TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 45
Chương 45

Đại đội trưởng không cho là đúng nói: "Cháu cũng suy nghĩ không chu đáo, cái chỗ núi hoang đó, ma còn không thèm đến! Cháu là một người phụ nữ mang theo một đứa con ở núi hoang? Bị ăn thịt cũng không tìm thấy người!"

Ông nói như vậy cũng xem như nói dễ nghe rồi, chỗ đó bên trái không gần thôn Hứa gia, bên phải không gần thôn Giang gia, hoang vu không người ở, một mình một phụ nữ ở đó, thì có gì tốt? Đừng nói đến chó sói và lợn rừng trên núi, hổ báo gì đó, nhỡ mấy ông già độc thân trong thôn tối đến mò sang thì sao? Trừ phi đám Hứa Phượng Đài cùng đến ở còn đỡ!

Đại đội trưởng nói: "Nếu cháu thật sự muốn xây nhà, lấy danh nghĩa anh trai cháu, xây một căn nhà ở cuối thôn, anh em cháu ở chỗ đí, còn có thể trông nom lẫn nhau, anh trai cháu cũng được nhờ cháu, còn có thể cưới được chị dâu! Cháu nghĩ gì mà lại đi xây nhà ở núi hoang? Không thiết thực!"

Nói xong ông lại hối hận.

Để một người phụ nữ ly hôn ở lại trong thôn, con gái trong thôn làm sao mà lấy chồng được? Người trong thôn chắc chắn sẽ không đồng ý, đến lúc đó lại có chuyện để ồn ào.

Đừng nhìn thôn bọn họ ra ngoài thì đoàn kết, nội bộ mấy phòng đấu đá nhau như gà chọi vậy.

"Chuyện cấp đất làm nhà là không thể, cháu đừng nghĩ nữa."

Hứa Minh Nguyệt thở dài nói: "Cháu cũng là xét đến tình hình hiện tại của cháu, không tiện ở trong thôn, mới nghĩ xem có thể xây nhà ở núi hoang được không, đến lúc đó xây ở chỗ gần thôn Hứa gia chúng ta một chút, để tiện trông nom, không chiếm đất của thôn, cũng không ảnh hưởng đến con gái trong thôn. Cháu có hai người anh em, anh em họ cũng có mấy người, đến lúc đó anh trai em trai cháu đến ở cùng cháu. Chú hai cũng biết, lần này cháu chia được chút tiền từ nhà họ Vương, đến lúc đó cháu sẽ mua chút gạch đất từ thôn, xây tường rào cao lên."

Trong thôn xây nhà, gạch đất đều là tự làm, cần gì phải tốn tiền? Hứa Minh Nguyệt lại cố ý nói như vậy, đến lúc đó chia bớt tiền trong tay ra, cũng đỡ bị người ta nhòm ngó.

Lúc này vợ Đại đội trưởng cũng kéo Đại đội trưởng vào phòng, lấy nắm tiền kia, nhỏ giọng nói một câu: "Ba mươi đồng!" Lại cho ông xem đồ Hứa Phượng Lan mang đến.

Đại đội trưởng thấy mì sợi và đường phèn cũng kinh ngạc: "Nó lấy đâu ra mấy thứ này?"

Vợ Đại đội trưởng nhỏ giọng nói: "Người kia của con bé là công nhân chính thức ở thành phố, có tiền có phiếu, còn cặp kè với con gái lãnh đạo xưởng dệt, thì làm gì mà không có đồ tốt?"

3

0

2 tháng trước

4 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.