Chương 49
Trò chơi sinh tồn (8)
Chương 49: Trò chơi sinh tồn (8)
Tiếng hí đau đớn của con ngựa khiến bọn động vật ăn cỏ càng thêm lồng lộn, bọn báo đốm và sư tử cũng nhanh chóng chớp lấy thời cơ, chúng kéo quân xông đến săn những con bị lạc đàn đang chạy loạn.
Gà Tinh một lần nữa nâng dao bầu, chặt đứt cổ họng con ngựa khiến tiếng kêu đau đớn của nó ngưng bặt.
"Giết được ngựa vằn lực sĩ, điểm bạo lực + 1."
Nhìn dòng thông báo hiện ra trước mặt, con gà quang quác gào lên hưng phấn:
- Ô hô, anh mày được cộng một điểm bạo lực rồi đây này, ngầu hết sẩy!
Bốn con đang tập trung nhắm mục tiêu, nghe vậy máu nóng sôi sùng sục. Cá Hổ và giun Vương liếc mắt ra hiệu cho nhau, hai con xách dao lên, lao thẳng về phía bọn linh dương ở phía trước. Cặp đôi sâu, hạc cũng không chậm lụt, chúng áp sát, chém đứt đôi người hai con dê rừng.
“Giết được linh dương lực sĩ, điểm bạo lực +1.”
“Giết được dê rừng lực sĩ, điểm bạo lực +1.”
...
- Xời, bọn này cũng được cộng điểm bạo lực rồi đấy nhá!
Nhìn hàng thông báo hiện ra trước mặt, bốn con gào lên với con gà đang điên cuồng đuổi theo bọn ngựa ở phía xa.
Bọn báo đốm và sư tử cũng vừa hạ gục được ba con ngựa vằn và hai con dê rừng, thấy năm anh em linh thú vẫn đang hăng máu chém giết, con báo và sư tử đầu đàn cử ra một nhóm canh gác chiến lợi phẩm, những con còn lại theo sau chúng nó xông vào, tham gia cuộc chém giết với năm anh con.
Bên này, Diễm vác theo Phượng Linh tung hoành giữa đàn linh dương và ngựa vằn. Tận dụng ưu điểm cơ thể nhỏ bé lại dẻo dai của một đứa trẻ, khi thì cô bò, khi thì lăn tròn, khi lại chạy băng băng. Mỗi lần Phượng Linh chém xuống, lập tức có thêm một hoặc hai thú con nằm rạp trên mặt đất, kêu gào đau đớn vì bị chặt mất chân.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, đợi đến khi ba con đầu đàn tỉnh táo gào lên ra hiệu cả đàn chạy trốn, thì cũng đã có gần hai trăm con trong đàn bị giết.
Nhìn bọn ngựa vằn, dê rừng và linh dương càng chạy càng nhanh, Diễm không hề có ý định đuổi theo, cô xoay người đi về phía bọn thú bị cụt chân đang kêu la ầm ĩ, Phượng Linh trong tay hạ xuống, tiễn chúng lên đường.
“Giết được ngựa vằn lực sĩ, điểm bạo lực + 1.”
“Giết được dê rừng lực sĩ, điểm bạo lực +1.”
“Giết được linh dương lực sĩ, điểm bạo lực +1.”
...
Một loạt thông báo cộng điểm bạo lực nối đuôi nhau xuất hiện.
Năm con cũng nhanh trí, thấy cô xử lý bọn thú, chúng hò nhau kéo tới thu thập chiến lợi phẩm.
Bọn báo đốm và sư tử hôm nay trúng quả đậm, mỗi bầy bắt được gần năm mươi con thú ăn cỏ. Nhìn đống thức ăn cao ngất, cả bọn hưng phấn, ngẩng cao đầu gào tướng lên.
