0 chữ
Chương 43
Chương 17.3: Rèn luyện thân thể
Khi chuông báo thức reo, Mặc Dư tỉnh ngay.
Đến quán đầu tiên lấy hàng, cô trố mắt nhìn hơn trăm hộp đồ chất chồng.
Thanh toán nốt tiền, mấy nhân viên phải cùng nhau chất tất cả hộp vào thùng xe cho cô.
Chờ họ rời đi, Mặc Dư thu sạch vào không gian rồi đến lấy hàng ở quán tiếp theo.
Chỗ này lại dùng toàn túi nilon cỡ lớn của siêu thị, tuy không hoành tráng bằng quán trước nhưng xách lên rất nhẹ nhàng, thoải mái.
Nhận đủ hàng, cô lái xe về nhà.
Về đến nơi, Mặc Dư vội vàng nấu hai nồi nước sôi lớn.
Cô lấy ra một chiếc tủ hấp cơm inox cao ngang người, khử trùng khay hấp bằng nước sôi.
Ngay sau đó, cô đổ gạo đã vo sạch vào từng khay, thêm nước, cắm điện, chỉnh giờ và nhiệt độ cho tủ tự động hấp cơm.
Đồng thời cô lấy một nồi canh inox ra khử trùng, chuẩn bị để đựng cơm chín.
Nghĩ ngợi một lát, Mặc Dư tiếp tục lấy thêm một tủ hấp cơm nữa. Bếp không đủ chỗ, cô đành đặt tạm trong phòng ngủ của ba mẹ đã dọn trống từ lâu.
Cô liên tục hấp cơm, dồn cơm chín vào nồi lớn để cất trong không gian.
Đến khi sáu mẻ cơm đã lấp đầy cả nồi canh inox khổng lồ, cô lại hấp thêm hai mẻ nữa, thu nguyên cả tủ cơm vào không gian.
Khi cô ngẩng lên nhìn đồng hồ treo tường trong phòng khách, đã là 9 giờ tối.
Mặc Dư chợt nhớ đến Tiểu Hắc, chắc nó đói lắm rồi.
Chú chó nhỏ nằm ngoan ngoãn bên cạnh chiếc bát trống, thi thoảng lại ngẩng đầu nhìn cô, không hề làm ầm ĩ.
Cô xót xa xoa đầu nó: “Xin lỗi nhé Tiểu Hắc, tao bận quá nên quên mất, giờ tao cho mày ăn ngon đây.”
Tiểu Hắc kêu hai tiếng nhỏ, ánh mắt lập tức sáng rỡ.
Cô lấy cho nó một hộp sườn hầm cải thảo, thêm nửa bát cơm, cùng một bát nước có nhỏ thêm một giọt linh tuyền.
Mặc Dư nhận ra, từ khi Tiểu Hắc uống nước linh tuyền, cơ thể nó săn chắc hơn, lông đen bóng mượt, phản xạ cũng nhanh nhạy hơn nhiều. Thậm chí dường như nó vàng ngày càng hiểu được lời cô nói.
Đây là tín hiệu rất tốt.
Ăn tối xong, Mặc Dư lại tiếp tục tập luyện, rồi trồng thêm cây trong không gian.
Trong không gian, ngoài những ô kính bảo quản thì dòng chảy thời gian hoàn toàn giống bên ngoài.
Chỉ có điều, cây trồng và động vật ở đây lớn nhanh hơn hẳn, mà cô vẫn chưa thể hiểu nguyên do.
Dù cả đêm không ngủ, tinh thần cô vẫn rất dồi dào, tỉnh táo.
Hôm nay là ngày nhận xe mới, Mặc Dư cứ mãi háo hức chuẩn bị xuất phát.
Đến quán đầu tiên lấy hàng, cô trố mắt nhìn hơn trăm hộp đồ chất chồng.
Thanh toán nốt tiền, mấy nhân viên phải cùng nhau chất tất cả hộp vào thùng xe cho cô.
Chờ họ rời đi, Mặc Dư thu sạch vào không gian rồi đến lấy hàng ở quán tiếp theo.
Chỗ này lại dùng toàn túi nilon cỡ lớn của siêu thị, tuy không hoành tráng bằng quán trước nhưng xách lên rất nhẹ nhàng, thoải mái.
Nhận đủ hàng, cô lái xe về nhà.
Về đến nơi, Mặc Dư vội vàng nấu hai nồi nước sôi lớn.
Cô lấy ra một chiếc tủ hấp cơm inox cao ngang người, khử trùng khay hấp bằng nước sôi.
Ngay sau đó, cô đổ gạo đã vo sạch vào từng khay, thêm nước, cắm điện, chỉnh giờ và nhiệt độ cho tủ tự động hấp cơm.
Đồng thời cô lấy một nồi canh inox ra khử trùng, chuẩn bị để đựng cơm chín.
Cô liên tục hấp cơm, dồn cơm chín vào nồi lớn để cất trong không gian.
Đến khi sáu mẻ cơm đã lấp đầy cả nồi canh inox khổng lồ, cô lại hấp thêm hai mẻ nữa, thu nguyên cả tủ cơm vào không gian.
Khi cô ngẩng lên nhìn đồng hồ treo tường trong phòng khách, đã là 9 giờ tối.
Mặc Dư chợt nhớ đến Tiểu Hắc, chắc nó đói lắm rồi.
Chú chó nhỏ nằm ngoan ngoãn bên cạnh chiếc bát trống, thi thoảng lại ngẩng đầu nhìn cô, không hề làm ầm ĩ.
Cô xót xa xoa đầu nó: “Xin lỗi nhé Tiểu Hắc, tao bận quá nên quên mất, giờ tao cho mày ăn ngon đây.”
Tiểu Hắc kêu hai tiếng nhỏ, ánh mắt lập tức sáng rỡ.
Cô lấy cho nó một hộp sườn hầm cải thảo, thêm nửa bát cơm, cùng một bát nước có nhỏ thêm một giọt linh tuyền.
Đây là tín hiệu rất tốt.
Ăn tối xong, Mặc Dư lại tiếp tục tập luyện, rồi trồng thêm cây trong không gian.
Trong không gian, ngoài những ô kính bảo quản thì dòng chảy thời gian hoàn toàn giống bên ngoài.
Chỉ có điều, cây trồng và động vật ở đây lớn nhanh hơn hẳn, mà cô vẫn chưa thể hiểu nguyên do.
Dù cả đêm không ngủ, tinh thần cô vẫn rất dồi dào, tỉnh táo.
Hôm nay là ngày nhận xe mới, Mặc Dư cứ mãi háo hức chuẩn bị xuất phát.
2
0
1 tuần trước
16 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
