0 chữ
Chương 1064
Chương 1054: Ta thành ma vương rồi?
"Lão quái vật nào gặp chuyện đây?"
Lúc này, có người vừa suy nghĩ vừa lẩm bẩm một mình.
Ngay cả trong toàn bộ khu vực trung tâm, những thế lực có cường giả nguỵ Lục chú trấn giữ cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, thật ra chỉ cần điều tra chút là có thể biết được.
Ngay lúc này, một giọng nói âm lạnh vang lên:
"Để ta xem thử..."
Ánh mắt mọi người khựng lại, đồng loạt nhìn về phía sau.
Chỉ thấy một ông lão cụt tay xuất hiện trên bầu trời, trong vài cái chớp mắt, đã đến gần mọi người.
"Ngô lão..."
Vẻ mặt mọi người hơi đổi, bất giác nhường ra một lối đi.
Khí tức của ông lão cụt tay thật đáng sợ, rõ ràng là một cường giả nguỵ Lục chú!
Rồi ông ta đến giữa đám đông, cúi đầu nhìn xuống khu vực bên dưới, tự nhủ:
"Xem xem là lão hữu nào lại bỏ mình?"
Lời vừa dứt, trong tay ông ta chợt xuất hiện một viên ngọc trắng, bên trong có những sợi tàn hồn lưu chuyển, hơn nữa còn bốc lên một luồng oán khí ngút trời...
"Ngọc Oán Niệm?"
Lòng mọi người chấn động, sắc mặt lập tức thay đổi, thậm chí không nhịn được lùi lại mấy bước.
Tác dụng của ngọc Oán Niệm là thu thập tàn hồn, có thể dùng để chế tạo thành những vật liệu linh dị đặc biệt, nhưng quá trình lại vô cùng tàn nhẫn, đây cũng là lý do tại sao phần lớn quỷ linh nhân không muốn gây thù chuốc oán với ông lão cụt tay trước mắt...
Mồm thì than thở tiếc thay cho người cùng lứa kết quả giây sau đã muốn thu thập tàn hồn của bạn già, còn gì lật lọng hơn...
Mọi người âm thầm oán thán, nhưng không ai dám thể hiện ra.
Chỉ thấy ông lão cụt tay cũng không để ý đến ánh mắt của mọi người, khẽ mỉm cười, thúc giục viên ngọc Oán Niệm trong tay.
Trong nháy mắt, từng sợi khí tức thần bí trồi lên từ mặt đất, nhanh chóng hòa vào ngọc Oán Niệm...
"Ừm? Người của Huyết Vũ?"
Lòng Ngô lão khẽ động, trong nháy mắt đã nhận ra thân phận của tàn hồn đầu tiên.
Rất nhanh, lại có tàn hồn tụ tập đến.
Chỉ thấy một bóng mờ ông lão tràn ngập oán niệm ngút trời dần dần ngưng tụ lại, những người khác cũng nhìn thấy cảnh này.
"Bố lão?"
Vẻ mặt mọi người chấn động, liếc mắt một cái đã nhận ra người sáng lập hội Khủng Bố!
"Là ông thật à?"
Ngô lão lại không hề ngạc nhiên, lẩm bẩm:
"Lão hữu, ta sẽ bán ông với một cái giá thật tốt..."
Ông ta cười toe toét, thu người kia vào ngọc Oán Niệm.
Mà ngay lúc này, lại có một tàn hồn trôi đến, dần dần hóa thành hình dáng một người đàn ông gầy gò...
Khi nhìn thấy người này, ngay cả Ngô lão cũng biến sắc, nói:
"Bộ trưởng Lâm?!"
Đồng tử của những người khác cũng đồng loạt co rút, vẻ mặt chấn động dữ dội, trong mắt thậm chí còn có chút không dám tin.
Bọn họ đều biết thân phận và thực lực của người đàn ông này, tuyệt đối thuộc về cấp bậc đỉnh cao của khu vực trung tâm, vậy mà bây giờ cũng chịu thất thủ?!
Bọn họ vốn tưởng chỉ có một người nguỵ Lục chú ngã xuống, ai ngờ còn có cả tổng bộ trưởng của Bộ Linh dị...
