0 chữ
Chương 1080
Chương 1070: Có hứng thú theo tôi không?
"Nhưng có ích gì chứ?"
Bạch Uyên bĩu môi, lại vỗ cánh xương, vòng qua đám quỷ dữ thẳng tiến về phía bản thể lão giả!
Đám quỷ dữ này tuy chỉ là cấp bậc Tứ chú, nhưng đối phó với chúng cũng tốn thời gian, chi bằng giải quyết lão giả.
Giây tiếp theo, Bạch Uyên quỷ dị xuất hiện sau lưng lão giả, lại nện ra một chùy, nhưng chiếc chùy đầu người của hắn vậy mà xuyên qua thân thể đối phương, dường như cả hai không ở cùng một không gian...
"Thằng nhãi, quỷ dữ của tao chưa chết, mày đừng hòng làm tổn thương tao dù chỉ một sợi tóc..."
Lão giả cười hắc hắc nói:
"Nếu mày không muốn chết, bây giờ ngoan ngoãn rời đi, đợi người của hội Diệt Uyên đến, mày muốn đi cũng khó!"
Bạch Uyên nghe vậy, lại nheo mắt, nhìn về phía đám quỷ dữ Tứ chú kia!
Hắn có thể gϊếŧ quỷ linh nhân Ngũ chú trung du trong nháy mắt, đối phó với Tứ chú tất nhiên càng dễ như ăn cháo...
Nhưng lần này, hắn không còn dùng chùy đầu người nữa.
Chùy đầu người của hắn tuy uy lực lớn, nhưng mỗi lần vung ra hao phí không ít lực lượng linh dị, hơn nữa còn cần chút thời gian tích lực, điều này khiến tốc độ tấn công của hắn không nhanh, động tác tấn công hơi vụng về, thuộc về vũ khí linh dị hạng nặng.
Bây giờ đối mặt với đám tép riu Tứ chú, tất nhiên không cần dùng chùy đầu người...
Chỉ thấy hai nắm đấm của hắn tràn ngập lực lượng linh dị đáng sợ, rõ ràng là chuẩn bị tung ra đòn nặng!
Khí tức linh dị cũng tràn vào mắt quỷ của Bạch Uyên, trong nháy mắt hắn nhìn thấy vô số điểm đỏ trên người đám quỷ dữ!
Đám quỷ dữ Tứ chú này có nhiều điểm yếu hơn hẳn!
Chỉ thấy sát ý trong mắt hắn cuồn cuộn, trong nháy mắt hóa thành một bóng mờ, xông về phía đám quỷ dữ!
"Bộ mẹ tao chọc thằng cha mày hả?!"
Lão giả đã điên hết cả người, ông ta không ngờ đối phương lại thật sự ra tay... Quyết tâm gϊếŧ chết ông ta đến vậy sao?!
"Vậy thì xem ai có thể hao tổn hơn ai!"
Vẻ mặt ông ta hung ác, lại cầm lấy chiếc điện thoại quỷ, gọi một số không xác định...
Trong nháy mắt, từng con quỷ dữ cấp bậc Tứ chú xuất hiện, có đến mấy chục con, nhìn qua trận thế không nhỏ, nhưng chiến lực thực tế thì cũng chỉ có vậy... Dù sao khoảng cách giữa Tứ chú và Ngũ chú quá lớn...
"Hy vọng có thể cầm chân được..."
Lão giả thầm cầu nguyện trong lòng.
Thật ra ông ta có thể triệu hồi Ngũ chú, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể triệu hồi sơ nhập Ngũ chú, cũng sẽ bị Bạch Uyên gϊếŧ trong nháy mắt, hơn nữa lực lượng linh dị tiêu hao sẽ gấp mười lần triệu hồi quỷ dữ Tứ chú, chi bằng triệu hồi nhiều Tứ chú để kéo dài thời gian...
"Ừm?!"
Lúc này, Bạch Uyên nhìn thấy một đám quỷ đông như vậy, thân hình đang lao tới cũng dừng lại.
