TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1082
Chương 1072: Thật sự bị vắt kiệt rồi...

Ba ngày thoáng qua.

"Đại ca, đại ca thật sự không đi gϊếŧ người nữa sao?"

Lúc này, Lý Chân mặt mày trắng bệch, bộ dạng như bị vắt cực khô.

Ba ngày này, mỗi ngày ông ta đều phải triệu hồi quỷ dữ ra cho Bạch Uyên gϊếŧ, hoàn toàn trở thành máy gọi quỷ tự động...

Ông ta vốn tưởng trong khoảng thời gian này Bạch Uyên sẽ tiếp tục ra ngoài gϊếŧ người cướp đoạt tài nguyên, dù sao tháng trước đối phương đã làm như vậy, bây giờ Bạch Uyên đã mạnh lên rất nhiều, chắc chắn sẽ càng nóng lòng hơn.

Ông ta biết đâu có thể nhân lúc Bạch Uyên đi gϊếŧ người, tìm cơ hội bỏ trốn...

Ai ngờ ông ta nghĩ nhiều...

Đối phương hoàn toàn không có ý định gϊếŧ người, từng phút từng giây đều canh giữ bên cạnh ông ta, thậm chí buổi tối cũng không ngủ, biết mày có bệnh nhưng không biết mày bệnh nặng đến vậy nha...

"Không đi."

Bạch Uyên lắc đầu nói:

"Anh đáng giá hơn đám người kia nhiều..."

Mỗi lần hắn ra ngoài gϊếŧ người đều dễ gặp nguy hiểm, đều là mặt quỷ ra tay giúp đỡ hóa giải, mà cái giá phải trả tất nhiên là dùng một lượng lớn quỷ tinh chuyển hóa thành quỷ tệ.

Bây giờ có một cái máy rút quỷ tệ ngay trước mặt, hắn tất nhiên phải dốc toàn lực vắt kiệt nó...

Có quỷ tệ, sau này hắn ra ngoài gϊếŧ người cũng nắm chắc hơn...

"Được rồi, thời gian đã điểm."

Bạch Uyên nhìn chiếc đồng hồ không tồn tại trên tay, nói:

"Anh Chân, bắt đầu đi!"

"..."

Lý Chân cực kỳ bất đắc dĩ, lại quay số một dãy số không xác định.

Sau khi thương lượng mất mười mấy phút, cuối cùng cũng có tám con quỷ dữ cấp bậc Tứ chú xuất hiện...

"Ít vậy?"

Bạch Uyên khẽ nhíu mày nói:

"Anh Chân, anh có phải đang qua loa với em không vậy? Đây là lần đầu tiên em gọi quỷ trong hôm nay đấy!"

"Chẳng lẽ anh bị yếu cái vấn đề khó nói kia?"

Ánh mắt hắn thoáng chút nghi ngờ.

"Sao có thể?!"

Sắc mặt Lý Chân chấn động, trong nháy mắt cảm nhận được một luồng sát ý lạnh lẽo từ mắt đối phương.

Ông ta có thể khẳng định, nếu mình không gọi được một con quỷ nào, đối phương chắc chắn sẽ giải quyết ông ta...

Dù sao đây là giá trị duy nhất của ông ta...

Ông ta vội vàng giải thích:

"Mỗi lần tôi gọi quỷ thật ra là dựa vào vận may!"

"Vậy sao?"

Bạch Uyên nhướn mày, tự nhủ:

"Xem ra hôm nay vận may của chúng ta không tốt lắm nhỉ?"

Lý Chân cố gắng nở một nụ cười gượng gạo, không nói gì thêm.

Vẻ mặt Bạch Uyên khẽ động, trong nháy mắt ra tay, nhanh chóng giải quyết hết tám con quỷ dữ!

Mà trong quá trình hắn gϊếŧ chóc, đám quỷ dữ này vậy mà dùng ánh mắt đầy kinh ngạc và oán độc nhìn Lý Chân, bộ dạng như có thâm thù đại hận với ông ta vậy...

"Sắp phản phệ rồi à?"

Trong lòng Bạch Uyên có chút suy đoán.

Hắn không tin Lý Chân có thể gọi quỷ vô hạn, chắc chắn sẽ có giới hạn nào đó...

Lại ba ngày trôi qua.

Bạch Uyên và Lý Chân vẫn ở trong một cái hang động.

Bọn họ mượn vật phẩm linh dị ẩn nấp khí tức nên không ai phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ.

Lý Chân lúc này dù vẻ ngoài bình tĩnh, nhưng nỗi sợ hãi trong lòng đã bắt đầu dần dần dày đặc.

Ông ta cảm thấy mình giống như một ông già vô tội bị một tên biếи ŧɦái giam cầm...

"Có thể cho em một lời giải thích không anh Chân?"

Vẻ mặt Bạch Uyên bình thản, mở miệng hỏi.

Ba ngày trước, Lý Chân còn có thể gọi ra tám con quỷ dữ, đến những ngày sau, số lượng quỷ dữ gọi ra mỗi ngày đều giảm đi, mà hôm nay chỉ gọi được một con...

"Tôi..."

"Anh đừng nói với em là ngẫu nhiên nữa à nha!"

