0 chữ
Chương 48
Chương 48
Dù studio riêng của Hạ Lăng Tử còn chưa kịp hoàn tất thủ tục đăng ký, nhưng đội ngũ nhân sự thì đã đầy đủ.
Người đại diện tuy không phải tên tuổi lớn trong ngành nhưng cũng là người có kinh nghiệm tám năm lăn lộn trong giới giải trí.
Tên cô ấy là Bàng Nùng Khỉ, ba mươi tư tuổi, sau khi tốt nghiệp đã bắt đầu làm trợ lý, rồi dần dần lên đến vai trò quản lý.
Cô ấy từng dẫn dắt vài ngôi sao tuyến hai và tuyến ba, nhưng cứ vừa mới xây dựng được tiếng tăm thì hoặc là bị người khác cướp mất, hoặc là nghệ sĩ nhảy việc sang công ty mới.
Trước đây cô ấy còn vướng hợp đồng lao động với công ty cũ, phải làm việc theo sắp đặt của công ty. Mãi đến một tháng trước mới chấm dứt được ràng buộc, hiện tại vẫn chưa có bến đỗ mới, giờ được Cố Nghiên Đình mời về làm việc.
Bàng Nùng Khỉ cũng chỉ mới biết tin vào hôm qua, nhưng hot search thì đã thấy rồi.
"Chẳng lẽ tập đoàn Vạn Thế muốn dấn thân vào giới giải trí thật sao?"
"Kiểu này là ôm trúng cây đại thụ rồi."
"Cho dù chỉ là bình hoa di động, tôi cũng sẽ nâng niu cô ấy tới cùng."
Bàng Nùng Khỉ bắt chuyến bay đến Hoành Thành ngay trong đêm, Cố Nghiên Đình còn dựng hẳn một ekip riêng gồm hai trợ lý; ba người lo makeup, tạo hình và chụp ảnh; hai chuyên viên PR; một tài xế và một luật sư.
Tuy chỉ là tổ chức tạm thời, nhưng cấu trúc đội mười người đã vào khuôn.
Về lý thì việc đăng ký studio cần ít nhất 25 ngày, nhưng nhờ có người chống lưng như Cố Nghiên Đình, ba ngày là đủ.
Số vốn đăng ký studio là năm triệu, tổng chi phí đã rót vào tạm tính gần hai mươi triệu.
Studio của Hạ Lăng Tử tạm thời được đặt ởi khu công nghiệp văn hóa điện ảnh Hoành Thành.
Thậm chí cô còn được sắp xếp ở trong một căn biệt thự riêng, chính thức rời khỏi căn trọ nhỏ hẹp trước kia.
Không còn cách nào khác, giờ không chỉ cánh paparazzi săn tin mà cả streamer cũng chen chân vào cuộc. Họ nhanh chóng điều tra được địa chỉ nhà cô, thậm chí còn định livestream tại chỗ để tương tác.
Hạ Lăng Tử đương nhiên từ chối, âm thầm dọn đi trong đêm. May mà khu công nghiệp có bảo vệ nội bộ và an ninh khá tốt.
Lúc này cô đang gọi điện.
“Mẹ yên tâm, con không chịu thiệt đâu. Con với anh ấy chỉ là hẹn hò thôi, chưa nghĩ gì sâu xa hết.”
“Thật mà, mẹ cứ yên tâm.”
“Mẹ ơi, quản lý của con tới rồi, bọn con phải bắt đầu làm việc đây. Tối con gọi lại cho mẹ nhé, nhớ xem livestream của con đó!”
Giọng cô ngọt ngào mềm mại, nhưng nét mặt thì lại chẳng có chút vui vẻ nào.
Nhờ sự sắp xếp của Cố Nghiên Đình, mẹ cô đã được đưa vào viện điều dưỡng cao cấp có người chăm sóc suốt ngày đêm, cô cũng thấy yên tâm phần nào.
Kết quả kiểm tra mới nhất được gửi thẳng đến điện thoại cô, nếu tình hình khả quan thì mẹ cô vẫn còn ba năm nữa để sống. Nếu bi quan thì có thể ngay tháng sau tình hình xấu đi, người nói không còn là không còn.
Cô cần thêm thời gian.
Dù là Cố Nghiên Đình đang nghiên cứu thuốc, hay là chính cô phải giành được thứ gì đó từ Dị Tượng Tà Thần, tất cả đều cần thời gian.
