TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 23
Hệ thống cập nhật sao ?

Vẻ vui mừng trên mặt Dương Vũ đông cứng lại, quay sang nhìn Dương Thiên Mị đứng hầu bên cạnh.

Không cần nói nhiều, hai người tâm linh tương thông, trong đầu hắn xuất hiện một đoạn hình ảnh. Hoá ra sau khi Dương Vũ rời đi lần trước, Nguyệt Linh đã xung phong nâng cấp hệ thống. Dương Thiên Mị thấy nàng ta không có ý phá hoại, đành để mặc cho làm.

- Chủ nhân , ngài không để ý sao, giờ ngài đang tiến vào Mị Thiên châu bằng linh hồn, không phải thể xác. - Dương Thiên Mị máy móc nhắc nhở.

Dương Vũ thông qua màn hình nhìn thấy mình vẫn đang vô hồn ôm Bạch Ngọc ở ngoài, thế nhưng thời gian hình như trôi qua chậm mấy chục lần mới vỡ lẽ. Nói thật, hắn còn chưa bước vào Luyện Khí Kỳ, nên cũng không phân biệt được cái gì thân thể linh hồn... Nhưng bên trong Mị Thiên châu có thể làm chậm thời gian đã là rất giỏi rồi.

Khoan đã, nếu tu luyện ở đây không phải có thể hack tu vi trong một thời gian ngắn sao ?

Chưa kịp để Dương Vũ kịp vui mừng, Dương Thiên Mị như thể đọc được suy nghĩ của hắn, nàng nhẹ nhàng nói :

- Không ai có thể dùng linh lực trong Mị Thiên Châu, chủ nhân.

Dương Vũ đành phải dập tắt suy nghĩ hoang đường của mình. Giờ hắn mới hiểu vì sao Nguyệt Linh bị bắt nạt như vậy mà không dám phản kháng.

Hoá ra không phải là không dám, mà là... không thể.

Nhớ đến Nguyệt Linh , Dương Vũ cười lạnh, quay lại trang hệ thống của mình, đôi mắt tinh tường được rèn luyện từ nhỏ được kích hoạt, nhìn kỹ.

Chẳng mấy chốc, hắn đã phát hiện ra ký tự "X" nằm ở góc thông báo và đã được thu nhỏ 1000 lần.

Dương Thiên Mị : "...."

Thân là khí linh lại không phát hiện ra Nguyệt Linh bày trò, đúng là mất mặt . Dương Thiên Mị né tránh ánh mắt hoài nghi của Dương Vũ, tay khẽ động. Một quyển sách giấu sau tủ quần áo của Nguyệt Linh lập tức cháy rụi....

Thực ra không khó để đoán Nguyệt Linh đang lừa bọn hắn. Bị bắt nạt như vậy, với tính cách kiêu ngạo của nàng ta không cố gắng tìm cách trả thù mới lạ. Có lẽ nàng định để hắn bối rối một lúc cho thoả mãn rồi mới cho hệ thống hoàn thành nâng cấp. Thế nhưng lúc đó Nguyệt Linh cũng không tính được nàng rơi vào ngủ say, tý nữa làm chậm trễ việc của hắn. Món nợ này sẽ được tính sau.... Dương Vũ nghĩ thầm, nhấn vào dấu "X" nhỏ bé không thể nhìn rõ bằng mắt thường.

Giao diện quen thuộc hiện ra...

Đập vào mắt hắn là ảnh nền Nguyệt Linh ngạo nghễ ngồi trên ngai vàng, phía dưới là biết bao chủng tộc mạnh mẽ quỳ liếm.

Không chút do dự, Dương Vũ động ý niệm, thay Nguyệt Linh bằng bản thân, rồi biến các chủng tộc thành nhiều đại mỹ nhân phong tình vạn chủng. Hắn còn đặc biệt tri kỷ dành một vị trí cho Nguyệt Linh quỳ liếm ngay dưới chân mình, trông vô cùng hèn mọn.

Hoàn mỹ.

Dương Vũ vỗ tay rồi lướt xem các thông số.

Kí chủ : Dương Vũ

Tuổi : 19

Tu vi: Phàm nhân hậu kỳ đại viên mãn đỉnh phong.

Tâm pháp : Khu Quỷ Thuật.

Thể chất : Thiên Sinh Mị Thể, âm khí cường hoá.

Những chỉ số này có một chút thay đổi nhưng Dương Vũ cũng chẳng quan tâm lắm. Hắn không chờ được mà tìm tới mục quan trọng nhất.

