TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 7
Chương 7

Từ đó, "Tam kiệt Thái Sơ" trở thành khởi đầu cho thời đại thịnh trị của Thái Sơ đế, được ghi vào sử sách, tô điểm cho sự nghiệp chính trị của Tiên hoàng. Nó cũng trở thành danh hiệu mà ba người bọn họ không thể nào gột rửa được.

Nhưng danh hiệu này, có ai hỏi ba người bọn họ có muốn hay không?

Trạng nguyên Thẩm Nghiên thì không cần phải nói. Hắn tài giỏi lại thanh cao. Việc bị xếp cùng hai người có thành tích thấp kém như bọn họ quả thực là một sự sỉ nhục lớn. Nếu có thể, chắc chắn hắn thà từ bỏ công danh trở thành thường dân, còn hơn mang danh hiệu tam kiệt nực cười này.

Lộc Hành Ngọc cũng khổ tâm không kém. Hắn dùi mài kinh sử mười mấy năm, cũng là nhân tài hiếm có trong gia tộc. Chưa đến hai mươi tuổi đã thi đỗ tiến sĩ bằng thực lực của mình. Ai ai cũng khen hắn tiền đồ vô lượng.

Cho dù chỉ là đỗ cuối bảng, nhưng đó là công danh hắn tự mình thi đỗ, hắn cũng chỉ mong muốn có vậy. Ai ngờ trong kỳ thi Đình, vì muốn ép đủ ba người tài giỏi để tạo nên giai thoại "Tam kiệt Thái Sơ" mà công danh tiến sĩ của hắn lại trở thành trò cười.

Hồi Tiên Hoàng còn tại vị, đồng liêu trong triều ngấm ngầm bài xích, còn chế giễu hắn dựa vào dung mạo mà được trọng dụng. Nay Tiên Hoàng băng hà, cái "mỹ danh" bị ép gán này ngược lại trở thành tai họa ngầm của hắn.

Có oan hay không chứ? Oan thật mà.

Mà Trần Kim Chiêu nào đâu không khổ tâm, không hối hận.

Giá như ngày đó nàng tham gia kỳ thi Hội sau là tốt rồi, cớ sao cứ nhất quyết tham gia kỳ thi năm Thái Sơ thứ bảy?

Hơn nữa, dẫu không tham gia thi Hội nữa, thì công danh Cử nhân cũng đủ để nàng về quê dạy học ở thư viện, hoặc ở nhà nhận một hai học trò, sống an nhàn thoải mái hết quãng đời còn lại.

Cớ sao nàng lại tham lam không biết đủ, cớ sao cứ cố tranh một danh Tiến sĩ, đua tranh địa vị xã hội cao hơn, cầu mong nhiều bổng lộc hơn?

Vì sao? Vì sao cơ chứ?

Cả hai âm thầm đấm ngực giậm chân hồi lâu, mới miễn cưỡng kìm nén được nỗi phiền muộn không sao giải tỏa nổi trong lòng.

"Dù sao thì, giờ chúng ta vẫn còn sống."

"Phải... haiz."

Ít nhất thì đám chiến mã đó chưa kịp san phẳng hẻm Đông Tam và hẻm Vĩnh Ninh.

Hai người họ cứ tự an ủi mình như thế.

Rồi cả hai lại ngầm hiểu ý nhau đổi sang chuyện khác, trao đổi tin tức mà mình biết được.

Nhắc tới chuyện kinh đô đại loạn, quan Trưởng ty của Ngũ Thành Binh Mã Ty bỏ trốn rồi bị tống vào đại lao, bọn họ không khỏi cảm thán vài câu.

"Đến cả Lưu Chỉ huy sứ còn không trốn thoát nổi. Chậc, đủ thấy binh mã của Duyện Vương phòng bị nghiêm ngặt đến mức nào." Lộc Hành Ngọc hỏi Trần Kim Chiêu: "Hôm đó ngươi có ra khỏi cổng thành không?"

Trần Kim Chiêu lắc đầu: "Hôm trốn đi, ta vừa đến cổng thành đã bị chặn lại rồi."

Ngay từ khi loạn lạc ở kinh đô vừa hé lộ dấu hiệu, đã có những triều thần lanh trí lẳng lặng đưa cả gia quyến rời kinh đào thoát.

Nàng và Lộc Hành Ngọc vốn không giao du nhiều với các quan viên khác, nên dĩ nhiên không ai báo tin cho họ một tiếng. Mãi cho đến khi thấy đồng liêu lên triều ngày một vắng hoe, họ mới bàng hoàng nhận ra có chuyện lớn không hay.

Lộc Hành Ngọc mặc kệ sống chết của phụ thân tàn độc và kế mẫu, vừa tan triều là lập tức bỏ trốn. Còn nàng thì vội vã về nhà thu dọn của cải, mang theo gia quyến tháo chạy suốt đêm. Rốt cuộc vẫn là quá muộn, vừa đến cổng thành đã bị binh mã của Duyện Vương chặn đứng.

Lộc Hành Ngọc thở dài: "Ta thì bị chặn ở bến đò."

Những chuyện khác, không cần phải kể chi tiết nữa.

Đường lớn, bến đò đã bị Duyện Vương cho binh mã canh phòng nghiêm ngặt, tử thủ các ngả từ lâu. Cho dù là những quan lớn quyền quý đã sớm rời kinh đào thoát từ trước, e rằng cũng khó lòng thoát nạn.

Duyện Vương đã sớm tính toán kỹ càng, giăng sẵn thiên la địa võng. Mỗi cửa ải binh lính đều cầm một cuốn danh sách, bên cạnh tên còn có cả họa ảnh kèm theo. Các vị đại thần trong kinh dẫu có mọc cánh cũng khó thoát.

Dẫu có kẻ may mắn trốn thoát khỏi cửa ải, cũng nhanh chóng bị vô số binh mã truy đuổi theo sau vây bắt, áp giải về kinh.

4

0

1 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.