Gà Tinh và Cá Hổ dùng dao bầu lột da, làm thịt những con thú vừa săn được, ba con còn lại cũng bắt chước làm theo. Bọn báo đốm, sư tử thấy hành động lạ lùng, rủ nhau vây lại, ngồi chồm hỗm tò mò nhìn từng động tác của năm con
Cá Hổ đứng một bên há miệng phun nước, rửa sạch máu loãng trên đống thịt vừa xẻ, vẫn còn đang bốc hơi nóng hổi. Trong lòng nó thở dài ngán ngẩm, con linh thú một thời hùng dũng như nó, đi đến cái nơi một giọt linh khí cũng không có này, công dụng thật sự chẳng khác máy bơm nước là bao.
Thấy công việc cũng đã gần xong, hạc toi và sâu xanh quay sang nhóm lửa bắc bếp. Diễm lấy ra một đống củi cùng gia vị quăng cho hai con, chẳng bao lâu sau, mùi thịt nướng thơm lừng toả ra. Bọn sư tử và báo đốm hít hà liên tục, có con nhịn không được, cố gắng vượt qua cảm giác sợ hãi với ngọn lửa đang bập bùng, mon men tiến lại gần khu nướng thịt.
Con sư tử đầu đàn khá thông minh, nó biết những kẻ này rất lợi hại, không thể đánh cướp được, liền sai đồng bọn cắp hết những con mồi bắt được đưa đến trước mặt Diễm và bọn linh thú. Báo đốm thấy thế cũng học theo, thành thử gần một trăm con thú ăn cỏ cả người đầy máu, suýt nữa đè bẹp cả sáu.
Năm anh em linh thú: "..."
Diễm công chúa: "..."
Cái lũ bốn chân lông lá này mà cũng biết đạo lý góp gạo thổi cơm chung á?
Con sư tử đầu đàn thấy không ai phản ứng lại trước hành động ân cần hiến đồ của mình, nó gầm nhẹ một tiếng, cái đầu đầy lông cúi xuống, đẩy đẩy đám thú ăn cỏ về phía trước.
- Nó nói muốn đổi bọn thú này lấy chỗ thịt nướng kia!
Gà Tinh đen mặt làm phiên dịch cho bọn sư tử.
- Chẳng phải chúng thích ăn thịt sống à?
Hạc toi và sâu xanh trợn mắt.
- Ai biết được, có khi cái lũ này bị chập dây nào cũng nên.
Giun Vương và cá Hổ bình luận.
Cùng lúc đó, bọn linh cẩu và chó hoang bị mùi máu tươi hấp dẫn, chúng xông tới bao vây cả người lẫn thú vào bên trong.
Nhận thấy có nguy hiểm, đàn sư tử và báo đốm xoay phắt người lại, cơ thể dựng thẳng đứng, đưa ánh mắt cảnh cáo nhìn bọn thú không mời mà đến.
Năm anh em linh thú nắm chặt dao bầu trong tay, tản ra tứ phía bảo vệ thức ăn thần thánh. Diễm đặt chai sting đang uống dở xuống gần bụi cây lá gai, tay cầm Phượng Linh quan sát đàn linh cẩu và chó rừng một lượt.
Bọn linh cẩu hai mắt hau háu nhìn đám thịt, cả sống cả chín bên trong vòng vây, dù vừa mới dùng bữa cách đây không lâu, nhưng chúng chưa bao giờ chê thức ăn, nhất là một đống thức ăn lớn như đống núi nhỏ thế kia. Vừa hay gặp bọn chó rừng cũng có ý định tương tự, hai con đầu đàn quyết định bắt tay hợp tác, đánh cướp một mẻ lớn.
Kẻ khiến chúng e dè là bọn báo đốm và sư tử, còn sáu sinh vật lạ hoắc, bé tí như lũ chuồn đất kia, chúng trực tiếp liệt kê chung vào danh sách thức ăn cần đánh cướp.
