TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 101
Đối chất

Sáng ngày hôm sau, Lý Trường Ca cùng Nguyên Dao và Gia Cát Thường Hi đến gặp thành chủ Thanh Khâu Trấn, Tằng Hữu.

Lý Trường Ca đem địa đồ và chuyện hắn phát hiện đàn sói thứ hai ra chất vấn lão ta.

- Thành chủ đại nhân, ngài giải thích như thế nào về việc này?

Đôi lông mày của Tằng Hữu dán chặt vào nhau, lão nói.

- Tiểu hữu, việc này thật sự lão hủ cũng không hề hay biết cho đến khi tiểu hữu đề cập đến, chuyện này quả thực là sơ sót của ta ... như vậy đi, để ta gọi Từ Khuyết vào đây đối chất cùng ba vị tiểu hữu, ta cũng muốn biết tại sao hắn lại làm ra sai sót nghiêm trọng như vậy?

"Lời của lão ta là thật!" Nguyên Dao truyền âm cho Lý Trường Ca, đọc tâm thuật của nàng ở thời điểm hiện tại hoàn toàn có thể thăm dò thực hư của tu sĩ dưới Kết Đan trung kỳ.

Nhưng cũng không loại trừ khả năng đối phương có pháp bảo chống lại đọc tâm thuật, tuy vậy, Nguyên Dao lại không phát hiện ra ba động chân khí ở bên trong đại sảnh này.

Lý Trường Ca đồng ý với lão.

- Vậy đành phải làm phiền thành chủ đại nhân cho mời Từ Khuyết đến đây để đối chất.

Tằng Hữu gật đầu, lệnh cho thủ hạ đi triệu kiến Từ Khuyết đến đại sảnh nghị sự để đối chất.

Tằng Hữu vừa thấy hắn đã xổ một tràng chữ nghĩa mà mắng hắn xối xả, sau đó tức giận hỏi hắn ta, điệu bộ vô cùng chân thật không có một chút sơ hở làm ba người Lý Trường Ca khó lòng phân biệt thực hư.

- Từ Khuyết, nguơi giải thích như thế nào về chuyện này?

Từ Khuyết nghe lão chất vấn gay gắt vội vã quỳ rạp xuống mặt đất, vẻ mặt hoảng hốt cùng vô tội nói.

- Thành chủ đại nhân, thành chủ đại nhân, tiểu nhân thật sự bị oan, ... tiểu nhân ...

- Dừng, dừng, nói trọng điểm!

Nghe hắn kêu oan oai oái lão lập tức cắt ngang lời hắn, yêu cầu hắn nói vào trọng điểm.

Từ Khuyết run rẩy trần tình.

- Thành chủ đại nhân, những lộ tuyến này, tiểu nhân đều dựa vào địa đồ của những năm trước mà khoanh vùng rồi thiết lập nên, tuyệt đối không phải là cố ý muốn che giấu đi sự tồn tại của đàn sói tuyết thứ hai này. Nếu ngài không tin có thể cho người mang địa đồ của những năm trước ra để kiểm chứng.

Đám người Lý Trường Ca không hẹn mà cùng nói "biết ngay hắn sẽ nói như vậy mà!", quả thực sau khi bọn họ điều tra địa đồ của những năm trước liền phát hiện ra những địa điểm bị Từ Khuyết bỏ qua này đều nằm rải rác ở trong các địa đồ của những năm trước.

Rõ ràng đây là sự chuẩn bị từ trước của hắn ta, không thể nào lại có chuyện trùng hợp như vậy, chỉ là bọn họ muốn nghe lý do của hắn ta mà thôi.

Sau khi kiểm tra địa đồ các năm trước một lượt, quả thực mọi chuyện đều như hắn nói, Tằng lão nhân day day cái trán tiếp tục tra hỏi.

- Tại sao ngươi lại làm như vậy?

- Bẩm thành chủ đại nhân, ngài giao phó cho tiểu nhân điều tra tình hình của đàn sói tuyết quá gấp gáp, thời gian thì có hạn, tiểu nhân cũng chỉ có thể dựa vào địa đồ của những năm trước mà khoanh vùng những địa điểm quan trọng rồi tập trung điều tra và thiết lập bố trí ở những chỗ đó, vô tình lại bỏ sót đàn sói tuyết thứ hai này, quả thực tiểu nhân không hề cố ý làm như vậy!

