0 chữ
Chương 6
Chương 3.1: Dị năng xuất hiện
Trời sắp sáng, Mặc Dư nhìn lại danh sách đơn hàng của mình. Trước hết, cô cần thuê một kho hàng cỡ trung.
Kiếp trước, cô không có dị năng không gian.
Bao nhiêu vật tư khó khăn lắm mới tích trữ được đều không có nơi bảo quản an toàn, thường xuyên bị trộm hoặc cướp mất.
Giờ có không gian, cô càng phải tranh thủ thời gian, cố gắng đến thành phố Z càng sớm càng tốt.
Sau khi mạt thế bùng nổ một tháng, nơi đó nhanh chóng trở thành căn cứ an toàn. Tuy nhiên càng về sau muốn vào được trung tâm căn cứ rất khó, không chỉ phải nộp một lượng lớn vật tư, mà còn phải có dị năng mạnh mẽ.
Nghĩ đến đây, cô giơ tay lên liền có một quả cầu băng nhỏ xuất hiện giữa lòng bàn tay.
Tốt quá, dị năng cũng theo cô trọng sinh rồi!
Kiếp trước, cô cũng thức tỉnh dị năng băng hệ vào giai đoạn đầu của mạt thế. Nhưng do cấp bậc quá thấp, ngoại trừ tạo băng làm nước uống, cô chẳng có chút sức chiến đấu nào.
Sau khi vào khu ổ chuột của căn cứ Z, cô sống lay lắt suốt hai năm. Trong một lần làm nhiệm vụ, cô vô tình nhặt được một viên dị hạch cao cấp. Từ đó dị năng hệ băng đột phá thành biến dị hệ băng, đồng thời cô còn thức tỉnh thêm dị năng tốc độ.
Sức mạnh tăng vọt, cô bắt đầu trở nên lạnh lùng, quyết đoán, nhanh chóng gia nhập đội lính đánh thuê, sau đó leo lên vị trí đội trưởng và được chuyển vào khu trung tâm căn cứ.
Nhưng cuối cùng, cô vẫn bị phản bội!
Mặc Dư nghiến chặt răng, ánh mắt đỏ ngầu.
Hai mũi băng sắc nhọn lập tức bắn ra từ tay cô, găm thẳng vào bức tường, tạo ra hai hố nhỏ.
Tuy hiện tại dị năng của cô chỉ ở cấp một, nhưng thức tỉnh sớm chính là lợi thế lớn nhất.
Kiếp này, cô nhất định phải tăng cường sức mạnh thật nhanh.
Không chỉ để báo thù, mà còn phải đứng trên đỉnh cao sức mạnh, không để ai có cơ hội tính kế cô nữa.
Trời dần sáng, Mặc Dư bước ra sân luyện tập cơ thể.
Cô chạy quanh sân vài vòng, tiện thể thử nghiệm dị năng tốc độ.
Dị năng vẫn còn đó, tuy hơi yếu nhưng vẫn mạnh gấp trăm lần so với người bình thường.
Tháng tư trời vẫn còn hơi lạnh, nhưng cô biết giữa tháng này sẽ có trận mưa lớn kéo dài mười ngày, sau đó nhiệt độ tăng vọt bất thường.
Kiếp trước vì trận mưa kia mà cô bị kẹt lại ở bệnh viện, không thể về nhà kịp thời.
Cô không định để bi kịch đó lặp lại.
Không chần chừ thêm, cô khóa cửa nhà, leo lên chiếc xe máy điện lao thẳng đến huyện Lan.
Đến nơi, đồng hồ đã chỉ 8 giờ sáng.
Lúc này, cơn đói đột nhiên ập đến.
Cô dừng xe bên đường, mua ba cái bánh bao chay, mười cái bánh bao nhân thịt, hai ly sữa đậu nành.
Cắn một miếng bánh, hương vị mềm mại lan tỏa trong miệng, cô bất giác nheo mắt tận hưởng.
Sống lại thật tuyệt!
