TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 44
Chương 44

“Xin thứ lỗi thưa vị thần không rõ danh tính... Tín đồ trung thành của ngài sẽ tiến hành một cuộc tổng vệ sinh toàn diện cho bức tượng... cơ bụng của ngài.”

Cô nghiêm túc giới thiệu với bức tượng.

Quỳ gối trên chiếc bàn vuông nhỏ, cô cao hơn bức tượng gần một cái đầu, vì tượng không có đầu. Lucia cũng không lo tượng sẽ phản đối cô, bởi vì bức tượng còn thiếu cả hai tay lẫn nửa thân dưới.

So với việc tắm rửa cho mấy đứa em ở nhà thì làm sạch tượng thần còn nhàn nhã hơn nhiều.

Đầu tiên là dùng bàn chải lông cứng quét sạch tượng một lượt, chú ý gạt sạch đá vụn và những mảnh đá nhỏ bong tróc trong các khe nứt do bị phong hóa.

Sau đó, lại dùng bàn chải lông mềm chải lại lần nữa, lần này phải loại bỏ cát vụn và lớp bụi bám nhẹ.

Tiếp theo là dùng chổi lông vũ mềm quét nhẹ một lượt, làm sạch bụi mịn còn sót trên bề mặt.

Khi đã hoàn toàn sạch sẽ, cô bắt đầu bước cuối cùng là bôi sáp bảo dưỡng.

Bôi sáp là bước then chốt nhất trong quá trình bảo quản tượng đá. Sáp không chỉ giúp tượng trở nên bóng mịn và nổi bật rõ từng vân đá mà còn có khả năng chống ẩm, chống nước, ngăn chặn sự xuống cấp.

Lucia đã để ý thấy loại đá dùng để tạc tượng rất đặc biệt. Dù vẻ ngoài là đá đen nhưng ở những chỗ vỡ hoặc trong lớp bụi đá được quét dọn, có thể thấy những hạt cát li ti lấp lánh ánh vàng tựa như dải sao trong đêm tối.

Cô cẩn thận lấy ra một cây nến trắng từ trong rương. Đây là loại nến đặc biệt do Thần điện cung cấp, chỉ riêng nguyên liệu làm ra nó cũng đã trị giá hai đồng vàng. Bên trong nến trộn lẫn nhiều loại hương liệu quý hiếm, mỗi cây đều có mùi thơm đặc biệt riêng.

Lucia không thể nhận ra đó là mùi gì, chỉ cảm thấy rất dễ chịu. Cô chưa từng ngửi qua nhiều hương liệu, nhưng chắc là giới quý tộc biết rất rõ.

Vì thế, khi chọn nến, cô đã len lén đi theo nhóm người ở khu Thành Tây, nghe được vài câu từ vị Tư tế chọn tượng thần Rạn Nứt khi cậu ta chọn cho nhóm của mình.

Mà quý tộc thì luôn chọn thứ tao nhã nhất, trang trọng nhất.

Kết quả là cây nến đắt đỏ nhất lại rơi vào tay Lucia.

Lucia tin rằng, nó đắt thì hẳn phải có lý do xứng đáng.

Sau khi chuẩn bị xong chiếc khăn tay thêu chỉ bạc, cô lại lấy ra hai viên đá phù văn màu vàng và thắp nến.

Hương thơm huyền bí, dịu dàng lan tỏa trong không gian Thần điện.

Việc bôi sáp cũng cần phải có kỹ thuật, phải nhanh tay lẹ mắt, khi sáp lỏng vừa chảy ra thì phải lập tức thoa đều lên tượng.

Nếu quá nhanh, sáp có thể nhỏ vào tay. Nếu quá chậm, lớp sáp đông lại sẽ để lại những vết gồ ghề trên bề mặt.

Cho đến khi ánh trăng lên tới đỉnh đầu, Lucia mới mệt mỏi bước ra khỏi Thần điện, tay xách theo chiếc rương nặng trĩu.

Cuối cùng thì nghi lễ rườm rà nhất cũng đã kết thúc. Từ giờ trở đi, cô chỉ cần làm những công việc bảo dưỡng hàng ngày.