Nguyên Dao khẽ nhíu mày, lời của hắn ta có lẽ là thật bởi nàng không cảm nhận được sự dao động của đọc tâm thuật.

"Thật sự là trùng hợp?" Nàng nhíu mày tự hỏi.

Chỉ là nàng không hề hay biết rằng Trúc Quân Tử cổ trùng trong người của tên Từ Khuyết đang run rẩy kịch liệt vì tiêu hao quá độ, nó đang cố gắng chống chọi lại sự dò xét của nàng với chút năng lượng ít ỏi cuối cùng.

Trúc Quân Tử cổ trùng không chỉ giúp người sử dụng phát hiện ra kẻ khác nói dối, nó còn giúp bản thân người sở hữu ngăn cản kẻ khác thăm dò thực hư của lời nói, cho nên Từ Khuyết rất tự tin trả lời bọn họ, chỉ là hắn không ngờ đến đọc tâm thuật của Nguyên Dao lại mạnh mẽ đến như vậy, chỉ qua mấy câu hỏi đã có thể ép khô được Trúc Quân Tử nhị phẩm của hắn.

"Con nhỏ đó chỉ là Luyện Khí kỳ mà sao lại lợi hại như vậy?"

Hắn cúi rạp mặt xuống nền đất mà nghĩ ngợi, bộ dáng vô cùng thê thảm như thể bị chuyện trên trời rớt xuống làm vạ lây, bây giờ chỉ cần thêm hai câu hỏi nữa thôi hắn sẽ bị bại lộ, cho nên hắn lựa chọn im lặng để chừa lại cho hai câu hỏi tiếp theo của đám tiểu tử kia.

A Tuyên thấy Từ Khuyết gặp chuyện không may, vốn đã mang lòng đố kỵ với hắn từ lâu liền nhân cơ hội này mà thả đá xuống giếng, hắn ta sốt sắng giả bộ quan tâm mà nói.

- Từ lão ca, không phải hôm qua lão Xuyên đã đến gặp huynh để nói về chuyện đàn sói thứ hai rồi hay sao? Tại sao huynh đến bây giờ vẫn chưa báo cáo lên trên, nếu huynh nói sớm hơn một chút có phải tốt hơn rồi không?

Từ Khuyết giật bắn mình, lão Xuyên chết rồi vậy mà vẫn có thể chơi hắn một vố đau như vậy, mẹ nó, còn cái tên a Tuyên này nữa, ai mượn ngươi lắm lời, nuốt cục tức vào bên trong, hắn nói.

- Ha ha, a Tuyên lão đệ, đúng là có chuyện như vậy, nhưng mà chuyện bầy sói tuyết thứ hai này vô cùng hệ trọng ta không thể làm qua loa, trước khi báo cáo lên thành chủ đại nhân tất nhiên phải tự mình đi điều tra một phen, tránh dùng thông tin sai lệch làm dao động nhân tâm của binh sĩ thủ thành.

Nguyên Dao nghe thấy hai từ lão Xuyên này quen quen, ký ức chiều hôm trước như ùa về trong tâm trí nàng, "Thẩm thẩm, lão Xuyên chưa về à?", câu nói này cứ văng vẳng trong đầu nàng.

Tuy đọc tâm thuật vẫn thể hiện hắn đang nói thật nhưng bây giờ nàng đã có cách để kiểm tra tên Từ Khuyết này có nói dối hay không rồi! Mấu chốt nằm ở lão Xuyên kia.

Lý Trường Ca nhíu mày, chẳng lẽ người hôm qua hắn thấy trong núi là lão Xuyên trong lời hai người bọn họ? Nếu như vậy chỉ cần tìm được lão Xuyên sẽ biết được Từ Khuyết kia có nói dối hay không.

"Nhưng mà tìm lão ta ở đâu đây?"

Đang băn khoăn, a Tuyên lại vô tình nói ra một thông tin quan trọng làm Lý Trường Ca và Nguyên Dao lập tức thay đổi suy nghĩ.

- Cơ mà nhắc mới nhớ, lão Xuyên đi từ hôm qua đến sáng nay vẫn chưa về nhà? Không lẽ đã gặp chuyện bất trắc gì rồi?

Hắn ta rõ ràng là đang cố ý nhằm vào Từ Khuyết.

"Giết người diệt khẩu?" Bốn chữ này lập tức hiện diện trong đầu của cả ba người Lý Trường Ca, Nguyên Dao và Gia Cát Thường Hi.