Lúc này Hạ Lăng Tử ngồi ở bàn trà, bên cạnh là quản lý Bàng Nùng Khỉ. Ánh mắt của Bàng Nùng Khỉ nhìn cô không giấu được vẻ rung động.
Hạ Lăng Tử không chỉ là bình hoa di động, cô thật sự rất đẹp. Một vẻ đẹp có ánh sáng riêng khiến người khác bất giác muốn đến gần, muốn vì cô mà mê đắm.
Người đại diện tuy không phải tên tuổi lớn trong ngành nhưng cũng là người có kinh nghiệm tám năm lăn lộn trong giới giải trí.
Tên cô ấy là Bàng Nùng Khỉ, ba mươi tư tuổi, sau khi tốt nghiệp đã bắt đầu làm trợ lý, rồi dần dần lên đến vai trò quản lý.
Cô ấy từng dẫn dắt vài ngôi sao tuyến hai và tuyến ba, nhưng cứ vừa mới xây dựng được tiếng tăm thì hoặc là bị người khác cướp mất, hoặc là nghệ sĩ nhảy việc sang công ty mới.
Trước đây cô ấy còn vướng hợp đồng lao động với công ty cũ, phải làm việc theo sắp đặt của công ty. Mãi đến một tháng trước mới chấm dứt được ràng buộc, hiện tại vẫn chưa có bến đỗ mới, giờ được Cố Nghiên Đình mời về làm việc.
"Chẳng lẽ tập đoàn Vạn Thế muốn dấn thân vào giới giải trí thật sao?"
"Kiểu này là ôm trúng cây đại thụ rồi."
"Cho dù chỉ là bình hoa di động, tôi cũng sẽ nâng niu cô ấy tới cùng."
Bàng Nùng Khỉ bắt chuyến bay đến Hoành Thành ngay trong đêm, Cố Nghiên Đình còn dựng hẳn một ekip riêng gồm hai trợ lý; ba người lo makeup, tạo hình và chụp ảnh; hai chuyên viên PR; một tài xế và một luật sư.
Tuy chỉ là tổ chức tạm thời, nhưng cấu trúc đội mười người đã vào khuôn.
Về lý thì việc đăng ký studio cần ít nhất 25 ngày, nhưng nhờ có người chống lưng như Cố Nghiên Đình, ba ngày là đủ.
Số vốn đăng ký studio là năm triệu, tổng chi phí đã rót vào tạm tính gần hai mươi triệu.
Studio của Hạ Lăng Tử tạm thời được đặt ởi khu công nghiệp văn hóa điện ảnh Hoành Thành.
Không còn cách nào khác, giờ không chỉ cánh paparazzi săn tin mà cả streamer cũng chen chân vào cuộc. Họ nhanh chóng điều tra được địa chỉ nhà cô, thậm chí còn định livestream tại chỗ để tương tác.
Hạ Lăng Tử đương nhiên từ chối, âm thầm dọn đi trong đêm. May mà khu công nghiệp có bảo vệ nội bộ và an ninh khá tốt.
Lúc này cô đang gọi điện.
“Mẹ yên tâm, con không chịu thiệt đâu. Con với anh ấy chỉ là hẹn hò thôi, chưa nghĩ gì sâu xa hết.”
“Thật mà, mẹ cứ yên tâm.”
“Mẹ ơi, quản lý của con tới rồi, bọn con phải bắt đầu làm việc đây. Tối con gọi lại cho mẹ nhé, nhớ xem livestream của con đó!”
Giọng cô ngọt ngào mềm mại, nhưng nét mặt thì lại chẳng có chút vui vẻ nào.
Kết quả kiểm tra mới nhất được gửi thẳng đến điện thoại cô, nếu tình hình khả quan thì mẹ cô vẫn còn ba năm nữa để sống. Nếu bi quan thì có thể ngay tháng sau tình hình xấu đi, người nói không còn là không còn.
Cô cần thêm thời gian.
Dù là Cố Nghiên Đình đang nghiên cứu thuốc, hay là chính cô phải giành được thứ gì đó từ Dị Tượng Tà Thần, tất cả đều cần thời gian.
Lúc này Hạ Lăng Tử ngồi ở bàn trà, bên cạnh là quản lý Bàng Nùng Khỉ. Ánh mắt của Bàng Nùng Khỉ nhìn cô không giấu được vẻ rung động.
Hạ Lăng Tử không chỉ là bình hoa di động, cô thật sự rất đẹp. Một vẻ đẹp có ánh sáng riêng khiến người khác bất giác muốn đến gần, muốn vì cô mà mê đắm.
4
0
2 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