"Rốt cuộc đã xảy ra biến cố gì..."
Lúc này, trong lòng Ngô lão không còn sự hưng phấn khi có được tàn hồn, mà thay vào đó là sự bất an.
Ông ta tự cho rằng thực lực của mình hơn hẳn Bố lão, nên thấy người kia ngã xuống cũng không thấy lạ.
Nhưng Lâm Hiên thì khác...
Thực lực của đối phương chắc chắn mạnh hơn ông ta, kẻ gϊếŧ được Lâm Hiên cũng có nghĩa là có thể gϊếŧ được ông ta...
Rất nhanh, từng tàn hồn lại tụ tập đến, chính là đám người Thi Nhất...
Cuối cùng, mọi người cũng biết được chân tướng sự việc, đó là hai thế lực khổng lồ đã bị tiêu diệt hoàn toàn...
"Rốt cuộc là ai làm?!"
"Toàn bộ Ngũ Triều quốc có người mạnh đến vậy sao?"
"Chẳng lẽ là một con quỷ mạnh Lục chú?"
Trong khoảnh khắc, nỗi sợ hãi như dịch bệnh nhanh chóng lan rộng đến trái tim của mỗi người, khiến ai nấy đều lộ vẻ bất an.
Hiện tại Ngũ Triều quốc tuy hỗn loạn, nhưng ẩn sâu bên trong vẫn duy trì một sự cân bằng mong manh.
Một khi cường nguỵ Lục chú xuất hiện, sự cân bằng này có thể sẽ bị phá vỡ...
Có người lên tiếng hỏi:
"Ngô lão, có thể tìm ra hung thủ là ai không?"
Bọn họ hiện tại phải làm rõ tình hình để tiện bề chuẩn bị đối phó trước.
Một khi chậm một bước, đó chính là vạn kiếp bất phục...
Đối phương đã có thể tiêu diệt hai thế lực khổng lồ, vậy thì bất kỳ thế lực nào trong toàn bộ khu vực trung tâm e rằng cũng không phải là đối thủ của hắn...
"Ta cố gắng thử xem..."
Ngô lão khẽ nhíu mày, chậm rãi nói.
Rồi ông ta rót thêm nhiều lực lượng linh dị vào ngọc Oán Niệm, bên trong truyền ra những tiếng gào thét thê lương...
Gần như đồng thời, một luồng sáng trắng lan tỏa ra từ ngọc Oán Niệm.
Chỉ thấy trong ánh sáng đó ẩn hiện những hình ảnh, khung cảnh hiện ra chính là hiện trường nơi bọn họ đang đứng!
Rõ ràng, Ngô lão đang mượn sức mạnh của oán hồn, chuẩn bị tái hiện lại những sự kiện đã xảy ra ở nơi này!
Ánh mắt mọi người ngưng lại, đồng loạt nhìn sang.
Tuy nhiên, Ngô lão lại không ôm hy vọng quá lớn.
Hiện tại xem ra, kẻ gϊếŧ người chắc chắn là Lục chú, một kẻ nguỵ Lục chú như ông ta không thể nào tra ra được đối phương là ai...
Đúng lúc ông ta nghĩ như vậy, xung quanh lại vang lên những tiếng hô kinh hãi.
"Ừm?"
Ánh mắt Ngô lão ngưng lại, lập tức nhìn lên trên.
Chỉ thấy trên luồng sáng trắng kia vậy mà thật sự xuất hiện từng cảnh tượng, chính là cảnh Bạch Uyên tàn nhẫn sát hại Bố lão và những người khác!
Những mảnh thịt vụn bay đầy trời, tiếng kêu thảm thiết, tiếng cười điên cuồng, tất cả đều tạo ra những tác động kinh hoàng lên từng dây thần kinh của mọi người.
Nhìn cảnh tượng như phim kinh dị, mọi người kinh hồn bạt vía, thậm chí có người mặt mày trắng bệch.
Dù hình ảnh không có âm thanh, thậm chí đứt quãng, không hề liên tục, nhưng khí tức khủng bố lại càng thêm nồng đậm.