Chỉ thấy hai mắt hắn sáng rực, nhìn chằm chằm vào lão giả, dường như nhìn thấy trân bảo hiếm có vậy...
"???"
Thân hình gầy yếu của lão giả hơi run lên, theo bản năng có chút cảnh giác.
Tên này sao lại có ánh mắt đó...
"Ông có thể triệu hồi nhiều quỷ dữ vậy sao?"
Bạch Uyên liếʍ môi, lòng tham trong nháy mắt bị khơi dậy... Quỷ tệ hiện tại của hắn đều phải dựa vào quỷ tinh chuyển hóa, cái giá đắt vô cùng, bây giờ vậy mà đột nhiên xuất hiện nhiều quỷ dữ, tất nhiên khiến hắn vô cùng động lòng...
"Bây giờ biết sợ rồi?"
Lão giả khẽ nhíu mày, trong lòng thật ra mơ hồ cảm thấy đối phương không giống như đang sợ hãi, mà giống như đang hưng phấn hơn...
"Sợ? Đúng là sợ!"
Bạch Uyên cười hắc hắc nói:
"Sợ ông triệu hồi ít quá!"
Hắn vốn không để ý đến đám quỷ này, dù sao chỉ vài con quỷ Tứ chú, không có tác dụng gì lớn, nhưng đối phương vậy mà một hơi triệu hồi ra mấy chục con, đây chính là mấy triệu quỷ tệ, tương đương với mấy triệu quỷ tinh!
Nếu đối phương có thể liên tục triệu hồi, vậy hắn có thể kiếm bộn quỷ tệ...
"Thu đám quỷ này trước đã!"
Chỉ thấy lực lượng linh dị toàn thân Bạch Uyên cuồn cuộn, như một con sói đói xông vào đám quỷ dữ!
"A!”
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Hai tay Bạch Uyên hóa thành tàn ảnh, điên cuồng đấm đá đám quỷ dữ.
Nhưng đám quỷ dữ bị hắn đánh trúng lại không chết ngay tại chỗ, vậy mà đỡ được đòn tấn công này.
Không phải công kích của Bạch Uyên không mạnh, mà là hắn cố ý làm vậy...
Chỉ thấy một khuôn mặt quỷ dị đột nhiên xuất hiện từ trong cơ thể Bạch Uyên, mang theo nụ cười, bắt đầu ăn từng con quỷ dữ nhỏ...
Trong chốc lát, Bạch Uyên phụ trách gϊếŧ, mặt quỷ thì phụ trách dọn, cả hai phối hợp vô cùng thuần thục...
Vài phút sau, Bạch Uyên cuối cùng cũng giải quyết xong mấy chục con quỷ dữ.
Hắn lẩm bẩm một tiếng:
"Thật là ảnh hưởng đến hiệu suất của ta..."
Nếu không cần để lại cho đám quỷ dữ này chút hơi tàn, hắn đã sớm một quyền đánh nát hết, hiệu suất chắc chắn không thể so sánh với bây giờ.
"Nhanh vậy?!"
Vẻ mặt lão giả hơi trắng bệch, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Ông ta nghĩ đối phương sẽ giải quyết nhanh thôi, nhưng không ngờ lại nhanh đến vậy...
So với gϊếŧ người, đối phương lúc này chẳng khác nào uống thuốc kí©h thí©ɧ, hơn nữa khuôn mặt quỷ dị kia là sao nữa?!
Ngay lúc này, ánh mắt Bạch Uyên nhìn sang, không vội ra tay nữa, mà cười nói:
"Ông bạn, còn gọi được quỷ đến nữa không?"
"..."
Vẻ mặt lão giả giận dữ, theo bản năng cho rằng Bạch Uyên đang khıêυ khí©h ông ta, lập tức nói:
"Mẹ mày đừng có quá kiêu ngạo!"
Giây tiếp theo, ông ta lại quay số một số không xác định, lại có mười mấy con quỷ dữ cấp bậc Tứ chú đỉnh cao xuất hiện!