Vừa ra khỏi cửa điện, cô đã thấy Kỵ sĩ hộ vệ đang quỳ trên bãi đất trống phía trước Thần điện. Dưới ánh đèn dầu và ánh trăng, người ấy đang tỉ mỉ dùng kiếm khắc gì đó lên một tấm thẻ gỗ nhỏ bằng bàn tay.

Nghe thấy tiếng động, Kỵ sĩ thu tấm thẻ lại, không để cô nhìn thấy trên đó khắc gì.

“Ồ... Kỵ sĩ, nghi lễ đã hoàn thành rồi.”

Lucia chỉ vào Thần điện sáng rực sau lưng: “Như cô thấy đấy, chẳng có phép màu nào, cũng chẳng có vị thần nào xuất hiện cả.”

Kỵ sĩ gật đầu.

“Cô không nghĩ là tôi làm sai bước nào đó chứ?” Lucia tò mò hỏi: “Dù gì cô cũng không vào cùng tôi, làm sao biết tôi có làm đúng hay không?”

Vị Kỵ sĩ hộ vệ đưa tay chỉ lên vị trí tai mình, ý bảo thính lực của cô ấy rất tốt.

Cô ấy vẫn im lặng như trước, nhưng Lucia bỗng thấy, dường như Kỵ sĩ bảo hộ đã thân thiện hơn lúc trước rất nhiều.

“Vậy thì bây giờ tôi có thể đi nghỉ được chưa?” Lucia hỏi tiếp: “Mà sao khu vực này chẳng có nhà hay phòng ốc nào cả vậy. Chẳng lẽ chúng ta lại phải đi sâu vào rừng à?”

Kỵ sĩ hộ vệ do dự một chút rồi dẫn Lucia đi vòng qua Thần điện, đến trước một cánh cửa gỗ nhỏ phía sau điện, đẩy nó ra.

Thậm chí trên cánh cửa còn không có ổ khóa.

Bên trong là một căn phòng chứa đồ chật hẹp. Dưới sàn nhà là một cuộn chăn dày và một túi vải trắng phồng lên.

Tuy không rộng nhưng chiều cao căn phòng lại bằng với Thần điện, gần mười mét. Cửa sổ cũng giống Thần điện, chỉ là nhỏ hơn.

Gió đêm rít lên xuyên qua hai ô cửa sổ trên cao nhưng không ảnh hưởng gì đến không gian bên dưới.

Lucia hít sâu một hơi, nhìn Kỵ sĩ hộ vệ đầy kinh ngạc: “Nếu tôi nhớ không nhầm thì căn phòng trông giống ống khói lò sưởi này là nhà kho của Thần điện đúng không?”

Cô ấy chui vào, lục lọi một lúc bên bức tường, bất ngờ mở ra một cánh cửa giấu kín. Ánh sáng tràn ra, có thể nhìn thấy mặt sau của bức tượng cơ bụng nằm ở trung tâm Thần điện.

Luồng gió đối lưu từ cánh cửa mở thổi qua khiến ánh nến trong Thần điện chao đảo dữ dội.

Lucia vội vã đóng cửa lại, sợ sẽ làm tắt lửa.

“Vậy... cái này là gì?” Lucia chỉ vào phía trong, giọng đầy chất vấn.

Và lúc ấy, cuối cùng Kỵ sĩ hộ vệ cũng mở miệng.

“Đây là túi ngủ.”

“Nghe là biết lại là thứ mới lạ của Thần điện Kỳ Tích rồi... Không phải, tôi không hỏi cái đó! Ý tôi là, tại sao lại để tôi ngủ ở đây? Dưới đất?” Lucia chỉ vào mình và hỏi: “Tôi là Đại Tư tế của Thần điện, không phải gác cổng, đúng không?”

“Mọi người đến sớm quá.” Kỵ sĩ hộ vệ giải thích một cách ngắn gọn.

Vì vậy, những thứ cần chuẩn bị đều chưa kịp hoàn thành.

4

0

3 tuần trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.