Mọi người hoàn toàn có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng của Bố lão và những người khác lúc đó, cũng như cảm giác áp bức mà Bạch Uyên mang lại...
"Đây là... Bạch Uyên?!"
"Hắn rốt cuộc là người hay quỷ!?"
"Chẳng phải hắn chỉ có thể đối phó với những kẻ mới bước vào Ngũ chú sao, tại sao ngay cả Bố lão và những người khác cũng không phải là đối thủ của hắn!"
Mọi người gần như ngay lập tức nhận ra Bạch Uyên, dù sao đối phương đã nổi danh khắp Ngũ Triều quốc, phần lớn các thế lực đều đang tìm kiếm hắn...
Nhưng lúc này, dù mọi người đã biết danh tính hung thủ, sự nghi ngờ trong lòng lại không hề tan biến.
Theo bọn họ thấy, Bạch Uyên tuy đáng sợ, nhưng những người hắn có thể đối phó chỉ giới hạn ở những kẻ mới bước vào Ngũ chú và những người có trình độ trung bình.
Từ bao giờ mà ngay cả những cường giả nguỵ Lục chú cũng bị hắn tàn bạo nghiền ép như vậy?
Trong khoảnh khắc, hàng loạt câu hỏi của mọi người liên tiếp xuất hiện, nhưng không một ai có thể đưa ra câu trả lời.
Ngay lúc này, có người lên tiếng:
"Ngô lão, chúng ta tiếp theo nên làm gì?"
Ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về phía ông lão cụt tay, dù sao đối phương là cường giả nguỵ Lục chú duy nhất có mặt, hơn nữa có thể nói là một trong những người thống trị khu vực trung tâm...
Lòng Ngô lão lúc này đã kinh hãi tột độ, nhưng vì thân phận và thực lực của mình, ông ta vẫn luôn không thể hiện ra mà thôi...
Khi nhận thấy ánh mắt mọi người đổ dồn về phía mình, ông ta cố gắng trấn tĩnh lại, đồng thời chìm vào suy nghĩ.
Một hồi lâu, Ngô lão lên tiếng:
"Các vị, lần này là nguy cơ của toàn bộ Ngũ Triều quốc, ta đề nghị các bên liên thủ, dốc toàn lực tiêu diệt tên này!"
Lúc này, có người vừa suy nghĩ vừa lẩm bẩm một mình.
Ngay cả trong toàn bộ khu vực trung tâm, những thế lực có cường giả nguỵ Lục chú trấn giữ cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, thật ra chỉ cần điều tra chút là có thể biết được.
Ngay lúc này, một giọng nói âm lạnh vang lên:
"Để ta xem thử..."
Ánh mắt mọi người khựng lại, đồng loạt nhìn về phía sau.
Chỉ thấy một ông lão cụt tay xuất hiện trên bầu trời, trong vài cái chớp mắt, đã đến gần mọi người.
"Ngô lão..."
Vẻ mặt mọi người hơi đổi, bất giác nhường ra một lối đi.
Khí tức của ông lão cụt tay thật đáng sợ, rõ ràng là một cường giả nguỵ Lục chú!
Rồi ông ta đến giữa đám đông, cúi đầu nhìn xuống khu vực bên dưới, tự nhủ:
"Xem xem là lão hữu nào lại bỏ mình?"
Lời vừa dứt, trong tay ông ta chợt xuất hiện một viên ngọc trắng, bên trong có những sợi tàn hồn lưu chuyển, hơn nữa còn bốc lên một luồng oán khí ngút trời...
Lòng mọi người chấn động, sắc mặt lập tức thay đổi, thậm chí không nhịn được lùi lại mấy bước.
Tác dụng của ngọc Oán Niệm là thu thập tàn hồn, có thể dùng để chế tạo thành những vật liệu linh dị đặc biệt, nhưng quá trình lại vô cùng tàn nhẫn, đây cũng là lý do tại sao phần lớn quỷ linh nhân không muốn gây thù chuốc oán với ông lão cụt tay trước mắt...
Mồm thì than thở tiếc thay cho người cùng lứa kết quả giây sau đã muốn thu thập tàn hồn của bạn già, còn gì lật lọng hơn...