Quan hệ với người có đại khí vận :

Nguyệt Linh - mức 2: Bạn thân khác giới

Lý Như(updated)- mức 2,5 : Trên tình bạn dưới tình yêu.

Dương Vũ lập tức mộng bức. Hắn chất vấn Dương Thiên Mị :

- Sao Bạch Ngọc lại thành Lý Như rồi ? Độ hảo cảm của ta thì sao ?

Dương Thiên Mị dùng hành động thay cho lời nói, nàng chạm vào chữ "Lý Như" một lần nữa. Ngay sau đó, bên cạnh tên Lý Như xuất hiện thêm hai cái tên khác :

- Bạch Ngọc - mức 5: Nguyện chết vì quân.

- Hắc Ngọc - mức 0 : Người lạ.

Dương Vũ khoé mắt giật giật, vậy là cộng lại chia đôi sao ? Còn nữa, Hắc Ngọc lại là ai ?

Hắn chưa kịp thắc mắc, trên giao diện bỗng xuất hiện một dấu chấm than vô cùng nổi bật.

- Chủ nhân, ngài có muốn nhận nhiệm vụ không ? - Dương Thiên Mị đứng cạnh cung kính hỏi - Đây là chức năng mới Nguyệt Linh tiểu thư thêm vào, kết hợp với khả năng dò xét của hệ thống, đảm bảo có trợ giúp rất lớn.

Chức năng Nguyệt Linh thêm vào ? Nghe đã thấy không tin cậy... Nhưng cuối cùng Dương Vũ vẫn đồng ý kích hoạt. Dù sao thử một lần cũng không mất gì. Lập tức trên giao diện hiện ra vô số chữ, tự động xếp hàng ngay ngắn :

Nhiệm vụ : Giúp đỡ Lý Như

Độ khó : ??

Miêu tả : Nàng là tồn tại vô cùng đặc biệt trong Vong Linh thôn : vừa là thiên thần bảo vệ, vừa là ác quỷ độc ác. Với sự xuất hiện của mình, ngươi đã phá vỡ thế cân bằng. Số phận cuối cùng của nàng như thế nào, tùy ngươi định đoạt. Tuy nhiên, hãy nhớ rằng mỗi sự lựa chọn đều phải trả giá tương ứng.

Phần thưởng dự kiến : Độ hảo cảm của Lý Như tăng ?? , có khả năng nhận được Âm linh căn thuần khiết.

Dương Vũ chấn động, không ngờ Nguyệt Linh lại có thể làm ra chức năng nghiêm túc như vậy. Nhiệm vụ này khá mơ hồ, cũng có độ tự do rất cao... Nhưng phần thưởng hơi ít, không xứng với nhiệm vụ chính tuyến a....

- Dương Thiên Mị, phần thưởng dự kiến là gì ? Còn Âm linh căn lại là như thế nào ?

- Chủ nhân, phần thưởng dự kiến không phải biến từ không khí ra như hệ thống hàng thật. Chúng chỉ là đại diện cho thu hoạch của ngài khi làm theo nội dung nhiệm vụ - Dương Thiên Mị nhẹ nhàng giải thích - Còn Âm linh căn là một loại linh căn cực hiếm, ai có được đều là thiên tài tu luyện trong Ma Đạo. Ngược lại, Chính đạo coi Âm linh căn là đại diện cho tà ác, cần phải hết sức diệt trừ.

Cái này ngược lại là củ khoai phỏng tay a.... Dương Vũ nghĩ thầm, rồi tò mò hỏi :

- Vậy, làm sao để nhận được Âm linh căn ? Ta nghe nói linh căn được quyết định khi con người sinh ra đúng không ?

- Cái này ta cũng không thể giải thích - Dương Thiên Mị máy móc lắc đầu, ra vẻ không hiểu.

- Thôi vậy.... - Dương Vũ thở dài rồi rời khỏi không gian Mị Thiên Châu. Dù thời gian trong đây trôi chậm hơn, nhưng hắn không yên tâm để cơ thể mình ở lại với Bạch Ngọc tý nào.

Dương Vũ từ từ mở mắt, như mới trải qua một giấc ngủ. Hắn chợt cảm thấy trong ngực trống rỗng, vội nhìn quanh kiếm Bạch Ngọc. Con nhóc này lần trước ra ngoài đã đụng ngay Quỷ vật Oán niệm hậu kỳ a....