Sáu con linh cẩu to khoẻ nhất đàn, lùi lại về phía sau vài bước lấy đà, lao thẳng vào bọn sư tử, những con khác chia thành hai nhóm, một nhóm chạy phía sau yểm trợ cho sáu con linh cẩu vừa xông tới, nhóm còn lại xông vào cướp đồ ăn.
Đàn chó rừng thấy đối phương hành động, cũng nhanh chóng chia quân, một nửa vọt tới quần chiến với lũ báo đốm, nửa còn lại nhập bọn với lũ linh cẩu làm nhiệm vụ đánh cướp.
Năm con nhìn chằm chằm bọn chó rừng và linh cẩu đang vọt tới, do đã học được chút kinh nghiệm trong lúc giết lũ ngựa vằn, chúng cẩn thận quan sát, tìm kiếm sơ hở của kẻ địch.
Diễm cầm chắc Phượng Linh trong tay, lợi dụng đám cỏ phía trước, cô nằm sấp xuống mặt đất, trườn người tới phía sau bọn linh cẩu.
Báo đốm và sư tử do lúc nãy tiêu hao thể lực vây bắt thú ăn cỏ, nay lại gặp kẻ địch với bầy đàn đông đúc, chẳng mấy chốc chúng đã bị bọn linh cẩu cùng chó rừng cắn cho tơi bời, máu và lông rải đầy mặt đất.
Bảy con linh cẩu lao thẳng về phía cặp đôi sâu hạc, cái mồm đầy răng sắc nhọn của chúng há to, nhằm thẳng hướng đống thịt nướng táp tới.
Đợi chúng chạy đến một khoảng cách vừa đủ, sâu xanh và hạc toi gào lên một tiếng, nâng cao dao bầu trong tay chém mạnh xuống, đầu hai con linh cẩu bị chẻ đôi ngay lập tức, máu và óc trắng bắn ra tứ phía.
"Giết được linh cẩu lực sĩ, điểm bạo lực + 1,5."
"Giết được linh cẩu lực sĩ, điểm bạo lực + 1,5."
Dòng thông báo của thằng thần kinh Bố Già hiện ra trước mặt hai con, nhưng chúng chẳng để tâm đến, hai tay nắm chặt dao bầu tiếp tục tập trung quan sát.
Năm con linh cẩu còn lại còn chưa hiểu gì đã thấy đồng bọn nằm vật ra đất, chúng giật mình đừng phắt lại, đưa hai mắt đánh giá sinh vật lạ lùng trước mặt.
Bộ ba giun Vương, gà Tinh và cá Hổ cũng đã hạ gục được hai con chó rừng, một con linh cẩu. Những con đang nhăm nhe cướp đồ, thấy vậy không dám tiếp tục hung hăng, xông bừa lên nữa.
Bên này Diễm cũng đã nhập trận, tiếp tục lợi dụng cơ thể nhỏ bé, cô thoát ẩn thoát hiện giữ bọn báo đốm và chó rừng, mỗi lần Phượng Linh hạ xuống, thông báo điểm bạo lực được cộng thêm lại hiện ra.
Đàn sư tử và báo đốm được cô trợ lực, chẳng mấy chốc đã lật ngược tình thế, mười con linh cẩu và chó rừng bị chúng nó cắn đứt cổ chết ngay tại chỗ.
Hai con đầu đàn thấy thương vong bên ta quá nhiều, vội vàng ra hiệu cả đàn rút quân tháo chạy, mấy con sư tử trẻ tuổi định đuổi theo, nhưng bị con sư tử đầu đàn cản lại.
Sau trận chiến, cả bọn nằm bẹp xuống đất thở hồng hộc.
Năm anh em linh thú chỉ bị thương nhẹ bên ngoài, so sánh với bọn sư tử, báo đốm bên kia, mấy vết thương của chúng chỉ như vết kiến cắn be bé.
Diễm lấy thuốc trị thương cấp tốc ra đưa cho chúng, tiện thể bảo chúng bôi thuốc luôn cho những con sư tử và báo đốm bị thương.
93
6
5 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
