TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 61
Chương 38: Máy điều chế thuốc 1

Trong khi chờ đợi thành phẩm ra mắt, có chút hơi buồn chán, cô chợt nghĩ đến bài kiểm tra ở trường mà cậu ba đã nhắc đến, nhưng cô chưa từng đọc cuốn sách giáo khoa nào trong thời đại này.

Vì để mình không lâm vào tình huống xấu hổ, cô quyết định tìm một vài cuốn sách để đọc và bắt đầu lục lại những cuốn sách cô mang từ Thượng Hải về.

Chúng đều là sách tiểu học nên cô quyết định đi tìm anh hai của mình. Bây giờ cậu ấy đang học năm ba trung học cơ sở, tất cả sách từ năm một và năm hai trung học cơ sở đều có ở đó.

Cô không muốn phải đi theo mấy đứa con nít đến trường tiểu học để học nên quyết định là mình phải đọc chúng.

Sau đó cô đi từ trong không gian ra, mở cửa, đi tới cửa phòng anh hai, gõ cửa hai tiếng.

"Anh hai, em vào được không..."

Nghe thấy câu trả lời đồng ý từ bên trong, cô mở cửa bước vào.

Cách bài trí của căn phòng này cũng giống phòng của cô, ngoại trừ việc trong phòng không có bàn trang điểm, chỉ có hai chiếc bàn làm việc và một chiếc tủ lớn. Thậm chí còn không có tủ đựng quần áo. Quần áo đều để ở một cái giá gỗ ở cạnh giường sưởi. Dù sao thì các chàng trai cũng thường không có nhiều quần áo.

Cô thấy Phó Dục đang ngồi ở bàn đọc sách, còn Phó Hồng nằm trên giường không biết đang đọc gì, vừa cười vừa nói đùa. Khi nhìn thấy cô bước vào, cả hai đều đặt sách trên tay xuống, còn Phó Hồng mỉm cười nhìn cô: “Sao vậy em gái, em có chuyện gì tìm anh hai à?”

Phó Hiểu đột nhiên ngồi xuống bên cạnh giường, nói với cậu ấy: “Anh hai, ở nhà mình có sách giáo khoa trung học cơ sở không?”

"Có, có chuyện gì à, em muốn đọc sao?"

Thấy cô gật đầu, hai anh em nhìn nhau nói: “Sách giáo khoa trung học cơ sở, em chưa từng học qua, đọc có hiểu được không?”

Phó Hiểu ngẩng đầu, có chút đắc ý nói: “Em có khả năng học tập rất tốt, đọc mấy lần là có thể học được.”

Nhìn thấy vẻ mặt tự tin của cô, cả hai đều mỉm cười, Phó Hồng thậm chí còn giơ ngón tay cái lên với cô một cách khoa trương: "Đương nhiên là em gái tôi giỏi nhất, đợi chút, anh sẽ tìm sách cho em."

Trong lúc đang tìm sách, Phó Hiểu nhặt cuốn sách Phó Hồng đang đọc trên giường lên xem, hóa ra là một cuốn sách nhỏ có tranh vẽ.

Phó Hồng bưng một chồng sách đi tới, đặt lên trên giường, nói với cô: “Đây đều là những điều em cần phải học ở trung học cơ sở, em xem thử đi.”

Cô chỉ tuỳ tiện lật qua vài cuốn sách, là người đã được trải qua giáo dục cấp đại học ở kiếp trước, cô đã cho rằng tiếng Trung và toán học tương đối đơn giản, nhưng ai có thể nói cho cô biết đây là thứ gì không?

Phó Hiểu ngơ ngác nhìn Phó Hồng, thận trọng nói: "Còn phải học tiếng Nga à?"

Cô ngơ ngác nhìn cuốn sách này, từng chữ trong đó đều xa lạ, kiếp trước cô chỉ biết ba thứ tiếng Anh, Pháp và Trung Quốc, nhưng ai có thể nói cho cô biết tại sao thời điểm này người ta lại phải học cái thứ tiếng Nga chết tiệt này hay không?

Phó Hồng mỉm cười nhìn cô, hiểu được cảm xúc trên vẻ mặt của cô, cùng là kẻ học dốt, cậu ấy cũng căm thù môn học này đến tận xương tuỷ.

Phó – học bá – Dục nhìn hai người có ánh mắt giống hệt nhau và đang bày tỏ rằng mình chẳng hiểu gì, đối với Phó Dục mà nói, đây là những điều rất đơn giản.

Tất nhiên, Phó Hiểu cũng rất thông minh. Cô có dị năng tinh thần và trí nhớ rất tốt , cũng không quá lời khi nói rằng cô có trí nhớ dạng sao chép. Cô chỉ đang đơn thuần bày tỏ sự băn khoăn của mình khi biết rằng họ phải học tiếng Nga trong thời đại này mà thôi.

3

0

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.