TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 33
Chương 13.1: Ngô trong không gian đã chín rồi

Chớp mắt đã hơn 4 giờ 30 chiều, chỉ còn khoảng một tiếng nữa là đến giờ hẹn lấy đồ ăn. Mặc Dư lập tức chạy xe quay về.

Sau khi nhận đủ đơn hàng ở cả sáu nơi, cô lái xe thẳng lên đường cao tốc.

Trên tuyến từ thành phố H về huyện Lan có tổng cộng năm trạm xăng nằm ở dọc đường.

[Chờ đến khi mạt thế tới, mình nhất định phải quay lại “mua sắm 0 đồng” ở mấy chỗ này!]

Bỗng dưng trong đầu cô vang lên giọng nói hân hoan của Tiểu Ngải: [Chúc mừng chủ nhân nhận được 10 điểm sinh mệnh! Ngô trong không gian đã chín. Chủ nhân có muốn thu hoạch ngay không ạ?]

Mặc Dư suýt chút nữa thì phanh gấp.

[Cái gì? Ngô chín rồi á? Chưa đến một tuần nữa cơ mà?]

Tốc độ này quá ảo diệu! Mà điểm sinh mệnh là cái gì nữa? Chẳng lẽ là thứ năng lượng mà cây thế giới cần?

Không kịp nghĩ nhiều, Mặc Dư lập tức đáp: [Thu hoạch luôn!]

[Tuân lệnh, chủ nhân. Ngô đã thu hoạch xong. Có cần tiến hành chế biến ngay không ạ?]

[Chế biến thành gì cơ?]

[Không gian còn có cả chức năng chế biến tự động sao? Trời ơi, quá hiện đại rồi!]

Lúc này, mọi từ ngữ đều không đủ để diễn tả cảm xúc bùng nổ trong lòng Mặc Dư.

[Chủ nhân, hiện tại không gian chỉ có thể chế biến ngô thành bột bắp. Khi không gian được nâng cấp, sẽ dần dần mở khóa thêm nhiều chức năng. Vậy người có muốn chế biến ngay không ạ?”]

[Chế biến đi.]

Mặc Dư rất tò mò liệu bột bắp do không gian tạo ra có tác dụng gì đặc biệt không. Sau này rảnh cô sẽ thử làm bánh bao bột bắp xem sao.

Trước đây mỗi dịp lễ Tết, mẹ đều dạy cô làm bánh bao.

Nghĩ đến đây, nỗi nhớ ba mẹ lại ùa về. Những ngày tháng ấm áp đó mãi mãi sẽ không bao giờ quay lại nữa.

[Thân cây ngô đã được xử lý, bột bắp đã chế biến xong. Chủ nhân hãy cố gắng canh tác nhiều hơn nhé!]

Giọng Tiểu Ngải vui vẻ kéo cô về thực tại.

[Tiểu Ngải, đã có thu hoạch tự động, chế biến tự động, vậy có thể tự động trồng trọt luôn không?]

[Chủ nhân à, tất cả các loại hạt giống phải do chính tay chủ nhân gieo thì mới nhận được điểm sinh mệnh! Cố gắng lên nhé!]

[Quả nhiên không có bữa ăn nào là miễn phí. Nhiều đất như vậy, còn phải mệt dài dài.]

Nghĩ đến công dụng thần kỳ của quả thế giới, Mặc Dư lại lập tức lấy lại tinh thần.

Tối nay về đến nhà, cô phải gieo trồng ngay. Không thể để đất trống nữa!

Thu xong xăng ở trạm cuối cùng, Mặc Dư nhận được cuộc gọi từ anh giao hàng.

Xuống cao tốc, cô chạy thẳng đến kho nhận hàng, lúc về nhà thì đã hơn tám giờ tối.

[Đói đến mức bụng dán vào lưng rồi!]

Cô đặt chú chó nhỏ xuống phòng khách, lục được một chiếc thau nhỏ cho nó. Kể từ hôm nay, đây sẽ là bát ăn riêng của chó con.

Lấy từ không gian ra thịt xào cay ngọt, gà xào lạc, canh cà chua trứng cùng hai hộp cơm, cô chia một ít cho chú chó con, rồi cùng nhau ăn uống.

0

0

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.