"Quả nhiên còn!"
Hai mắt Bạch Uyên sáng rực, lập tức hưng phấn xông tới...
Không lâu sau, mười mấy con quỷ dữ lại bị giải quyết ngay tại chỗ...
Chỉ trong chốc lát như vậy, Bạch Uyên đã thu hoạch được khoảng năm mươi vạn quỷ tệ!
"Má ơi, nhìn cái rương kho báu biết đi đột ngột xuất hiện này xem!"
Bạch Uyên quá đỗi hưng phấn, nhìn chằm chằm vào lão giả, hận không thể nuốt chửng ông ta.
"..."
Lão giả lúc này đã trắng bệch, lực lượng linh dị trong cơ thể cạn kiệt.
Dù sao gọi quỷ cũng tốn lực lượng linh dị...
Mà ngay lúc này, vẻ mặt ông ta khẽ động, dường như cảm nhận được điều gì, trên mặt lập tức nở một nụ cười.
Viện binh của ông ta... cuối cùng cũng sắp đến!
"Ừm?"
Bạch Uyên thấy đối phương như vậy, vẻ mặt khẽ động, lập tức dùng mắt quỷ nhìn về phía xa.
Chỉ thấy trên bầu trời đang có mấy chục bóng người cực nhanh lao tới...
"Toàn bộ đều là Ngũ chú?!"
Trong mắt Bạch Uyên thoáng chút kinh ngạc, nhưng rồi không để ý nữa, mà lại dồn ánh mắt hưng phấn về phía lão giả!
"Mày…"
Niềm hưng phấn trong lòng lão giả chợt khựng lại, nói:
"Bọn họ bây giờ không mất một phút là đến, mày còn trẻ, không cần liều mạng với tao, hơn nữa hai ta cũng không có thâm thù đại hận gì..."
Lực lượng linh dị trong cơ thể ông ta bây giờ đã không còn nhiều, thật sự lo lắng Bạch Uyên liều chết muốn kéo ông ta theo...
"Nói gì vậy?"
Bạch Uyên cười toe toét nói:
"Ông bạn, có hứng thú theo tôi không?"
Bạch Uyên bĩu môi, lại vỗ cánh xương, vòng qua đám quỷ dữ thẳng tiến về phía bản thể lão giả!
Đám quỷ dữ này tuy chỉ là cấp bậc Tứ chú, nhưng đối phó với chúng cũng tốn thời gian, chi bằng giải quyết lão giả.
Giây tiếp theo, Bạch Uyên quỷ dị xuất hiện sau lưng lão giả, lại nện ra một chùy, nhưng chiếc chùy đầu người của hắn vậy mà xuyên qua thân thể đối phương, dường như cả hai không ở cùng một không gian...
"Thằng nhãi, quỷ dữ của tao chưa chết, mày đừng hòng làm tổn thương tao dù chỉ một sợi tóc..."
Lão giả cười hắc hắc nói:
"Nếu mày không muốn chết, bây giờ ngoan ngoãn rời đi, đợi người của hội Diệt Uyên đến, mày muốn đi cũng khó!"
Bạch Uyên nghe vậy, lại nheo mắt, nhìn về phía đám quỷ dữ Tứ chú kia!
Hắn có thể gϊếŧ quỷ linh nhân Ngũ chú trung du trong nháy mắt, đối phó với Tứ chú tất nhiên càng dễ như ăn cháo...
Chùy đầu người của hắn tuy uy lực lớn, nhưng mỗi lần vung ra hao phí không ít lực lượng linh dị, hơn nữa còn cần chút thời gian tích lực, điều này khiến tốc độ tấn công của hắn không nhanh, động tác tấn công hơi vụng về, thuộc về vũ khí linh dị hạng nặng.
Bây giờ đối mặt với đám tép riu Tứ chú, tất nhiên không cần dùng chùy đầu người...
Chỉ thấy hai nắm đấm của hắn tràn ngập lực lượng linh dị đáng sợ, rõ ràng là chuẩn bị tung ra đòn nặng!