Mọi người âm thầm oán thán, nhưng không ai dám thể hiện ra.
Chỉ thấy ông lão cụt tay cũng không để ý đến ánh mắt của mọi người, khẽ mỉm cười, thúc giục viên ngọc Oán Niệm trong tay.
Trong nháy mắt, từng sợi khí tức thần bí trồi lên từ mặt đất, nhanh chóng hòa vào ngọc Oán Niệm...
Lòng Ngô lão khẽ động, trong nháy mắt đã nhận ra thân phận của tàn hồn đầu tiên.
Rất nhanh, lại có tàn hồn tụ tập đến.
Chỉ thấy một bóng mờ ông lão tràn ngập oán niệm ngút trời dần dần ngưng tụ lại, những người khác cũng nhìn thấy cảnh này.
"Bố lão?"
Vẻ mặt mọi người chấn động, liếc mắt một cái đã nhận ra người sáng lập hội Khủng Bố!
"Là ông thật à?"
Ngô lão lại không hề ngạc nhiên, lẩm bẩm:
"Lão hữu, ta sẽ bán ông với một cái giá thật tốt..."
Ông ta cười toe toét, thu người kia vào ngọc Oán Niệm.
Mà ngay lúc này, lại có một tàn hồn trôi đến, dần dần hóa thành hình dáng một người đàn ông gầy gò...
Khi nhìn thấy người này, ngay cả Ngô lão cũng biến sắc, nói:
"Bộ trưởng Lâm?!"
Đồng tử của những người khác cũng đồng loạt co rút, vẻ mặt chấn động dữ dội, trong mắt thậm chí còn có chút không dám tin.
Bọn họ vốn tưởng chỉ có một người nguỵ Lục chú ngã xuống, ai ngờ còn có cả tổng bộ trưởng của Bộ Linh dị...
"Rốt cuộc đã xảy ra biến cố gì..."
Lúc này, trong lòng Ngô lão không còn sự hưng phấn khi có được tàn hồn, mà thay vào đó là sự bất an.
Ông ta tự cho rằng thực lực của mình hơn hẳn Bố lão, nên thấy người kia ngã xuống cũng không thấy lạ.
Nhưng Lâm Hiên thì khác...
Thực lực của đối phương chắc chắn mạnh hơn ông ta, kẻ gϊếŧ được Lâm Hiên cũng có nghĩa là có thể gϊếŧ được ông ta...
Rất nhanh, từng tàn hồn lại tụ tập đến, chính là đám người Thi Nhất...
Cuối cùng, mọi người cũng biết được chân tướng sự việc, đó là hai thế lực khổng lồ đã bị tiêu diệt hoàn toàn...
"Rốt cuộc là ai làm?!"
"Toàn bộ Ngũ Triều quốc có người mạnh đến vậy sao?"
"Chẳng lẽ là một con quỷ mạnh Lục chú?"
Trong khoảnh khắc, nỗi sợ hãi như dịch bệnh nhanh chóng lan rộng đến trái tim của mỗi người, khiến ai nấy đều lộ vẻ bất an.
Hiện tại Ngũ Triều quốc tuy hỗn loạn, nhưng ẩn sâu bên trong vẫn duy trì một sự cân bằng mong manh.
Một khi cường nguỵ Lục chú xuất hiện, sự cân bằng này có thể sẽ bị phá vỡ...
Có người lên tiếng hỏi:
"Ngô lão, có thể tìm ra hung thủ là ai không?"
Bọn họ hiện tại phải làm rõ tình hình để tiện bề chuẩn bị đối phó trước.
Một khi chậm một bước, đó chính là vạn kiếp bất phục...
Đối phương đã có thể tiêu diệt hai thế lực khổng lồ, vậy thì bất kỳ thế lực nào trong toàn bộ khu vực trung tâm e rằng cũng không phải là đối thủ của hắn...
"Ta cố gắng thử xem..."
Ngô lão khẽ nhíu mày, chậm rãi nói.
Rồi ông ta rót thêm nhiều lực lượng linh dị vào ngọc Oán Niệm, bên trong truyền ra những tiếng gào thét thê lương...
