TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1077
Chương 1067: Anh cũng xứng dây dưa với tôi?

"Chỉ hy vọng sau này đừng đến Trung Châu..."

Hắn lẩm bẩm một câu, rồi chui vào lòng đất của hòn đảo.

Bạch Uyên thuần thục lấy ra các loại vật liệu linh dị ẩn nấp khí tức, triệt để che giấu dấu vết của mình.

"Bắt đầu nào..."

Vẻ mặt hắn khẽ động, trong nháy mắt lấy ra một lượng lớn quỷ tinh, thậm chí nghiền nát chúng, nuốt lấy chất lỏng hóa thành từ quỷ tinh!

Trên người hắn lập tức hiện ra một nữ thi tràn ngập oán khí ngút trời, chính là nữ quỷ Bình An!

Chỉ thấy nữ thi Bình An điên cuồng hấp thụ lực lượng linh dị, bắt đầu tiến đến cấp bậc Ngũ chú...

Một tháng trước Bạch Uyên đã nuốt thuốc viên nâng cao tiềm chất, bây giờ tất nhiên chỉ cần nuốt lấy sức mạnh của quỷ tinh là được...

Ba ngày thoáng qua.

"Đại ca, nơi này thật sự có thể tìm được tung tích của người kia sao?"

Một đám quỷ linh nhân Tứ chú đến hòn đảo hoang, đồng thời vẻ mặt cảnh giác.

"Có lẽ có thể!"

Gã tráng hán dẫn đầu mở miệng nói:

"Theo lời người của hội Diệt Uyên, tên ma đầu kia rất có khả năng đã rời khỏi đại lục, ẩn nấp ở các hòn đảo nhỏ!"

"Những hòn đảo có người ở có thể có nguy cơ bị lộ, hòn đảo hoang như thế này là lựa chọn tốt nhất của hắn!"

Mọi người nghe vậy, đều cảm thấy có chút đạo lý.

"Nhưng phải cẩn thận chút, vạn nhất hắn thật sự ở đây thì lập tức chạy!"

Mục tiêu của mọi người không phải là tìm được Bạch Uyên, chỉ là muốn xem có thể tìm được tung tích của hắn không, cung cấp chút manh mối cho hội Diệt Uyên.

Nếu manh mối là thật, bọn họ sẽ nhận được phần thưởng quỷ tinh từ một vạn đến mười vạn!

Đây cũng là lý do khiến các quỷ linh nhân cấp thấp điên cuồng như vậy...

Dù sao chỉ chút manh mối cũng có thể khiến bọn họ giàu có, việc này nhanh hơn nhiều so với gϊếŧ người đoạt bảo!

Đương nhiên, rủi ro cũng lớn hơn...

Những quỷ linh nhân cấp thấp gặp phải Bạch Uyên mà có thể sống sót thuộc về số ít trong số ít, nhưng chỉ cần có xác suất, thì sẽ có người làm...

"Tìm kiếm khắp nơi xem có dấu vết nào của tên ma đầu kia không!"

Mọi người nhanh chóng tản ra, bắt đầu khám phá toàn bộ hòn đảo hoang, muốn tìm chút dấu vết.

Lúc này, trong tay gã tráng hán cầm một viên ngọc trắng, trên đó đang phát ra khí tức linh dị.

Chính là vật liệu linh dị dùng để dò xét khí tức của Bạch Uyên!

"Nếu khoảng cách đủ gần, viên ngọc này sẽ có phản ứng!"

Vẻ mặt gã thận trọng, nhanh chóng đi sâu vào trong hòn đảo hoang.

Rất nhanh, gã đã đến trung tâm hòn đảo, nhưng viên ngọc lại không có chút thay đổi nào.

"Không ở đây sao?"

Gã tráng hán lẩm bẩm.

Chỉ cần Bạch Uyên từng ở nơi này, sẽ lưu lại chút khí tức linh dị, từ đó khiến viên ngọc có phản ứng.

Nhưng xem ra đối phương căn bản chưa từng đến nơi này.

Nhất thời, trong lòng gã vừa có chút may mắn, vừa có chút thất vọng...

Đúng lúc gã tráng hán chuẩn bị rút lui, lại chỉ nghe một tiếng "bụp", viên ngọc trong tay gã vậy mà nổ tung!

"Ừm?!"

Vẻ mặt gã chấn động dữ dội, trong mắt tràn đầy kinh hãi.

Chuyện này là sao?!

Theo giới thiệu của hội Diệt Uyên, chỉ cần có khí tức còn sót lại của Bạch Uyên, nhiệt độ của viên ngọc này sẽ tăng lên, hơn nữa khí tức càng nồng, nhiệt độ càng cao.

Nếu Bạch Uyên ở gần, viên ngọc này thậm chí còn đổi màu.

Nhưng tình huống nổ tung như thế này, gã chưa từng nghe nói đến...

"Không ổn..."

Gã tráng hán tuy không rõ tình hình, nhưng trong lòng dâng lên một nỗi bất an theo bản năng.