Kiếp trước, ngoài hai năm đầu còn có thể ăn vài miếng bánh bột mốc meo, về sau cô chỉ có thể dựa vào dung dịch dinh dưỡng để sống qua ngày.
Thực phẩm tươi sống chỉ có ở những khu vực cao cấp do dị năng giả hệ mộc cung cấp, mà số lượng thì cực kỳ hạn chế.
Kiếp trước, cô không có dị năng không gian.
Bao nhiêu vật tư khó khăn lắm mới tích trữ được đều không có nơi bảo quản an toàn, thường xuyên bị trộm hoặc cướp mất.
Giờ có không gian, cô càng phải tranh thủ thời gian, cố gắng đến thành phố Z càng sớm càng tốt.
Sau khi mạt thế bùng nổ một tháng, nơi đó nhanh chóng trở thành căn cứ an toàn. Tuy nhiên càng về sau muốn vào được trung tâm căn cứ rất khó, không chỉ phải nộp một lượng lớn vật tư, mà còn phải có dị năng mạnh mẽ.
Nghĩ đến đây, cô giơ tay lên liền có một quả cầu băng nhỏ xuất hiện giữa lòng bàn tay.
Tốt quá, dị năng cũng theo cô trọng sinh rồi!
Kiếp trước, cô cũng thức tỉnh dị năng băng hệ vào giai đoạn đầu của mạt thế. Nhưng do cấp bậc quá thấp, ngoại trừ tạo băng làm nước uống, cô chẳng có chút sức chiến đấu nào.
Sức mạnh tăng vọt, cô bắt đầu trở nên lạnh lùng, quyết đoán, nhanh chóng gia nhập đội lính đánh thuê, sau đó leo lên vị trí đội trưởng và được chuyển vào khu trung tâm căn cứ.
Nhưng cuối cùng, cô vẫn bị phản bội!
Mặc Dư nghiến chặt răng, ánh mắt đỏ ngầu.
Hai mũi băng sắc nhọn lập tức bắn ra từ tay cô, găm thẳng vào bức tường, tạo ra hai hố nhỏ.
Tuy hiện tại dị năng của cô chỉ ở cấp một, nhưng thức tỉnh sớm chính là lợi thế lớn nhất.
Kiếp này, cô nhất định phải tăng cường sức mạnh thật nhanh.
Không chỉ để báo thù, mà còn phải đứng trên đỉnh cao sức mạnh, không để ai có cơ hội tính kế cô nữa.
Cô chạy quanh sân vài vòng, tiện thể thử nghiệm dị năng tốc độ.
Dị năng vẫn còn đó, tuy hơi yếu nhưng vẫn mạnh gấp trăm lần so với người bình thường.
Tháng tư trời vẫn còn hơi lạnh, nhưng cô biết giữa tháng này sẽ có trận mưa lớn kéo dài mười ngày, sau đó nhiệt độ tăng vọt bất thường.
Kiếp trước vì trận mưa kia mà cô bị kẹt lại ở bệnh viện, không thể về nhà kịp thời.
Cô không định để bi kịch đó lặp lại.
Không chần chừ thêm, cô khóa cửa nhà, leo lên chiếc xe máy điện lao thẳng đến huyện Lan.
Đến nơi, đồng hồ đã chỉ 8 giờ sáng.
Lúc này, cơn đói đột nhiên ập đến.
Cô dừng xe bên đường, mua ba cái bánh bao chay, mười cái bánh bao nhân thịt, hai ly sữa đậu nành.
Cắn một miếng bánh, hương vị mềm mại lan tỏa trong miệng, cô bất giác nheo mắt tận hưởng.
Kiếp trước, ngoài hai năm đầu còn có thể ăn vài miếng bánh bột mốc meo, về sau cô chỉ có thể dựa vào dung dịch dinh dưỡng để sống qua ngày.
Thực phẩm tươi sống chỉ có ở những khu vực cao cấp do dị năng giả hệ mộc cung cấp, mà số lượng thì cực kỳ hạn chế.
4
0
1 tuần trước
5 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
