TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24
Chương 24

Sở Tương cười nhẹ nói: "Tớ mắng bà ta mấy câu cũng vô dụng, không đau không ngứa."

Lưu Đình Đình: "... Sao cậu lại không có chí khí như vậy, cứ để Chương Vân bắt nạt như thế."

Lần này người cạn lời lại là Sở Tương, cô nhìn Lưu Đình Đình buồn cười nói: "Chúng ta quen nhau bao nhiêu năm rồi, lúc nào cậu thấy tớ chịu thiệt chưa?"

Nghe thấy lời cô nói, Lưu Đình Đình cẩn thận suy nghĩ một chút, rồi chậm rãi trợn tròn mắt, uống một hơi hết nước trong cốc, rồi xích lại gần cô, đặc biệt nhiệt tình hỏi: "Vậy lần này thì sao, chuyện lần này cậu định giải quyết như thế nào? Đặc biệt là cái gã đàn ông đó."

"Gã đàn ông đó đã được giải quyết rồi, điều kiện của anh ta tốt quá, nên lọt vào mắt Sở Lộ." Sở Tương nhìn cô ấy thay đổi sắc mặt nhanh như vậy, cũng buồn cười nói.

Lưu Đình Đình không dám tin trợn to mắt nói: "Có phải Sở Lộ bị ngốc rồi không, cho dù điều kiện có tốt đến đâu, cũng không chịu nổi việc người này đánh chết hai người vợ."

Sở Tương: "Chỉ có thể nói mỗi người có một sự theo đuổi riêng."

Thực ra cô quá hiểu tại sao Sở Lộ lại lựa chọn như vậy, hay nói cách khác, đây đều là do Chương Vân đích thân làm gương cho con gái ruột của mình. Vì công việc, vì ở lại thành phố, không từ thủ đoạn.

"Vậy Chương Vân sẽ bỏ cuộc như vậy sao?" Lưu Đình Đình có chút nghi ngờ hỏi, cô ấy cảm thấy đối phương không phải là người dễ dàng bỏ cuộc như thế.

Sở Tương: "Đương nhiên là không rồi, có lẽ bây giờ bà ta đã đi tìm người giới thiệu mấy gã đàn ông còn tồi tệ hơn nữa."

Lưu Đình Đình: "... Đã đến mức này rồi, vậy tại sao cậu vẫn có thể bình tĩnh như thế?"

"Đằng nào cũng không tránh được, vậy tại sao tớ nhất định phải chờ Chương Vân tìm cho tớ, tớ hoàn toàn có thể tìm một người mà tớ hài lòng."

Sở Tương nói đến đây, trong mắt lóe lên một tia sắc bén, ở chỗ cô, mặc kệ Chương Vân muốn làm gì, đều là chuyện không có kết quả.

Lúc này Lưu Đình Đình đã trở nên vô cùng hưng phấn: "Vậy cậu nói xem, cậu muốn tìm một đối tượng như thế nào, có yêu cầu gì, tớ giúp cậu tìm xem."

Nhìn Lưu Đình Đình xoa xoa tay hăm hở muốn thử, Sở Tương đặc biệt nghiêm túc nói: "Trước tiên cảm ơn ý tốt của cậu, nhưng tớ thấy chuyện này thím Quyên quen thuộc hơn."

"Mẹ tớ cả ngày bận mắng tớ, đâu có gặp được mấy đồng chí nam nào." Lưu Đình Đình nghi ngờ nói.

13

0

3 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.