Khí tức linh dị cũng tràn vào mắt quỷ của Bạch Uyên, trong nháy mắt hắn nhìn thấy vô số điểm đỏ trên người đám quỷ dữ!
Đám quỷ dữ Tứ chú này có nhiều điểm yếu hơn hẳn!
Chỉ thấy sát ý trong mắt hắn cuồn cuộn, trong nháy mắt hóa thành một bóng mờ, xông về phía đám quỷ dữ!
Lão giả đã điên hết cả người, ông ta không ngờ đối phương lại thật sự ra tay... Quyết tâm gϊếŧ chết ông ta đến vậy sao?!
"Vậy thì xem ai có thể hao tổn hơn ai!"
Vẻ mặt ông ta hung ác, lại cầm lấy chiếc điện thoại quỷ, gọi một số không xác định...
Trong nháy mắt, từng con quỷ dữ cấp bậc Tứ chú xuất hiện, có đến mấy chục con, nhìn qua trận thế không nhỏ, nhưng chiến lực thực tế thì cũng chỉ có vậy... Dù sao khoảng cách giữa Tứ chú và Ngũ chú quá lớn...
"Hy vọng có thể cầm chân được..."
Lão giả thầm cầu nguyện trong lòng.
Thật ra ông ta có thể triệu hồi Ngũ chú, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể triệu hồi sơ nhập Ngũ chú, cũng sẽ bị Bạch Uyên gϊếŧ trong nháy mắt, hơn nữa lực lượng linh dị tiêu hao sẽ gấp mười lần triệu hồi quỷ dữ Tứ chú, chi bằng triệu hồi nhiều Tứ chú để kéo dài thời gian...
Lúc này, Bạch Uyên nhìn thấy một đám quỷ đông như vậy, thân hình đang lao tới cũng dừng lại.
Chỉ thấy hai mắt hắn sáng rực, nhìn chằm chằm vào lão giả, dường như nhìn thấy trân bảo hiếm có vậy...
"???"
Thân hình gầy yếu của lão giả hơi run lên, theo bản năng có chút cảnh giác.
Tên này sao lại có ánh mắt đó...
"Ông có thể triệu hồi nhiều quỷ dữ vậy sao?"
Bạch Uyên liếʍ môi, lòng tham trong nháy mắt bị khơi dậy... Quỷ tệ hiện tại của hắn đều phải dựa vào quỷ tinh chuyển hóa, cái giá đắt vô cùng, bây giờ vậy mà đột nhiên xuất hiện nhiều quỷ dữ, tất nhiên khiến hắn vô cùng động lòng...
"Bây giờ biết sợ rồi?"
Lão giả khẽ nhíu mày, trong lòng thật ra mơ hồ cảm thấy đối phương không giống như đang sợ hãi, mà giống như đang hưng phấn hơn...
"Sợ? Đúng là sợ!"
Bạch Uyên cười hắc hắc nói:
"Sợ ông triệu hồi ít quá!"
Hắn vốn không để ý đến đám quỷ này, dù sao chỉ vài con quỷ Tứ chú, không có tác dụng gì lớn, nhưng đối phương vậy mà một hơi triệu hồi ra mấy chục con, đây chính là mấy triệu quỷ tệ, tương đương với mấy triệu quỷ tinh!
Nếu đối phương có thể liên tục triệu hồi, vậy hắn có thể kiếm bộn quỷ tệ...
"Thu đám quỷ này trước đã!"
Chỉ thấy lực lượng linh dị toàn thân Bạch Uyên cuồn cuộn, như một con sói đói xông vào đám quỷ dữ!
"A!”
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Hai tay Bạch Uyên hóa thành tàn ảnh, điên cuồng đấm đá đám quỷ dữ.
Nhưng đám quỷ dữ bị hắn đánh trúng lại không chết ngay tại chỗ, vậy mà đỡ được đòn tấn công này.
Không phải công kích của Bạch Uyên không mạnh, mà là hắn cố ý làm vậy...
