TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 78
Chương 78

Từ Lâm không ngốc, đương nhiên biết hậu quả nghiêm trọng, cũng nghiêm mặt gật đầu, ra hiệu mình đã biết.

Thỏa thuận xong, lại quay về vấn đề của Nghiêm Trạch.

Từ Lâm thấy tôi do dự, liền hỏi: “Anh ta, con định làm thế nào?"

Tôi suy nghĩ một lúc: “Con muốn mang anh ta về, để anh ta nợ chúng ta một ân tình.

Nếu anh ta vẫn phát triển theo hướng trước kia, thì sẽ thành lập căn cứ đầu tiên của mạt thế.

Lỡ như, căn cứ này sụp đổ, chúng ta cũng có đường lui.

Để người đứng đầu mạt thế tương lai nợ một ân tình, đây chính là một con bài tẩy rất lớn."

Hai người không có ý kiến, nhưng cũng có lo lắng.

"Lỡ như người này là loại vong ân bội nghĩa thì sao?"

Tôi hơi do dự, nhưng vẫn không định thay đổi chủ ý.

"Theo những lời đồn kiếp trước, người này là người biết ơn, trọng tình trọng nghĩa."

Từ Lâm và Giang Thu nhìn nhau, Từ Lâm vỗ vai tôi.

"Con đã quyết định rồi thì chúng ta cũng không phản đối, nhưng anh ta không thể vào nhà chúng ta, nhà chúng ta có quá nhiều bí mật."

Tôi gật đầu: “Đến lúc đó cứ để anh ta ở tầng tám đi."

"Vậy bây giờ làm sao?"

Giang Thu nhìn lên tầng trên, bây giờ mà đi thì bỏ lại vật tư trên tầng tiếc quá, khó khăn lắm mới ra ngoài một chuyến.

"Anh ta nhất thời không tỉnh lại được, chúng ta đi thu thập vật tư trước, cứ để anh ta ở đây đã.

Trong thời gian ngắn anh ta không chết được, cũng không tỉnh lại được."

Ba người vui vẻ quyết định, dọn sạch đồ trên tầng này, chỉ chừa lại chiếc giường Nghiêm Trạch đang nằm, rồi đi lên tầng trên.

Đến chỗ ngoặt, tôi không đi ngay mà ra hiệu cho hai người đi lên trước.

Còn mình tìm một chỗ có thể nhìn thấy Nghiêm Trạch ngồi xuống.

Ngồi gần một tiếng đồng hồ, xác định anh ta thực sự hôn mê bất tỉnh mới lên tầng.

Không thể trách tôi cẩn thận, bí mật của Từ Lâm càng ít người biết càng tốt.

Cần thiết thì có thể từ bỏ cái gọi là ân tình của người đứng đầu mạt thế này, trực tiếp gϊếŧ anh ta.

May mà, anh ta thực sự hôn mê rồi.

Khi tôi lên đến nơi, Từ Lâm và Giang Thu đã dọn sạch hai tầng, đang đi lên tầng mười bốn.

Tôi đuổi theo từ phía sau.

Tầng mười bốn là khu vực rạp chiếu phim, ở đây cơ bản không có gì để thu thập.

Chỉ lấy đi đồ uống trong tủ lạnh, trong rạp chiếu phim chỉ có ghế ngồi và màn hình, chúng tôi lấy về cũng vô dụng.

Tiếp tục đi lên, từ tầng mười lăm đến tầng hai mươi đều là khu vực giải trí, không có gì để thu thập.

Mấy người chúng tôi chọn bới một ít đồ linh tinh rồi lại quay về tầng mười một.

Nghiêm Trạch vẫn đang ngủ, còn ngủ rất say.

Tôi bế ngang anh ta lên, đi xuống lầu.

Vì thêm một người nên xuồng cao su không đủ dùng.

Liền kéo thêm một chiếc xuồng cao su nữa, chèo hai chiếc quay về.

Lúc sắp vào phạm vi căn cứ, lôi ra mấy túi nilon đen lớn, nhét đầy đồ ăn vặt trông rất phồng phao vào bên trong.

Trông thì có vẻ rất nhiều, đầy ắp, nhưng thực ra rất nhẹ.

Chỉ là làm vật tư cho có lệ thôi, căn cứ cũng sẽ không kiểm tra bên trong là gì.

Còn những người khác thì càng không quan trọng.

Chỉ là việc mang Nghiêm Trạch vào căn cứ gặp chút rắc rối.

Chúng tôi ra ngoài ba người, về bốn người, người thứ tư còn đang nằm bất tỉnh.

Không khỏi khiến người ta lo lắng, người thường bị tang thi cắn, nhiều nhất chỉ trong năm phút sẽ biến thành tang thi.

1

0

1 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.