TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 88
Chương 88

Hách Xá Lý thị có phần lo lắng hỏi:

"Thân thể nương nương vẫn như cũ ạ?"

Đông Giai thị xua tay:

"Thân thể ta hễ đến mùa đông lại thế, chắc là di chứng từ lần sinh nở, tẩu tẩu đừng quá lo lắng."

Sau đó, Đông Giai thị hỏi Đông An Dao đã học được những gì, Đông An Dao liền đọc thuộc một đoạn trong Tam Tự Kinh.

Đông Giai thị vỗ tay khích lệ:

"Dao Dao cách cách của chúng ta giỏi quá!"

Đông An Ninh cũng vỗ tay phụ họa:

"Dao Dao, là "Cẩu bất giáo, tính nãi thiên", không phải "chó chó kêu, tính nãi thiên" đâu, nhớ kỹ nhé."

Sau bao nhiêu lần sửa sai, câu "chó chó kêu, mèo mèo nhảy" cuối cùng cũng đổi thành "chó chó kêu, tính nãi thiên", chỉ còn thiếu một chữ là hoàn chỉnh.

"Ừm, "Cẩu bất giáo, cẩu bất giáo"…" Đông An Dao vừa cắn ngón tay vừa lặp lại vài lần, rồi ngẩng đầu nói đầy chắc chắn:

""Chó chó kêu", muội biết rồi!"

Đông An Ninh: "…"

Hách Xá Lý thị có chút bất lực, nói:

"Cẩu bất giáo!"

Đông An Dao gật đầu:

"Ừm! "Cẩu bất giáo, chó chó kêu", cũng không khác nhau lắm mà."

Hách Xá Lý thị nghe vậy, lập tức quay sang trừng Đông An Ninh:

"Con xem con đã dạy ra cái gì kìa!"

"Ha ha ha! Mẫu thân đừng giận vội, cô cô vẫn đang ở đây mà." Đông An Ninh cười gượng hai tiếng, rồi đẩy Đông An Dao ra trước mặt Đông Giai thị: "Cô cô, người thấy muội muội của con còn cứu được không?"

Đông An Dao ngẩng đầu, ánh mắt nghi hoặc nhìn tỷ tỷ.

Mình có bị bệnh đâu, sao tỷ lại nói thế chứ?

Đông Giai thị nghe vậy, làm bộ nghiêm túc đánh giá một lượt Đông An Dao, rồi nói đùa:

"Ừm, bản cung tuy tài hèn sức mọn, nhưng vẫn còn đủ năng lực sửa được cái ‘chó chó kêu’ này."

"Vậy thì nhờ cậy đại sư rồi!" Đông An Ninh vừa nói, vừa ấn đầu Đông An Dao xuống hành lễ cùng mình với Đông Giai thị.

Nhìn hai đứa bé gần bằng nhau cúi đầu hành lễ với vẻ mặt nghiêm túc mà dáng vẻ lại đáng yêu vô cùng, Đông Giai thị cuối cùng cũng không nhịn được mà bật cười thành tiếng.

"Phụt…"

Từ công công và Đông ma ma đứng hầu một bên thấy Đông Giai thị cười rạng rỡ như vậy, trong lòng đều thấy vui lây. Đông ma ma liếc mắt ra hiệu cho Từ công công, cả hai cùng lui ra góc điện nhỏ.

Từ công công hạ giọng hỏi:

"Ma ma có chuyện gì dặn dò sao?"

Đông ma ma nói:

"Hai vị cách cách sẽ ở lại Cảnh Nhân Cung. Ngươi báo người dưới siết chặt kỷ luật, tuyệt đối không được sơ suất. Nếu để xảy ra chuyện, không cần chủ tử trách phạt, bản thân ta cũng không tha đâu."

Từ công công đáp:

"Ta hiểu rõ ý ma ma. Chủ tử nương nương khó khăn lắm mới có thể vui vẻ thế này, sao ta dám để ai làm mất hứng. Nếu để xảy ra chuyện, không cần ma ma động thủ, ta tự mình đập đầu vào cột mà chết!"

5

0

3 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.