Bạch Uyên đi trước một bước cắt ngang lời ông ta, nói:

"Đã là ngẫu nhiên, sao có thể giảm đều đặn như vậy, hoàn toàn không có tăng lên lần nào."

"..."

Lý Chân im lặng một lát, đã có thể cảm nhận được sát ý lạnh lẽo đang lan tỏa trong không khí...

Ngay lúc này, ông ta nhắm mắt lại, nói:

"Đại ca, em nói thật một trăm phần trăm, những con quỷ em gọi được đều đến từ mấy khu vực cố định, bây giờ quỷ dữ ở mấy khu vực đó càng ngày càng ít, số quỷ em gọi được chắc chắn cũng sẽ ít hơn."

"Trừ khi lại có quỷ dữ mới đến mấy khu vực đó thì em mới có thể tiếp tục gọi được quỷ!"

"Đại ca ơi, em bây giờ thật sự bị đại ca vắt kiệt rồi!"

"..."

Bạch Uyên nhướn mày nói:

"Nói cách khác, ông bây giờ chẳng khác nào chú kỹ đang trong thời gian hồi chiêu?"

"Có thể nói như vậy."

Lý Chân gật đầu.

"Vậy ánh mắt đám quỷ nhìn ông là sao?"

Bạch Uyên mở miệng hỏi:

"Quan hệ của các người, hình như không tốt lắm..."

"Chắc chắn rồi."

Lý Chân vẻ mặt bất đắc dĩ nói:

"Bởi vì em mà một lượng lớn quỷ dữ chết, bây giờ quan hệ của em với quỷ dữ có thể nói là cực kỳ tệ, bất kỳ con quỷ nào thấy em cũng hận không thể lột da rút gân."

"Vậy sau này ông còn gọi được quỷ nữa không?"

"Đương nhiên có thể."

Lý Chân gật đầu nói:

"Em có thể triệu hồi chúng ra, không phải dựa vào quan hệ gì, mà là dùng quỷ vật cộng sinh, đây là sức mạnh linh dị, chúng không thể chống lại!"

"Vậy sao..."

Bạch Uyên suy tư, dường như đang suy nghĩ về sơ hở trong lời đối phương.

Nếu thật là như vậy, hắn thật sự không muốn gϊếŧ tên này nữa.

Tuy có thời gian hồi chiêu, nhưng cũng coi như một cái máy rút quỷ tệ tự động, chỉ là cần chút thời gian sạc pin thôi...

Hơn nữa hắn cũng không hy vọng đối phương thật sự có thể gọi quỷ vô hạn, có chút giới hạn tất nhiên cũng nằm trong dự liệu của hắn...

"Quỷ ca, có cách nào khống chế tên này không?"

Bạch Uyên nói trong lòng.

Rõ ràng, hắn đã chuẩn bị giữ Lý Chân bên người!

"Cái này..."

Mặt Quỷ suy nghĩ chút, nói:

"Ta khống chế quỷ thì không có vấn đề, nhưng khống chế người, ngươi phải tìm thầy ngươi..."

"Lão Trương á hả?"

Bạch Uyên khẽ nhíu mày.

Hắn bây giờ ở Ngũ Triều quốc, đi đâu tìm lão Trương đây...

Lúc này, Lý Chân cúi đầu im lặng, lặng lẽ chờ đợi sự phán xét của số phận...

Ông ta đã nghĩ đến việc bỏ trốn, nhưng bây giờ ông ta đã không gọi được quỷ nữa, tất nhiên càng không phải đối thủ của Bạch Uyên, trừ khi ông ta vừa ra khỏi cửa liền gặp người của hội Diệt Uyên thì mới còn có một tia hy vọng sống sót...

"Tiểu Bạch, nếu ngươi thật sự muốn giữ ông ta lại, thật ra không cần nhờ Trương Thanh Đạo kia..."

Mặt Quỷ đột nhiên mở miệng nói.

"A? Còn cách khác à?"

"Ngươi chẳng phải có viện Tâm thần quỷ hả?"

Mặt Quỷ mở miệng nói:

"Cái thứ đó có thể khống chế quỷ dữ và quỷ linh nhân, nhưng người này là cấp bậc Ngũ chú đỉnh cao, hiện tại viện Tâm thần quỷ của ngươi chưa khống chế được..."

"Nên ta chỉ cần đợi đến khi hấp thụ những vật phẩm linh dị kia là được?"

Vẻ mặt Bạch Uyên khẽ động, cũng lập tức hiểu ra.

"Nhưng trước đó, ta phải làm sao mới khống chế được ông ta?"

Bây giờ còn mấy tháng nữa Bảy Nguyên Tội mới hoàn toàn đột phá, hắn chắc chắn phải tiếp tục cướp đoạt vật phẩm linh dị, nhưng mang theo Lý Chân, một người có thể phản bội bất cứ lúc nào, thật sự là một rắc rối không nhỏ...

Dù sao cũng là quỷ linh nhân Ngũ chú đỉnh cao, không phải là nhân vật tôm tép...

Mặt Quỷ bất đắc dĩ nói:

"Này thì ta không có cách..."

"..."

Bạch Uyên lắc đầu.

Xem ra Quỷ ca cũng không phải là vạn năng…

19

0

3 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.