Lúc này, gã không kịp gọi đồng đội, lựa chọn nhanh chóng rút lui, nghĩ bụng cứ rời xa nơi này trước đã...

Nhưng một giọng nói lạnh lùng chợt vang lên:

"Đã đến rồi thì đừng vội đi..."

Vẻ mặt gã tráng hán kịch biến, trên người lập tức xuất hiện một bộ áo tang tỏa ra khí tức linh dị, đồng thời lực lượng linh dị trong cơ thể gã cuồn cuộn, nhanh chóng lao về phía ngoài đảo...

Nhưng trong nháy mắt, một bóng người quỷ dị xuất hiện, chặn trước mặt gã!

"Anh chẳng phải muốn tìm tôi sao? Tôi bây giờ ra rồi đây, sao anh chạy nhanh vậy?"

Chỉ thấy Bạch Uyên mặc áo blouse trắng, trên mặt mang theo nụ cười quỷ dị, cứ thế lẳng lặng nhìn gã tráng hán.

Mà càng khiến người ta kinh hãi hơn là, trên người hắn như ẩn như hiện một nữ thi mặc áo đỏ, tuy hai mắt nhắm nghiền, nhưng lại tỏa ra oán khí ngút trời!

"..."

Lúc này trong lòng gã tráng hán tràn ngập bất an.

Tuy bản thân Bạch Uyên không lộ ra chút khí tức linh dị nào, nhưng trực giác mách bảo gã, đối phương dường như trở nên đáng sợ hơn nhiều, thậm chí khiến gã có một cảm giác sợ hãi run rẩy...

Nhưng là người Ngũ Triều quốc, gã có thể sống đến bây giờ, tất nhiên cũng là một kẻ máu lạnh.

Chỉ thấy gã kìm nén sự run rẩy trong lòng, cứng rắn nói:

"Bạch Uyên, tao đã thông báo cho người của hội Diệt Uyên rồi, nếu mày tiếp tục dây dưa với tao, một khi bọn họ đến..."

"Anh cũng xứng dây dưa với tôi?"

Bạch Uyên cười khinh miệt, trong nháy mắt xuất hiện trước mắt gã tráng hán.

Vẻ mặt gã tráng hán kịch biến, bộ áo tang trên người gã trong nháy mắt trở nên đỏ như máu, khí tức theo đó trở nên đáng sợ!

Rõ ràng, đối mặt với nguy cơ tử vong, gã cũng không chút do dự, ném hết những chú kỹ bảo mệnh của mình ra!

Trước mặt tên ma đầu này, gã biết mình không có chút cơ hội thắng nào, chỉ nghĩ dựa vào khả năng phòng ngự của mình để trì hoãn đối phương.

Một khi gã kiên trì đến khi người của hội Diệt Uyên đến, đó chính là đại công, có thể nhận được phần thưởng khổng lồ ba mươi vạn quỷ tinh!

Phần thưởng này hiện tại vẫn chưa có ai nhận được...

Hôm nay, có lẽ gã sẽ có cơ hội!

Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu gã, một cơn đau dữ dội xộc thẳng vào sâu trong não bộ, khiến gã theo bản năng hét lên.

Gã cố gắng cúi đầu xuống, muốn nhìn thân thể mình, nhưng lại phát hiện đầu gã đã vỡ nát từ lâu, thậm chí cả thân thể cũng bị Bạch Uyên đánh tan tành!

Gã cố gắng dùng thân thể bất tử để chữa lành, nhưng trong cơ thể gã vẫn còn sót lại lực lượng linh dị của Bạch Uyên, không ngừng phá hoại thân thể gã.

Trong chớp mắt, lực lượng linh dị của gã đã cạn kiệt, không còn khả năng chữa lành nữa...

"Sao có thể... Mình bị một quyền gϊếŧ chết?"

Trong đầu gã hiện lên ý thức cuối cùng, rồi tất cả chìm vào hư vô...

"Kẻ không sợ chết thật sự quá nhiều..."

Bạch Uyên lắc đầu, tự nhủ:

"Sức mạnh của Tham Lam đã mạnh hơn rồi sao?"

Tháng vừa qua hắn đã gϊếŧ vô số quỷ linh nhân cấp thấp nhưng vẫn không làm đám người này sợ hãi, vẫn trước sau như một muốn tìm ra vị trí của hắn...

Hắn chỉ có thể hiểu rằng, sức mạnh Tham Lam của quỷ chủ Bảy Nguyên Tội đã mạnh hơn, khiến đám quỷ linh nhân Ngũ Triều quốc này trở nên tham lam hơn...

"Dù sao các người sớm muộn gì cũng chết, anh Bạch coi như tiễn trước các người một đoạn đường thôi..."

Bạch Uyên bây giờ đã biết chân tướng, tất nhiên cũng thấy được số phận diệt vong của toàn bộ người Ngũ Triều quốc.

Mà việc duy nhất hắn có thể làm, chính là vì mình mưu cầu lợi ích lớn nhất…

7

0

3 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.