0 chữ
Chương 46
Chương 46
Nhưng điều đó không có nghĩa là cô không mong chờ một cuộc hôn nhân đúng nghĩa.
Cô không muốn trao quyết định đó cho bất kỳ ai.
Tuy nhiên, Cố Nghiên Đình lại cho cô một gợi ý hoàn toàn mới.
“Vậy thế này đi, chúng ta đổi tài nguyên. Tôi cung cấp vật phẩm Tà Thần cho anh, anh giúp tôi thành lập một studio giải trí, trị giá cứ tính theo mức vốn mười triệu, ra bên ngoài thì nói là anh đang bao dưỡng tôi.”
Tổng tài và nữ minh tinh, quan hệ bao dưỡng nghe hợp lý hơn là cưới xin.
Còn kết hôn? Không đời nào.
Vai Cố Nghiên Đình thả lỏng, khóe môi thoáng hiện nụ cười: “Từ bao dưỡng nghe chói tai quá, cứ nói là chúng ta đang hẹn hò đi. Gần đây không phải đang thịnh hành kiểu tổng tài yêu đương mù quáng sao? Tôi có thể đóng vai đó, mỗi tháng tôi sẽ chuyển cho cô một khoản tiền đặc biệt, mỗi lần đều ghi rõ là tự nguyện tặng. Thật ra là chi phí đổi lấy nhãn cầu.”
Tổng tài yêu đương mù quáng?
Anh rành quá rồi đấy.
“Được.” Hạ Lăng Tử gật đầu.
Dù sao kết hôn có ràng buộc pháp lý, còn những điều kiện cô đưa ra thì hoàn toàn không bảo vệ được quyền lợi gì cho cô cả.
Nhưng cô biết, với năng lực đặc biệt trong tay mình, cô luôn có thể vượt lên trên cả hợp đồng lẫn điều khoản.
Cố Nghiên Đình không thể làm gì cô được.
Tiếp theo, hai người vừa thảo luận chi tiết kế hoạch vừa ngồi ăn nhãn cầu.
Trước đó Cố Nghiên Đình cũng từng dùng qua vài lần, lần này ăn thêm nữa, cuối cùng đã đạt đến con số một trăm, nhận được năng lực mới.
Tuy nhiên không phải là Tầm Nhìn Thiêu Đốt như mong đợi.
“Tôi có được năng lực Tầm Nhìn Ăn Mòn, khi nhìn thẳng vào quái vật, ánh mắt tôi có thể khiến đối phương bị ăn mòn, nhưng sẽ tiêu tốn một ít dịch dạ dày.”
Hạ Lăng Tử khẽ nhướng mày.
Thực ra năng lực mà cô nhận được sau khi hấp thụ nhãn cầu cũng không phải Tầm Nhìn Thiêu Đốt, mà là Nhìn Một Lần Là Nhớ.
Xem ra khả năng một người thức tỉnh được còn phụ thuộc rất nhiều vào bản thân họ và môi trường xung quanh. Khi đó Hạ Lăng Tử đang miệt mài luyện múa, nên Nhìn Một Lần Là Nhớ rõ ràng phù hợp với cô hơn.
Còn với Cố Nghiên Đình? Sự kết hợp giữa cặp mắt sắc lạnh và cơ thể được cường hóa ở dạ dày đã tạo nên Tầm Nhìn Ăn Mòn.
So với việc tấn công bằng dịch vị dạ dày, khả năng này rõ ràng mạnh hơn rất nhiều, uy lực cũng vượt trội hơn hẳn.
“Nếu ăn thêm một trăm nhãn cầu nữa, năng lực sơ cấp có thể nâng lên trung cấp. Lúc đó không cần nhìn thẳng vào mắt, chỉ cần ánh mắt chạm vào là đã đủ để gây sát thương rồi.”
Hạ Lăng Tử không do dự, đưa thêm cho anh một trăm nhãn cầu.
Nâng cấp là chuyện nên làm, cô có một linh cảm rất rõ ràng. Lần tới có lẽ cô và Cố Nghiên Đình sẽ không còn xuất hiện cùng nhau trong một Dị Tượng Tà Thần nữa.
Nếu anh chết, mọi thứ sẽ thành công cốc, mà hiện tại số tiền Cố Nghiên Đình sẵn sàng bỏ ra để trao đổi với cô đã lên đến hai mươi triệu.
Sắp tới sẽ là một vở kịch lớn.
…
Tối hôm đó, trong căn phòng trọ chật chội của Hạ Lăng Tử.
Cô mặc một bộ cổ phục trắng muốt, tóc búi kiểu cổ trang, trông như một đạo cô lạnh lùng.
Cô bật livestream, không lâu sau phòng phát sóng đã có ba, bốn trăm người xem ùa vào.
