TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 42
Chương 42: Một cô nương mũm mĩm

Kiếp trước, Mộc Hàn Yên chỉ có một người bạn tri kỷ duy nhất, chính là Y Thanh Liên. Y Thanh Liên sở hữu dáng vẻ hơi đầy đặn, khuôn mặt tròn trĩnh như quả táo, thường dễ ngại ngùng và hay đỏ mặt. Tính tình ôn hòa, dịu dàng, luôn thật lòng đối tốt với Mộc Hàn Yên. Kiếp trước, vì muốn giúp đỡ Mộc Hàn Yên, cuối cùng nàng ấy đã chấp nhận gả cho một lão già gần bằng tuổi cha mình.

Khi đó, Mộc Hàn Yên đã lâm vào cảnh khốn cùng, đến lúc được cứu thoát, nàng mới hay rằng Y Thanh Liên đã dùng cả hạnh phúc đời mình để đổi lấy sự sống cho nàng. Khi ấy, nàng hận bản thân bất lực vô cùng. Nhưng Y Thanh Liên vẫn chỉ nhẹ nhàng cười dịu dàng, ngượng ngùng an ủi nàng, nói rằng người kia đối xử với nàng ấy rất tốt, luôn chiều chuộng nàng ấy.

Thế nhưng, hai năm sau, Mộc Hàn Yên lại nhận được tin dữ rằng Y Thanh Liên đã qua đời! Lão già kia vì chán vợ cũ, cưới thêm một cô gái trẻ đẹp hơn. Cả hai kẻ đó hợp sức ngược đãi, hành hạ Y Thanh Liên đến chết! Khi ấy, mặc dù thực lực của Mộc Hàn Yên đã đủ mạnh để bảo vệ nàng, nhưng mọi thứ đã quá muộn màng!

Nhận được hung tin, nàng không ăn không ngủ, chạy điên cuồng ba ngày ba đêm đến nhà lão già kia, gϊếŧ sạch cả nhà hắn! Nỗi đau mà Y Thanh Liên phải chịu đựng trước khi chết, nàng khiến lão già đó cùng ả tình nhân mới kia phải nếm mùi đau đớn gấp trăm lần. Nhưng, dù có làm vậy, liệu có thể đưa Thanh Liên sống lại hay chăng? Không thể!

Hình ảnh đêm ấy, nàng khóc đến xé lòng xé dạ, đau khổ và hối hận không nguôi, vẫn như in trong tâm trí. Chuyện như vậy, tuyệt đối không thể để tái diễn, tuyệt đối không!

Hiện tại, Y Thanh Liên vẫn còn khỏe mạnh, chưa vì nàng mà hy sinh cả đời, càng chưa phải chịu lăng nhục đến chết. Mộc Hàn Yên cảm thấy mắt mình cay cay, nàng vội lau đi nước mắt nơi khóe mắt, nở một nụ cười thật tươi, hướng về phía Y Thanh Liên mà đi.

Thanh Liên, kiếp này, ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi, nhất định sẽ khiến ngươi được hạnh phúc trọn đời!

Mộc Hàn Yên một mạch chạy đến trước cửa, liền thấy Y Thanh Liên đứng đó, có chút gượng gạo. Dáng người hơi mập của nàng không hề khó coi, ngược lại càng toát lên vẻ đáng yêu. Nhìn thấy Mộc Hàn Yên, khuôn mặt tròn trĩnh của Y Thanh Liên lập tức rạng rỡ với nụ cười tươi rói, hai lúm đồng tiền nhỏ xinh hiện lên, vội vàng bước nhanh về phía nàng.

"Hàn Yên, ngươi không sao chứ? Chuyện lần trước của Triệu tứ tiểu thư ta đã muốn đến thăm ngươi, nhưng phụ thân không cho phép. Hôm nay nghe chuyện liên quan đến Triệu tứ tiểu thư, phụ thân cuối cùng cũng chịu cho ta ra ngoài. Ta đã nói với người rằng ngươi bị oan, người cứ không tin. Hôm nay người mới chịu tin chút ít. Hừ, ta đã sớm bảo rồi, Triệu tứ tiểu thư không phải là người tốt!"

Nhìn nụ cười tinh nghịch trên khuôn mặt Y Thanh Liên, và đôi mắt trong trẻo của nàng ấy, lòng Mộc Hàn Yên lại nhói đau. Nàng cố gắng kìm nén nước mắt, gượng cười nói: "Thanh Liên, cảm ơn ngươi. Thôi nào, chúng ta mau vào trong trò chuyện, ta đã bảo người chuẩn bị món bánh đậu xanh mà ngươi thích nhất."

"Thật sao?" Khuôn mặt bầu bĩnh của Y Thanh Liên lập tức sáng bừng lên niềm vui, đôi mắt thoáng chốc rực rỡ. Nhìn dáng vẻ ấy, Mộc Hàn Yên vừa buồn cười, lại vừa xót xa. Một người đáng yêu, tràn đầy sức sống như thế này, kiếp trước lại phải chịu số phận bi thảm đến vậy! Đời này, nàng quyết không để điều đó xảy ra!

"Đương nhiên là thật rồi. Ta biết ngươi thích nhất bánh đậu xanh của phủ thành chủ, còn nữa, ta sẽ sai người đi Đạo Hương Trai mua thêm đồ ăn ngon cho ngươi." Nói xong, Mộc Hàn Yên liền nắm tay Y Thanh Liên, dẫn nàng ấy về viện của mình.

Y Thanh Liên vui vẻ gật đầu lia lịa, đôi tay nhỏ xinh cũng đưa ra, nắm lấy tay Mộc Hàn Yên.

1

0

3 tuần trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.