TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 5
Chương 5: Lại xuyên

"Khụ khụ, khụ khụ…"

Đường Vãn ho một tràng dữ dội, mặt mũi đỏ bừng.

"Phụt", một ngụm máu tươi phun ra, trên cổ xuất hiện vết ngón tay trông đến hãi hùng.

Chỉ trong khoảnh khắc vừa rồi, nàng cảm nhận rõ ràng thần chết đang cận kề, nếu không nhờ kỹ năng nhỏ được kích hoạt kịp thời, e rằng giờ đây nàng đã thành một oan hồn dưới tay y.

Dù có cố giữ bình tĩnh đến mấy, nàng cũng không nhịn được mà chửi một tiếng.

"Tên cẩu hoàng đế!"

Giờ đây nàng phải đối mặt với một vấn đề, nếu sau này lần nào nàng cũng xuyên không đến hoàng cung, chẳng phải có nghĩa là… lần nào cũng sẽ bị truy sát hay sao?

Tuy chỉ còn nửa năm tuổi thọ, nhưng nàng rất yêu quý mạng sống của mình. Nàng không muốn lãng phí một phút một giây nào, huống chi là để bản thân phải chết sớm.

Nàng có thể hiểu vì sao y không tin mình, nhưng bản thân cũng không thể ngồi chờ chết, lần nào cũng đẩy mình vào chỗ nguy hiểm được.

Lỡ như có lần nào đó kỹ năng nhỏ "Về Nhà" bị trục trặc, chẳng phải nàng chỉ có nước chết hay sao?

Vì vậy, nàng nhất định phải nghĩ cách tự cứu lấy mình.

Đã nói mà y không nghe, vậy thì phải dùng hành động thực tế để chứng minh mình không phải thích khách.

Nàng phải cho Thiên Khải Đế hiểu rằng, mình có bản lĩnh phi thường, muốn lấy mạng y dễ như trở bàn tay. Vì vậy, đừng có hễ thấy nàng là ra tay độc ác, ít nhất cũng phải cho người ta một cơ hội để thở chứ.

Lần sau nếu có xuyên không đến hoàng cung nữa, nhất định phải cho tên cẩu hoàng đế đó hiểu rõ đạo lý này.

Đang mải suy nghĩ…

Vệt sáng trắng trước mắt lại xuất hiện.

Ối đệt! Tình hình gì đây? Không phải đấy chứ! Lại nữa rồi!

Đường Vãn còn chưa kịp phản ứng, giây tiếp theo, nàng lại xuất hiện ở hoàng cung.

Khi ánh mắt chạm phải hình rồng chạm khắc trên cột gỗ sơn son, nàng biết mình lại xuyên không đến hoàng cung, mà còn là nơi mình vừa mới rời đi.

Điểm khác biệt duy nhất là Thiên Khải Đế lại không có ở đây!

Đường Vãn giờ đây không tài nào hiểu nổi cái tính nết của [Thuật Xuyên Không] nữa, mẹ nó chứ, tùy hứng quá đi mất!

Chẳng lẽ thấy mình "nhung nhớ" hoàng cung quá nên mới thành toàn cho nàng hay sao?

Không có Thiên Khải Đế thì không có nguy hiểm. Đường Vãn ung dung có thời gian quan sát xung quanh. Chính giữa phía trước là một chiếc long sàng được chạm trổ hoa văn tinh xảo, cầu kỳ.

Nơi này là tẩm cung!

Cơn đau trên cổ từng chập ập đến, nàng khẽ xoa cổ. Liên tiếp hai ngày bị cùng một kẻ suýt nữa thì bóp gãy cổ.

Thật đúng là quá đáng mà!

Đường Vãn nhìn chiếc long sàng, rồi lại liếc nhìn sắc trời bên ngoài, một kế hoạch chợt lóe lên trong đầu, khóe môi nàng nhếch lên một nụ cười đầy gian xảo.

Hê hê, hoàng đế à hoàng đế, tiếp theo đây bổn cô nương sẽ cho ngươi biết thế nào là sự hiểm độc của lòng người!

Hôm nay khai vị nhẹ nhàng trước đã.

"Két~."

Cánh cửa lớn sơn son bị người ta đẩy ra, âm thanh vang vọng trong tẩm điện tĩnh lặng, rồi khe khẽ vọng vào nội điện. Đường Vãn đã chờ đợi từ lâu, vừa nghe thấy động tĩnh liền lập tức phấn chấn hẳn lên.

Nàng nhanh nhẹn leo lên giường, kéo nhẹ chiếc áo ngủ bằng lụa, để lộ đôi chân thon dài trắng nõn. Hai chân vắt chéo, phô bày đường cong tuyệt mỹ, một tay gối đầu, cổ áo khẽ kéo trễ xuống một chút, tạo thành một tư thế vô cùng gợi cảm.

Mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi. Tiếng bước chân ngoài điện ngày một gần hơn, rồi một bóng hình cao lớn, anh tuấn xuất hiện.

Ánh mắt hai người bất chợt giao nhau giữa không trung, bốn mắt nhìn nhau, không ai nói lời nào.

Lục Uyên nhìn nữ nhân trên giường, đồng tử đen như mực của y đột ngột co rút lại.

Đường Vãn thì lại nở một nụ cười đầy quyến rũ với y, từ từ vươn cánh tay ngọc ngà trắng nõn, ngón tay thon dài khẽ ngoắc về phía y, đôi môi đỏ mọng hé mở: "Bệ hạ, đến đây nào."

Đến đây, vui vẻ nào~.

5

0

1 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.