Chỉ thấy một khuôn mặt quỷ dị đột nhiên xuất hiện từ trong cơ thể Bạch Uyên, mang theo nụ cười, bắt đầu ăn từng con quỷ dữ nhỏ...
Trong chốc lát, Bạch Uyên phụ trách gϊếŧ, mặt quỷ thì phụ trách dọn, cả hai phối hợp vô cùng thuần thục...
Vài phút sau, Bạch Uyên cuối cùng cũng giải quyết xong mấy chục con quỷ dữ.
Hắn lẩm bẩm một tiếng:
"Thật là ảnh hưởng đến hiệu suất của ta..."
Nếu không cần để lại cho đám quỷ dữ này chút hơi tàn, hắn đã sớm một quyền đánh nát hết, hiệu suất chắc chắn không thể so sánh với bây giờ.
"Nhanh vậy?!"
Vẻ mặt lão giả hơi trắng bệch, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Ông ta nghĩ đối phương sẽ giải quyết nhanh thôi, nhưng không ngờ lại nhanh đến vậy...
So với gϊếŧ người, đối phương lúc này chẳng khác nào uống thuốc kí©h thí©ɧ, hơn nữa khuôn mặt quỷ dị kia là sao nữa?!
Ngay lúc này, ánh mắt Bạch Uyên nhìn sang, không vội ra tay nữa, mà cười nói:
"Ông bạn, còn gọi được quỷ đến nữa không?"
"..."
Vẻ mặt lão giả giận dữ, theo bản năng cho rằng Bạch Uyên đang khıêυ khí©h ông ta, lập tức nói:
"Mẹ mày đừng có quá kiêu ngạo!"
Giây tiếp theo, ông ta lại quay số một số không xác định, lại có mười mấy con quỷ dữ cấp bậc Tứ chú đỉnh cao xuất hiện!
"Quả nhiên còn!"
Hai mắt Bạch Uyên sáng rực, lập tức hưng phấn xông tới...
Không lâu sau, mười mấy con quỷ dữ lại bị giải quyết ngay tại chỗ...
Chỉ trong chốc lát như vậy, Bạch Uyên đã thu hoạch được khoảng năm mươi vạn quỷ tệ!
"Má ơi, nhìn cái rương kho báu biết đi đột ngột xuất hiện này xem!"
Bạch Uyên quá đỗi hưng phấn, nhìn chằm chằm vào lão giả, hận không thể nuốt chửng ông ta.
"..."
Lão giả lúc này đã trắng bệch, lực lượng linh dị trong cơ thể cạn kiệt.
Dù sao gọi quỷ cũng tốn lực lượng linh dị...
Mà ngay lúc này, vẻ mặt ông ta khẽ động, dường như cảm nhận được điều gì, trên mặt lập tức nở một nụ cười.
Viện binh của ông ta... cuối cùng cũng sắp đến!
"Ừm?"
Bạch Uyên thấy đối phương như vậy, vẻ mặt khẽ động, lập tức dùng mắt quỷ nhìn về phía xa.
Chỉ thấy trên bầu trời đang có mấy chục bóng người cực nhanh lao tới...
"Toàn bộ đều là Ngũ chú?!"
Trong mắt Bạch Uyên thoáng chút kinh ngạc, nhưng rồi không để ý nữa, mà lại dồn ánh mắt hưng phấn về phía lão giả!
"Mày…"
Niềm hưng phấn trong lòng lão giả chợt khựng lại, nói:
"Bọn họ bây giờ không mất một phút là đến, mày còn trẻ, không cần liều mạng với tao, hơn nữa hai ta cũng không có thâm thù đại hận gì..."
Lực lượng linh dị trong cơ thể ông ta bây giờ đã không còn nhiều, thật sự lo lắng Bạch Uyên liều chết muốn kéo ông ta theo...
"Nói gì vậy?"
Bạch Uyên cười toe toét nói:
"Ông bạn, có hứng thú theo tôi không?"
16
0
3 tháng trước
6 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
