TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 63
Chương 63

Chỉ là… Ngao Bái là kẻ không thể xem thường.

Sách Ni khẽ vuốt ngón tay cái đang đeo chiếc ngọc hoàn, ánh mắt càng trở nên thâm trầm, như hòa vào với màn đêm đặc quánh.

“Cốc, cốc, cốc!”

Có tiếng gõ cửa vọng đến.

“A mã!”

Là giọng của Sách Ngạch Đồ.

Sách Ngạch Đồ là nhi tử thứ ba của Sách Ni, cũng là người được ông lựa chọn kế nhiệm.

Sách Ni khẽ hé mắt, trầm giọng:

“Vào đi!”

Cánh cửa kêu “két” một tiếng khẽ vang, gió lạnh từ ngoài lùa vào. Sách Ngạch Đồ không chút xao động, cũng chẳng bận tâm đến bóng tối dày đặc trong phòng, đưa tay nhận lấy chiếc đèn l*иg từ tiểu đồng bên cạnh, bước tới bàn sách, cắm đèn vào giá.

Sách Ni lên tiếng:

“Châm nến đi.”

Sách Ngạch Đồ: “Dạ!”

Nói xong, hắn mở đèn l*иg, lấy ra cây nến, lắp vào giá rồi từ tốn châm lửa.

“A mã, từ sau khi Thái hoàng thái hậu tới thăm bệnh, người cứ ở mãi trong thư phòng. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng lẽ trong triều có biến?”

Với tư cách là người được Sách Ni đặt nhiều kỳ vọng, Sách Ngạch Đồ đương nhiên biết rõ phụ thân xưa nay vẫn cố giữ thái độ trung lập trước cuộc đấu đá trong triều. Chẳng lẽ lần này bị Thái hoàng thái hậu khiển trách?

Sách Ni vuốt chòm râu đã bạc trắng:

“Sách Ngạch Đồ, ta hỏi ngươi, theo ngươi hiện tại điều Thái hoàng thái hậu quan tâm nhất là gì?”

Sách Ngạch Đồ đã châm xong nến, ánh sáng vàng nhạt tràn ngập thư phòng. Hắn thổi tắt đèn l*иg, đặt sang một bên, rồi trầm ngâm đáp:

“Là sự ổn định của Đại Thanh?”

“Không đúng!” Sách Ni khẽ cười lắc đầu: “Điều bà ta quan tâm nhất bây giờ là làm sao để Hoàng thượng trưởng thành yên ổn và thuận lợi thân chính.”

Sách Ngạch Đồ chợt bừng tỉnh:

“Vậy ra bà ta đến cầu xin người?”

Nhưng hắn không tin phụ thân mình dễ dàng nhận lời như vậy.

“Ừm.” Sách Ni dựa vào ghế, nhắm mắt dưỡng thần.

Sách Ngạch Đồ: “Thế… A mã định nhận lời sao?”

Sách Ni mở mắt, trong ánh mắt lóe lên tia sáng kỳ lạ, không rõ là phản chiếu từ ánh nến hay là ánh nước đọng nơi tròng mắt:

“Sách Ngạch Đồ, Hách Xá Lý gia chúng ta sắp có một Hoàng hậu rồi.”

Sách Ngạch Đồ nghe vậy, liền nghẹn thở, kinh ngạc thốt lên:

“A mã nói thật sao?”

Trong lòng hắn nhanh chóng điểm lại các tiểu thư trong phủ, rồi dè dặt hỏi:

“Là Uyển Nguyệt phải không?”

Chỉ có nàng là tuổi tác tương xứng với tân hoàng, lại được mẫu thân nuôi dưỡng từ nhỏ, đức hạnh, dung mạo, lời ăn tiếng nói đều không chê vào đâu được.

Sách Ngạch Đồ khẽ gật đầu.

Sách Ni đứng dậy, đi đến bên nhi tử, vỗ nhẹ lên vai hắn:

“Vì Đại Thanh, vì dòng tộc Hách Xá Lý, lão phu không thể không làm!”

Sách Ngạch Đồ lập tức cúi đầu, cung kính:

“Nghe theo a mã, nhi tử nhất định toàn tâm toàn lực.”

4

0

3 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.