May mắn thay, Bạch Ngọc vẫn ở trong tầm mắt hắn. Nàng đang nghịch gì đó trên thân thể Quỷ Anh của Nguyệt Linh. Dương Vũ vội đứng dậy chạy đến vỗ đầu nàng :

- Muội làm cái gì vậy ?

Bạch Ngọc giật mình như bị bắt làm chuyện xấu, nhưng lập tức rạng rỡ bám lấy người Dương Vũ :

- Ca ca tỉnh rồi sao ? Ôm Bạch Ngọc ngủ có thích không ?

Dương Vũ khẽ cau mày, nắm lấy tay nàng nhắc lại :

- Muội vừa định làm gì vậy ?

- Muội chỉ cảm thấy Nguyệt Linh tỷ tỷ rất thích ngủ, nên định giúp tỷ ấy ngủ mãi mãi luôn... - Bạch Ngọc le lưỡi trông rất dễ thương, nhưng lời nói lại vô cùng đen tối .

Một khoảng yên lặng.

Thấy sắc mặt Dương Vũ xấu đi, Bạch Ngọc lập tức bật cười :

- Ta chỉ đùa thôi mà, ca ca, ngươi nghĩ gì thế. Nguyệt Linh tỷ tỷ cứu mạng ta, ta còn chưa kịp trả ơn nàng mà.

Dương Vũ mặt không đổi sắc. Hắn cũng chẳng phân biệt được nàng nói thật hay giả nữa.

Bạch Ngọc thấy vậy bày ra vẻ mặt tủi thân, ôm lấy Dương Vũ rồi ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt hắn :

- Có vẻ trong mắt ca ca, ta là một đứa trẻ hư đúng không ?

Dương Vũ lập tức bày ra nụ cười ca ca nhà bên thương hiệu, cúi xuống bế nàng lên rồi thì thầm :

- Không cần biết muội như thế nào, ta vẫn luôn cảm thấy muội là người đáng yêu nhất.

Bạch Ngọc hạnh phúc rúc vào ngực hắn, đáp lại :

- Thực ra, những việc ta làm đều chỉ muốn tốt cho ca ca mà thôi.

- Muội muốn làm gì ? - Dương Vũ ngửi thấy mùi không ổn hỏi lại.

- Nguyệt Linh tỷ tỷ đang ngất đi, luôn làm phiền ca ca phải bế nàng - Bạch Ngọc cố gắng giải thích - Nên ta muốn tìm cách chia sẻ mệt mỏi với ca ca.

Dương Vũ khen ngợi :

- Ngươi thật tốt. Vậy ngươi nghĩ ra cách nào rồi ?

Bạch Ngọc đặt tay ra sau đầu Dương Vũ, rồi bắt hắn đối mặt với mình. Trong đôi mắt bạch sắc hiện lên vài tia khí đen, thể hiện rõ vẻ dễ thương lẫn yêu mị cổ quái.

- Ta muốn dùng hôi khí xâm nhập vào nhục thân nàng, giúp nàng điều khiển cơ thể để đi sau chúng ta, được không ?

Dương Vũ vẫn mỉm cười nhưng trong lòng trầm xuống. Con bé này đang thử thách giới hạn của hắn. Để hôi khí của nàng xâm nhập vào người có thể di chuyển hay không thì không biết, nhưng chắc chắn tính mạng sẽ bị nàng kiểm soát. Ít nhất, đối với Nguyệt Linh chỉ là tính mạng của thân xác Quỷ Anh.

Bây giờ nếu đồng ý, có thể thể hiện sự dung túng, cưng chiều, yêu thương... Nhưng nếu từ chối, liệu nàng có trở mặt không ?

Chẳng biết vì sao, nghĩ đến việc từ chối Bạch Ngọc, từng tế bào trong cơ thể Dương Vũ đột ngột run rẩy... Nhưng không phải vì sợ, mà là phấn khích.

Hắn muốn biết sau khi từ chối, mối quan hệ này sẽ như thế nào. Dù cho có là kết quả xấu nhất, hắn vẫn cảm thấy tò mò, thích thú không chịu được.

Liệu ta nên để cho lý trí, hay cảm xúc làm chủ cơ thể đây ?

Đúng lúc Dương Vũ định mở miệng....

Có tiếng động vang lên trước cửa căn nhà hoang.

Là tiếng bước chân.

Ngay lập tức, hai người buông nhau ra, vào tư thế sẵn sàng chiến đấu.

Vì họ cảm nhận được, tiếng bước chân này là của người sống.

26

0

4 tháng trước

18 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.