Gần như đồng thời, một luồng sáng trắng lan tỏa ra từ ngọc Oán Niệm.
Chỉ thấy trong ánh sáng đó ẩn hiện những hình ảnh, khung cảnh hiện ra chính là hiện trường nơi bọn họ đang đứng!
Rõ ràng, Ngô lão đang mượn sức mạnh của oán hồn, chuẩn bị tái hiện lại những sự kiện đã xảy ra ở nơi này!
Ánh mắt mọi người ngưng lại, đồng loạt nhìn sang.
Tuy nhiên, Ngô lão lại không ôm hy vọng quá lớn.
Hiện tại xem ra, kẻ gϊếŧ người chắc chắn là Lục chú, một kẻ nguỵ Lục chú như ông ta không thể nào tra ra được đối phương là ai...
Đúng lúc ông ta nghĩ như vậy, xung quanh lại vang lên những tiếng hô kinh hãi.
"Ừm?"
Ánh mắt Ngô lão ngưng lại, lập tức nhìn lên trên.
Chỉ thấy trên luồng sáng trắng kia vậy mà thật sự xuất hiện từng cảnh tượng, chính là cảnh Bạch Uyên tàn nhẫn sát hại Bố lão và những người khác!
Những mảnh thịt vụn bay đầy trời, tiếng kêu thảm thiết, tiếng cười điên cuồng, tất cả đều tạo ra những tác động kinh hoàng lên từng dây thần kinh của mọi người.
Nhìn cảnh tượng như phim kinh dị, mọi người kinh hồn bạt vía, thậm chí có người mặt mày trắng bệch.
Dù hình ảnh không có âm thanh, thậm chí đứt quãng, không hề liên tục, nhưng khí tức khủng bố lại càng thêm nồng đậm.
Mọi người hoàn toàn có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng của Bố lão và những người khác lúc đó, cũng như cảm giác áp bức mà Bạch Uyên mang lại...
"Đây là... Bạch Uyên?!"
"Hắn rốt cuộc là người hay quỷ!?"
"Chẳng phải hắn chỉ có thể đối phó với những kẻ mới bước vào Ngũ chú sao, tại sao ngay cả Bố lão và những người khác cũng không phải là đối thủ của hắn!"
Mọi người gần như ngay lập tức nhận ra Bạch Uyên, dù sao đối phương đã nổi danh khắp Ngũ Triều quốc, phần lớn các thế lực đều đang tìm kiếm hắn...
Nhưng lúc này, dù mọi người đã biết danh tính hung thủ, sự nghi ngờ trong lòng lại không hề tan biến.
Theo bọn họ thấy, Bạch Uyên tuy đáng sợ, nhưng những người hắn có thể đối phó chỉ giới hạn ở những kẻ mới bước vào Ngũ chú và những người có trình độ trung bình.
Từ bao giờ mà ngay cả những cường giả nguỵ Lục chú cũng bị hắn tàn bạo nghiền ép như vậy?
Trong khoảnh khắc, hàng loạt câu hỏi của mọi người liên tiếp xuất hiện, nhưng không một ai có thể đưa ra câu trả lời.
Ngay lúc này, có người lên tiếng:
"Ngô lão, chúng ta tiếp theo nên làm gì?"
Ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về phía ông lão cụt tay, dù sao đối phương là cường giả nguỵ Lục chú duy nhất có mặt, hơn nữa có thể nói là một trong những người thống trị khu vực trung tâm...
Lòng Ngô lão lúc này đã kinh hãi tột độ, nhưng vì thân phận và thực lực của mình, ông ta vẫn luôn không thể hiện ra mà thôi...
Khi nhận thấy ánh mắt mọi người đổ dồn về phía mình, ông ta cố gắng trấn tĩnh lại, đồng thời chìm vào suy nghĩ.
Một hồi lâu, Ngô lão lên tiếng:
"Các vị, lần này là nguy cơ của toàn bộ Ngũ Triều quốc, ta đề nghị các bên liên thủ, dốc toàn lực tiêu diệt tên này!"
12
0
3 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
