TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 23
Chương 23

Mỗi sáng đun hai ấm lớn, đủ uống cả ngày.

Nửa đêm, Giản Song mơ màng dậy đi vệ sinh.

Đại đội Tiền Tiến vẫn chưa có điện. May là hôm nay trăng tròn, ánh sáng đủ nhìn đường. Giản Song ra khỏi nhà, đi ngang qua phòng nhà hai, vô tình nghe thấy tiếng thì thầm gì đó, dường như đang bàn chuyện xoay tiền. Nhưng giọng nhỏ quá, cô nghe không rõ, lại đang buồn tiểu, vô ý giẫm phải một hòn đá, trượt chân suýt té, hét lên một tiếng. Não bộ lập tức tỉnh táo.

Phòng phía sau lập tức im bặt. Cô không nghĩ nhiều, cẩn thận giải quyết xong, rồi trở lại nhà.

Từ sau khi nhớ lại ký ức, cái nhà xí ở quê, vốn vừa quen được đôi chút, lại trở nên ám ảnh. Giản Song chỉ muốn nhắm mắt mà đi, nhưng lại sợ bước hụt mà té xuống. Thế là cứ rón rén đi vào, xong rồi chạy vội ra.

Vừa nằm xuống giường thì bị Kiều Minh Viễn kéo vào lòng.

“Nóng quá...”

Giản Song đẩy anh ra.

Kiều Minh Viễn ú ớ:

“Không nóng, trời lạnh rồi mà.”

Đêm nay anh thật sự không làm gì, chỉ thích ôm cô ngủ. Tư thế ấy khiến Giản Song nhớ đến con thỏ bông mà cô ôm ngủ trong kiếp trước.

Nhưng khác biệt là, ngày ấy cô vẫn ngây thơ, còn bây giờ... Rõ ràng cảm giác vật kia đang cứng dần. Giản Song hoảng hốt. Kiều Minh Viễn chỉ hơn cô một tuổi, mới thế đã dễ kích động vậy sao? Cô vội vàng chuyển chủ đề:

“Lúc nãy em nghe thấy anh hai và chị hai nói chuyện xoay tiền...”

“Em đừng để ý. Nếu chị hai đến mượn tiền, cứ nói với mẹ hoặc bảo chị ấy tìm anh. Trong nhà này, tiền anh quản.”

“Ừ.” Giản Song rất hài lòng với câu trả lời này, lại hỏi tiếp,

“Anh hai muốn có con trai lắm. Thế còn anh thì sao?”

“Anh thích con gái. Sinh một đứa giống em là được.” Kiều Minh Viễn trả lời không chút do dự. Con trai sao dễ thương bằng mấy cô bé ngoan ngoãn mềm mại?

Trước kia nếu không phải chứng kiến mấy đứa trẻ làng nghịch ngợm dơ bẩn, anh cũng không cất công dạy dỗ Đại Mao, Nhị Mao đâu.

“Nếu... nếu em không thể sinh con thì sao?” Giản Song ngập ngừng hỏi. Cô muốn nói trước cho anh biết.

Tuy cô không từng rơi xuống nước giữa mùa đông, nhưng có lần giặt quần áo giữa trời lạnh, lại ăn uống kham khổ, trong người tích tụ hàn khí rất nặng. Mỗi lần đến tháng là đau như muốn chết, nằm vật ra giường mà khóc.

Mẹ Giản từng mắng cô làm quá. Nhưng cơn đau ấy khiến Giản Song như bị rút hết sinh khí, không nhúc nhích nổi.

Vài lần như thế, nhà họ Giản mới miễn cưỡng chấp nhận và để cô nghỉ ngơi trong những ngày ấy.

Có lúc cô còn thấy may vì có cớ được nghỉ, vì thật sự đau không chịu nổi.

“Không sinh thì thôi.” Giọng Kiều Minh Viễn rất bình thản.

Giản Song nghe ra được sự dửng dưng trong lời anh. Như thể việc vợ không sinh được cũng chẳng có gì quan trọng. Trong lòng cô thoáng xao động. Nhưng rồi lại nghĩ chắc anh không tin thật, chỉ đang dỗ cô mà thôi.

Hiếm khi cô truy hỏi đến cùng:

“Không có con, anh không sợ sau này không ai dưỡng già sao?”

Cô tưởng anh sẽ nói là còn có con của anh cả, anh hai, thời này, quan hệ anh em còn rất gắn bó.

Ai ngờ anh lại nói:

“Công nhân thì có lương hưu. Đợi anh điều từ công xã lên huyện, hoặc lên tỉnh, thì lo gì. Lương hưu lúc đó đủ nuôi cả hai ta.”

Giản Song: “...”

“Điều chuyển công tác đâu dễ vậy? Một cái ghế là một người. Không thế thì bọn em đâu phải đi vùng kinh tế mới?”

Dù giờ Kiều Minh Viễn đã là giáo viên ở công xã, nhưng chính vì làm giáo viên mà khó tạo thành tích nổi bật.

Nếu dạy ra được trạng nguyên, được phong giáo viên vàng, rồi xuất bản vài cuốn sách luyện thi thì mới mong khá lên.

Kiều Minh Viễn đột nhiên ghé sát vào cô, giọng trầm thấp:

“Kỳ thi đại học sẽ không bị hủy mãi đâu. Lãnh đạo sẽ sớm nhận ra ngành nào cũng thiếu nhân tài. Đến lúc ấy, anh sẽ thi. Đậu đại học thì không lo không điều lên trên được.”

Rồi anh ôm cô chặt hơn.

Giản Song cảm thấy hơi thở anh nóng rực, nhất thời chẳng còn tâm trí đẩy ra, chỉ còn lại sự kinh ngạc.

Kỳ thi đại học đã bị hủy nhiều năm, không ít thanh niên trí thức đã buông xuôi. Kiều Minh Viễn, một thanh niên nông thôn, không có nguồn tin, sao lại nhìn được đến mức đó?

5

0

2 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.