốn chẳng ưa gì người chị dâu này.
Đáng ghét nhất là đến cuối cùng, cô ta cũng chẳng hề dạy dỗ con cái. Thậm chí để có tiền chưng diện, cô ta còn nhẫn tâm lén bán đi hai đứa con của mình.
Có tiền rồi, cô ta ăn mặc đẹp đẽ, sau khi chồng chết thì cả ngày lượn lờ trước mặt em chồng, mong được anh để mắt tới.
Cô ta sinh tổng cộng ba đứa, lén lút bán mất hai đứa. Người nhà hỏi đến thì cô ta trơ tráo bịa chuyện là dắt con ra đường rồi bị bọn buôn người bắt mất.
Hám hư vinh, chết không hối cải.
Mà con trai cả của cô ta cũng chính là nam chính trong truyện, đã trải qua vô vàn gian khổ để tìm lại em trai và em gái. Hơn nữa, người cha tưởng đã chết lại trở về, cả nhà cùng nhau nuôi dạy các con, đang sống yên ổn hòa thuận thì Tô Hướng Vãn lại bắt đầu gây chuyện.
“Mẹ, mẹ không sao chứ?” Một bàn tay nhỏ đen nhẻm rụt rè đưa đến trước mũi cô, giọng một đứa trẻ non nớt vang lên.
“Mau đỡ lên giường đi, để cô ấy nằm nghỉ một lúc. Thật là tội nghiệp, một ngày mệt chết đi được, kìa, còn có một đứa con nít nữa kìa.”
Cứ thế, cô được người ta đỡ lên một chiếc giường bằng gỗ.
Ký ức ồ ạt tràn về như thủy triều. Tô Hướng Vãn ngay lập tức hiểu ra: mình đã xuyên không, hơn nữa còn xuyên vào một cuốn tiểu thuyết.
Tại sao ư?
Bởi vì cuốn tiểu thuyết này do chính cô em họ Tô Tiểu Nam của cô viết.
Chuyện là Tô Hướng Vãn vốn thích tìm truyện trên mạng để đọc. Mấy hôm trước, cô tìm được một cuốn tên là “Khởi đầu thập niên 70.”
Quyển truyện này mang đậm hơi thở của thời đại đó, vì thế cô rất thích đọc.
Trong truyện cũng có một bà mẹ chồng thuộc hàng “cực phẩm” và nữ phụ độc ác trùng tên với cô, Tô Hướng Vãn.
Nhân vật Tô Hướng Vãn này “cực phẩm” đến mức nào ư?
Nhà họ Tống có ba anh em, cô ta đường đường chính chính gả cho anh Cả nhưng người cô ta mê đắm lại là chú Hai đang đi lính.
Chuyện này vốn dĩ chỉ có cô ta tự đa tình. Chồng cô ta và cô ta đã gạo nấu thành cơm còn chú Hai vốn chẳng ưa gì người chị dâu này.
Đáng ghét nhất là đến cuối cùng, cô ta cũng chẳng hề dạy dỗ con cái. Thậm chí để có tiền chưng diện, cô ta còn nhẫn tâm lén bán đi hai đứa con của mình.
Cô ta sinh tổng cộng ba đứa, lén lút bán mất hai đứa. Người nhà hỏi đến thì cô ta trơ tráo bịa chuyện là dắt con ra đường rồi bị bọn buôn người bắt mất.
Hám hư vinh, chết không hối cải.
Mà con trai cả của cô ta cũng chính là nam chính trong truyện, đã trải qua vô vàn gian khổ để tìm lại em trai và em gái. Hơn nữa, người cha tưởng đã chết lại trở về, cả nhà cùng nhau nuôi dạy các con, đang sống yên ổn hòa thuận thì Tô Hướng Vãn lại bắt đầu gây chuyện.
5
0
1 tuần trước
16 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
