TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 19
Chương 19

Bạch Hủy sợ chị cả nhìn ra gì đó, thế là vội vàng rót cho chồng một ly rượu: “Nào, uống rượu uống rượu đi. Lại nếm thử món đậu phộng này, tối nay em cho không ít dầu đâu.”

Khương Trường Thắng theo bậc thang vợ đưa đến mà đưa đũa gắp đậu phộng ăn, không so đo nữa. An ủi chồng xong, Bạch Hủy nhìn ra ngoài cửa, cau mày.

“Tiểu Kiệt, con ra đầu ngõ xem sao. Trời sắp tối rồi, con chị Hai sao vẫn chưa về.”

Bà ta gọi mấy tiếng, Khương Kiệt mới thu lại ánh mắt ngạc nhiên từ người Khương Nguyệt Lê, cậu ta đặt bát đũa xuống chạy ra đầu ngõ.

Lúc này ở trong con ngõ nhỏ cách sân số hai vài trăm mét, Khương Y Y đang nép mình trong lòng một đồng chí nam nào đó thút thít khóc lóc.

Đồng chí nam kia có khí chất bất phàm, dáng vẻ thanh tú.

“Hu hu hu…”

Hai tay Khương Y Y ôm eo Tô Kỳ, khóc như mưa sa.

Buổi chiều phân xưởng nóng bức, Khương Y Y còn phải đeo khẩu trang dày. Chưa đến giờ tan làm, người cô ta đã bốc mùi.

Vận hành máy móc trong phân xưởng yêu cầu phải đứng suốt. Mới một lúc, Khương Y Y đã cảm thấy chân đau.

Tranh thủ lúc không ai để ý, cô ta vừa định dựa vào máy móc lười biếng, kết quả bị người ta bắt được. Chị lớn tuổi mắng cô ta té tát trước mặt mọi người, nói cô ta lười biếng, thái độ làm việc không nghiêm túc.

Khương Y Y mất hết thể diện, chỉ có thể cắn răng kiên trì làm việc cả buổi chiều. Bây giờ cô ta cảm giác hai chân không phải là của mình nữa, đau rát.

“Em không làm nổi dù chỉ một ngày nữa.”

Khương Y Y nghĩ đến ngày mai còn phải đến phân xưởng thì khóc càng lớn tiếng.

“Có thể, có thể nhờ cha anh sắp xếp lại cho em một công việc nhàn hạ ở nhà máy cơ khí không?”

Tô Kỳ nhìn người trong lòng, cô ta khóc đến vai run run, anh ta vừa xót xa vừa khó xử.

“Chuyện này e là không được.”

Khương Y Y nghe xong thì đẩy anh ta ra.

“Tại sao?”

“Cha anh bình thường ghét nhất là lạm dụng chức quyền, tư lợi cá nhân.”

Tô Kỳ trả lời nghiêm túc. Nhưng cảm nhận được Khương Y Y không vui, anh ta lại vội vàng dỗ dành.

“Nhưng chuyện chúng ta yêu nhau đã nói với mẹ anh rồi. Bà ấy biết em có công việc, cũng rất hài lòng.”

“Y Y, em cứ kiên trì thêm một thời gian nữa nhé. Đợi cha anh đi công tác về, sẽ để họ đến nhà em cầu hôn.”

Vừa nói, Tô Kỳ giơ tay lau đi giọt nước mắt ở khóe mắt Khương Y Y.

Mẹ Tô chọn con dâu không chỉ nhìn mặt, còn có một điểm chung, đó là sợ bị người khác chiếm lợi của nhà mình.

Cho nên khi con trai chọn con dâu thì yêu cầu đầu tiên là đối phương phải có công việc.

Khương Y Y nghe đối phương muốn đến nhà cầu hôn, trong lòng dâng lên sự ngọt ngào.

Đã vậy thì cô ta cứ kiên trì thêm một thời gian nữa đi. Nhưng nghĩ đến môi trường gian khổ ở phân xưởng, cô ta lại không nhịn được thở dài.

Trong lòng cô ta còn không quên mắng Khương Nguyệt Lê, thi vào nhà máy nào không thi, lại thi vào nhà máy dệt, hại cô ta bây giờ đi làm vất vả như vậy.

Khương Y Y ngẩng khuôn mặt nhỏ bé còn vương nước mắt lên, đôi mắt cô ta nhìn thẳng vào người đàn ông đẹp trai trước mặt rồi gật đầu.

Cô ta yếu ớt nép vào lòng người đàn ông, vẻ mặt đáng thương nói: “Em làm như vậy đều là vì anh thôi.”

Tô Kỳ nghe xong thì trong lòng rất cảm động, đưa tay ôm chặt lấy cô ta vào lòng.

Hai người lại ở trong ngõ tình tứ một hồi lâu. Đợi Khương Y Y về đến nhà thì đã sau tám giờ.

Bạch Cầm đã ăn uống no say ở nhà họ Khương rồi đi trước một bước.

Bạch Hủy đúng lúc đổ nước tắm ra ngoài, suýt nữa hất vào chân con gái: “Muộn thế con? Con đi đâu vậy?”

Bạch Hủy nhìn quanh sân, cố tình hạ nhỏ giọng hỏi.

Nhớ lại cảnh vừa rồi trong ngõ, người đàn ông bị cô ta dùng tay trêu chọc đến thở dốc, Khương Y Y bất giác nhoẻn miệng: “Mẹ, con ở cùng Tô Kỳ, mẹ đừng quản nữa.”

Vào phòng khách, Khương Y Y đấm đấm vào bắp chân nhức mỏi rồi ngồi phịch xuống ghế. Bạch Hủy chú ý đến má con gái đỏ ửng thì cũng nhắm một mắt làm ngơ.

7

0

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.