Nhờ vũ đạo ổn định và tiến bộ gần đây, Hạ Lăng Tử đã thu hút được ngày càng nhiều khán giả.
Cô không muốn trao quyết định đó cho bất kỳ ai.
Tuy nhiên, Cố Nghiên Đình lại cho cô một gợi ý hoàn toàn mới.
“Vậy thế này đi, chúng ta đổi tài nguyên. Tôi cung cấp vật phẩm Tà Thần cho anh, anh giúp tôi thành lập một studio giải trí, trị giá cứ tính theo mức vốn mười triệu, ra bên ngoài thì nói là anh đang bao dưỡng tôi.”
Tổng tài và nữ minh tinh, quan hệ bao dưỡng nghe hợp lý hơn là cưới xin.
Còn kết hôn? Không đời nào.
Vai Cố Nghiên Đình thả lỏng, khóe môi thoáng hiện nụ cười: “Từ bao dưỡng nghe chói tai quá, cứ nói là chúng ta đang hẹn hò đi. Gần đây không phải đang thịnh hành kiểu tổng tài yêu đương mù quáng sao? Tôi có thể đóng vai đó, mỗi tháng tôi sẽ chuyển cho cô một khoản tiền đặc biệt, mỗi lần đều ghi rõ là tự nguyện tặng. Thật ra là chi phí đổi lấy nhãn cầu.”
Anh rành quá rồi đấy.
“Được.” Hạ Lăng Tử gật đầu.
Dù sao kết hôn có ràng buộc pháp lý, còn những điều kiện cô đưa ra thì hoàn toàn không bảo vệ được quyền lợi gì cho cô cả.
Nhưng cô biết, với năng lực đặc biệt trong tay mình, cô luôn có thể vượt lên trên cả hợp đồng lẫn điều khoản.
Cố Nghiên Đình không thể làm gì cô được.
Tiếp theo, hai người vừa thảo luận chi tiết kế hoạch vừa ngồi ăn nhãn cầu.
Trước đó Cố Nghiên Đình cũng từng dùng qua vài lần, lần này ăn thêm nữa, cuối cùng đã đạt đến con số một trăm, nhận được năng lực mới.
Tuy nhiên không phải là Tầm Nhìn Thiêu Đốt như mong đợi.
“Tôi có được năng lực Tầm Nhìn Ăn Mòn, khi nhìn thẳng vào quái vật, ánh mắt tôi có thể khiến đối phương bị ăn mòn, nhưng sẽ tiêu tốn một ít dịch dạ dày.”
Thực ra năng lực mà cô nhận được sau khi hấp thụ nhãn cầu cũng không phải Tầm Nhìn Thiêu Đốt, mà là Nhìn Một Lần Là Nhớ.
Xem ra khả năng một người thức tỉnh được còn phụ thuộc rất nhiều vào bản thân họ và môi trường xung quanh. Khi đó Hạ Lăng Tử đang miệt mài luyện múa, nên Nhìn Một Lần Là Nhớ rõ ràng phù hợp với cô hơn.
Còn với Cố Nghiên Đình? Sự kết hợp giữa cặp mắt sắc lạnh và cơ thể được cường hóa ở dạ dày đã tạo nên Tầm Nhìn Ăn Mòn.
So với việc tấn công bằng dịch vị dạ dày, khả năng này rõ ràng mạnh hơn rất nhiều, uy lực cũng vượt trội hơn hẳn.
“Nếu ăn thêm một trăm nhãn cầu nữa, năng lực sơ cấp có thể nâng lên trung cấp. Lúc đó không cần nhìn thẳng vào mắt, chỉ cần ánh mắt chạm vào là đã đủ để gây sát thương rồi.”
Nâng cấp là chuyện nên làm, cô có một linh cảm rất rõ ràng. Lần tới có lẽ cô và Cố Nghiên Đình sẽ không còn xuất hiện cùng nhau trong một Dị Tượng Tà Thần nữa.
Nếu anh chết, mọi thứ sẽ thành công cốc, mà hiện tại số tiền Cố Nghiên Đình sẵn sàng bỏ ra để trao đổi với cô đã lên đến hai mươi triệu.
Sắp tới sẽ là một vở kịch lớn.
…
Tối hôm đó, trong căn phòng trọ chật chội của Hạ Lăng Tử.
Cô mặc một bộ cổ phục trắng muốt, tóc búi kiểu cổ trang, trông như một đạo cô lạnh lùng.
Cô bật livestream, không lâu sau phòng phát sóng đã có ba, bốn trăm người xem ùa vào.
Nhờ vũ đạo ổn định và tiến bộ gần đây, Hạ Lăng Tử đã thu hút được ngày càng nhiều khán giả.
4
0
2 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