Thậm chí phủ thành chủ cũng nghĩ như vậy, tên họ Từ này đang được lão cất nhắc, có thể là hắn ta giết người diệt khẩu để bảo vệ sự thăng tiến của bản thân cũng không chừng.

Nếu lão Xuyên thực sự mất tích thì chứng tỏ tên họ Từ này chắc chắn có vấn đề.

- Đúng là lão Xuyên có đến gặp ta nhưng mà sau đó hắn đi đâu ta làm sao có thể biết được!

Hắn nói xong câu này, Trúc Quân Tử cổ trùng lập tức kiệt quệ, ủ rũ nằm trong Khiếu Hải của hắn.

Tằng Hữu lão nhân nhìn hắn gặng hỏi.

- Thật vậy?

Tất nhiên lão đã sinh lòng nghi ngờ và cảnh giác với Từ Khuyết.

- Đại nhân ta không dám nói dối!

Nguyên Dao mỉm cười quỷ dị, con cáo rốt cuộc cũng đã lộ cái đuôi, nàng mặc kệ hắn dùng pháp bảo hay thần vật gì, nhưng hiện tại, hắn đã bại lộ chân thân.

"Hắn ta nói dối!" Nguyên Dao truyền âm cho Lý Trường Ca một cách chắc nịch.

Tránh đả thảo kinh xà, Lý Trường Ca và Nguyên Dao vẫn duy trì trầm mặc và sắc thái như cũ, điệu bộ xem kịch hay giữa chủ tử nhà bọn họ.

- Mau cút ra ngoài!

Tằng Hữu lão nhân tức giận quát, bây giờ đối với lão, chuyện quan trọng nhất chính là giải thích với ba người Lý Trường Ca đang ngồi ở bên dưới.

Những lời giải thích của lão hoàn toàn là thật, không có dấu hiệu của nói dối, vậy xem ra sự tình này chủ yếu đều do tên Từ Khuyết kia mà ra.

Lão thở dài, chuyện này nếu xử lý không khéo, Thanh Vân Tông sẽ giáng trừng phạt xuống Thanh Khâu Trấn và lão.

"Khốn kiếp, đúng là nuôi ong tay áo mà!"

Lão vừa thở dài, vừa xấu hổ nói.

- Chư vị tiểu hữu, bêu xấu rồi, bêu xấu rồi a! Chuyện này cũng là do ta quản giáo thủ hạ không nghiêm, đáng bị chê trách, ... như thế này đi, ta sẽ tăng thêm thù lao cho chư vị tiểu hữu, chúng ta lấy dĩ hòa vi quý làm chủ, chuyện to xé nhỏ, chuyện nhỏ thành không, ba vị tiểu hữu thấy đề nghị này như thế nào?

Lý Trường Ca lăn lộn ở Hoàng Cung lâu nay cũng hiểu được ẩn ý của chuyện này, hắn truyền âm hỏi lại hai người kia xem bọn họ quyết định như thế nào.

Nguyên Dao thì cho rằng chuyện này vốn dĩ cũng không có gì to tát, chẳng qua thêm năm mươi con sói tuyết mà thôi, chỉ riêng nàng và hắn cũng đã đủ để trấn thủ chứ nói gì đến sự trợ giúp của bảy người còn lại trong đội ngũ.

Gia Cát Thường Hi cũng không muốn làm khó lão ta, bởi hình như lão cũng là người bị hại, trừng phạt của tông môn áp lên một thế lực rất nặng nề, nàng vốn dĩ bản tính nhân hậu, thương người liền chủ động đề xuất Lý Trường Ca đồng ý với lão.

Bởi chuyện áp trừng phạt lên Thanh Khâu Trấn còn ảnh hưởng đến tu sĩ và bách tính ở trong thành chứ không riêng gì lão ta, cuộc sống của họ ở đây vốn dĩ đã không dễ dàng gì cho cam.

Lý Trường Ca nâng lên chén trà, điềm đạm nói.

- Vậy tại hạ cũng không làm khó tiền bối nữa, chuyện này cứ quyết định như vậy đi.

Phần còn lại, Lý Trường Ca và Nguyên Dao sẽ điều tra tiếp tên họ Từ kia, xem đằng sau chuyện này còn ẩn tình gì khác nữa hay không.

Nếu như không có, mọi chuyện liền sẽ kết thúc tại đây.

6

0

6 tháng trước

5 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.