0 chữ
Chương 4
Chương 4
“Nhưng con thì khác, từ bé con đã quen làm việc nhà rồi, hay là con nhường suất làm việc này cho em được không?”
“Mẹ và em con cả đời sẽ biết ơn con.”
Còn nữ chính Khương Y Y thì khỏi nói, mặt cô ta dày như tường thành nên trực tiếp chơi bài trói buộc đạo đức với nguyên chủ:
“Chị ơi, chị học giỏi và thông minh, sau này kiểu gì cũng có cơ hội. Còn em lại học dốt từ nhỏ."
"Hơn nữa, anh Tô Kỳ nói chỉ cần em có được công việc này, anh ấy sẽ thuyết phục cha mẹ đến nhà mình hỏi cưới đó!"
"Chị cũng không nỡ chia rẽ đôi uyên ương chúng em đâu, đúng không?”
Cha Khương thì khỏi bàn, ông ta là kẻ vô tâm nên mở miệng là ép buộc nguyên chủ:
“Nhà mình có ba đứa con nên phải có một đứa đi vùng kinh tế mới. Con là chị cả, con không đi thì ai đi?”
Nguyên chủ Khương Nguyệt Lê từ nhỏ đã bị PUA bởi Bạch Hủy, lại sống dưới sự lạnh nhạt của cha, nên cô ấy dần trở thành người cam chịu, luôn sống để làm vừa lòng người khác.
Cuối cùng, cô ấy nhường luôn suất làm việc chính thức cho nữ chính rồi bị đẩy đi vùng sâu vùng xa.
Chưa dừng lại ở đó, trước ngày đi, Bạch Hủy còn cấu kết với chị ruột mình để đứa cháu trai khờ khạo của họ trèo lên giường của Khương Nguyệt Lê, định dùng cô ấy làm “của hồi môn” cho mối quan hệ của bà ta.
Cứ như thế, người đáng lẽ được ở lại thành phố là nguyên chủ lại bị cả nhà đẩy xuống nông thôn.
Ngày nào Khương Nguyệt Lê cũng bị đói đến mức người không ra người.
Sau đó bỗng có một bức thư nặc danh tố cáo cô ấy quan hệ lăng nhăng với đàn ông được gửi đến đội sản xuất.
Từ đó, danh tiếng của cô ấy ở trong đội sản xuất bị hủy hoại, mọi người xa lánh, cô lập và bắt nạt cô ấy.
Một lần trên đường đến trạm y tế, cô ấy bị một lão già độc thân đã thèm muốn cô ấy từ lâu lôi vào rừng.
Sau khi chuyện xảy ra, Khương Trường Thắng không những không đứng ra bảo vệ cô ấy, mà còn mắng cô ấy là đồ không biết xấu hổ, làm mất mặt cả nhà, rồi còn đăng báo tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ với cô ấy.
Khương Nguyệt Lê bị ép gả cho lão già độc thân đó, gã là một kẻ biếи ŧɦái, ngày nào cũng nghĩ ra cách mới để hành hạ cô ấy.
Ngay cả khi cô ấy đang mang thai, gã vẫn đánh cô ấy đến chảy máu, từ đó cô ấy bị sảy thai rồi dẫn đến vô sinh suốt đời.
Gã chê cô ấy không sinh được con nên đã bán cô ấy vào tận sâu trong núi.
Ở đó, cô ấy trở thành công cụ để cả nhà tên đàn ông kia phát tiết thú tính. Vì không chịu đựng nổi nữa nên nguyên chủ đã tự vẫn.
Thi thể của cô ấy bị vứt nơi hoang dã, không người chôn cất.
“Mẹ và em con cả đời sẽ biết ơn con.”
Còn nữ chính Khương Y Y thì khỏi nói, mặt cô ta dày như tường thành nên trực tiếp chơi bài trói buộc đạo đức với nguyên chủ:
“Chị ơi, chị học giỏi và thông minh, sau này kiểu gì cũng có cơ hội. Còn em lại học dốt từ nhỏ."
"Hơn nữa, anh Tô Kỳ nói chỉ cần em có được công việc này, anh ấy sẽ thuyết phục cha mẹ đến nhà mình hỏi cưới đó!"
"Chị cũng không nỡ chia rẽ đôi uyên ương chúng em đâu, đúng không?”
Cha Khương thì khỏi bàn, ông ta là kẻ vô tâm nên mở miệng là ép buộc nguyên chủ:
“Nhà mình có ba đứa con nên phải có một đứa đi vùng kinh tế mới. Con là chị cả, con không đi thì ai đi?”
Nguyên chủ Khương Nguyệt Lê từ nhỏ đã bị PUA bởi Bạch Hủy, lại sống dưới sự lạnh nhạt của cha, nên cô ấy dần trở thành người cam chịu, luôn sống để làm vừa lòng người khác.
Chưa dừng lại ở đó, trước ngày đi, Bạch Hủy còn cấu kết với chị ruột mình để đứa cháu trai khờ khạo của họ trèo lên giường của Khương Nguyệt Lê, định dùng cô ấy làm “của hồi môn” cho mối quan hệ của bà ta.
Cứ như thế, người đáng lẽ được ở lại thành phố là nguyên chủ lại bị cả nhà đẩy xuống nông thôn.
Ngày nào Khương Nguyệt Lê cũng bị đói đến mức người không ra người.
Sau đó bỗng có một bức thư nặc danh tố cáo cô ấy quan hệ lăng nhăng với đàn ông được gửi đến đội sản xuất.
Từ đó, danh tiếng của cô ấy ở trong đội sản xuất bị hủy hoại, mọi người xa lánh, cô lập và bắt nạt cô ấy.
Một lần trên đường đến trạm y tế, cô ấy bị một lão già độc thân đã thèm muốn cô ấy từ lâu lôi vào rừng.
Khương Nguyệt Lê bị ép gả cho lão già độc thân đó, gã là một kẻ biếи ŧɦái, ngày nào cũng nghĩ ra cách mới để hành hạ cô ấy.
Ngay cả khi cô ấy đang mang thai, gã vẫn đánh cô ấy đến chảy máu, từ đó cô ấy bị sảy thai rồi dẫn đến vô sinh suốt đời.
Gã chê cô ấy không sinh được con nên đã bán cô ấy vào tận sâu trong núi.
Ở đó, cô ấy trở thành công cụ để cả nhà tên đàn ông kia phát tiết thú tính. Vì không chịu đựng nổi nữa nên nguyên chủ đã tự vẫn.
Thi thể của cô ấy bị vứt nơi hoang dã, không người chôn cất.
7
0
1 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
