0 chữ
Chương 1041
Chương 1031: Gϊếŧ là xong chuyện!
Hồ Nham thấy ý nghĩ trong lòng hai người, vẫn mặt mày bình tĩnh, dường như không hề bận tâm, rồi cười nói:
"Trong lúc Kỷ Trầm chưa đến, chúng ta bàn bạc chiến lược một chút nhé?"
"Anh Bạch có ý kiến gì không?"
Giờ đây, ngoài ông ta ra, Bạch Uyên là lực lượng chiến đấu lớn nhất, đương nhiên phải nghe ý kiến hắn...
Ý nghĩ của Bạch Uyên lại khá thô bạo:
"Không ý kiến gì cả, gϊếŧ là xong chuyện!"
"Không hơi quá thẳng tay sao?"
Kẻ Ngũ chú trung kỳ duy nhất nói:
"Giờ chúng ta lại tổn thất hai người, Bộ Trật tự nhiều hơn chúng ta tới năm quỷ linh nhân Ngũ chú. Không phải ta nên dùng chút mưu kế, cho họ giảm bớt nhân lực trước đã à?"
"Tôi thấy vô ích."
Bạch Uyên lắc đầu, nói:
"Quỷ linh nhân Ngũ chú đâu có ngốc, không dễ mắc bẫy đâu."
Hồ Nham nghe vậy, sắc mặt khẽ động, nói:
"Anh Bạch lẽ nào có thể đối phó năm quỷ linh nhân?"
Bạch Uyên không giấu thực lực của mình:
"Nếu chỉ là quỷ linh nhân mới nhập môn Ngũ chú, vậy không vấn đề gì!"
Bạch Uyên không giấu diếm thực lực nữa, mọi người đều đang đua KPI tranh chiến lợi phẩm...
"Nếu vậy thì có thể cường công..."
Hồ Nham sờ cằm, nói:
"Tuy nhiên đây là trận chiến thế lực đầu tiên của chúng ta, vẫn nên chắc ăn một chút. Chúng ta đợi gần đây, xem có Ngũ chú đi lẻ nào xuất hiện không, nếu không, vậy cứ cường sát!"
"Sao cũng được."
Bạch Uyên gật đầu, cũng không nói nhiều.
Giờ đây, thực lực của hắn tuy khuất phục mọi người, nhưng cũng khiến Hồ Nham cảnh giác, lo hắn sẽ thay thế ông ta, trở thành lão đại Quỷ Hoả sơn, tuy Bạch Uyên không sợ đối phương, nhưng cũng không muốn có xích mích, nên hắn sẽ không nghi ngờ quyết sách của ông ta.
Hồ Nham khẽ cười nói:
"Trước đó chúng ta vẫn nên nói rõ phân chia chiến lợi phẩm, tránh đến lúc đó xảy ra nội loạn."
"Ta không muốn Quỷ Hoả sơn chúng ta chiến xong lại giải tán..."
Bạch Uyên nghe vậy, cũng không hề khách sáo, nói:
"Chiến lợi phẩm của quỷ linh nhân Ngũ chú Bộ Trật tự, tôi lấy sáu phần!"
Lời này vừa dứt, Hồ Nham và hai người còn lại đều sắc mặt hơi biến đổi.
Một mình anh lấy hơn nửa chiến lợi phẩm sao?
Hồ Nham cũng hai mắt hơi híp lại, lòng có chút không vui, nhưng không thể hiện ra ngoài.
Ông ta là lão đại Quỷ Hoả sơn, huống hồ khi đại chiến bùng nổ, ông ta cần cản chân kẻ Ngũ chú đỉnh phong của đối phương, đóng góp tuyệt đối không thấp hơn Bạch Uyên...
Bạch Uyên nhìn ba người, tức khắc nhìn ra sự bất mãn của họ, cười nói:
"Bù lại, sau này phần trăm chia chác mỗi tháng của Quỷ Hoả sơn, tôi sẽ không lấy một đồng!"
"Nếu diệt được Bộ Trật tự, tôi nghĩ thu nhập của Quỷ Hoả sơn sau này không phải con số nhỏ đâu..."
"Ồ?"
Hồ Nham nghe vậy, sắc mặt khẽ động, nói:
"Lẽ nào anh Bạch làm xong vụ này là đi?"
"Sao có thể?"
Bạch Uyên khẽ cười nói:
"Bộ Trật tự này chỉ là mục tiêu đầu tiên của chúng ta thôi. Chỉ cần các vị không gây ra nội loạn gì, vậy chúng ta có thể hợp tác mãi..."
“Tiếp tục hợp tác?”
Hồ Nham nhướng mày, mắt hơi khó hiểu.
Đối phương đã không muốn đi, sao lại không muốn phần trăm chia chác mỗi tháng của Quỷ Hoả sơn, phải biết, nghe thì không nhiều, nhưng tích lũy lại, tuyệt đối là một khoản tài nguyên cực kỳ đáng kể...
Bạch Uyên lại nhìn ra sự nghi ngờ của đối phương, nói:
"Tôi không chờ được lâu!"
"Phần trăm chia chác mỗi tháng đến quá chậm, tôi chỉ muốn tài nguyên có sẵn!"
"..."
Nhóm Hồ Nham nghe vậy, tức khắc im lặng.
Anh bạn hơi bị sốt ruột đấy nhỉ, tự xác định mình không sống quá tháng sau à?
Bạch Uyên liếc nhìn ba người, nói:
"Phi vụ này thế nào? Nếu không đồng ý thì thôi."
Hồ Nham im lặng một lát, rồi nói:
"Được!"
Chiến lợi phẩm ông ta nhận được tuy không bằng đối phương, nhưng phần trăm chia chác sau này của Quỷ Hoả sơn không phải con số nhỏ.
Về lâu dài, ông ta nhận được tuyệt đối không kém Bạch Uyên...
Về phần hai người còn lại, đương nhiên không chút ý kiến nào.
Nhiệm vụ chính của họ trong đại chiến chỉ là cản chân một Ngũ chú cùng cấp bậc thôi, đương nhiên cũng không tiện đòi chiến lợi phẩm.
Tuy nhiên Bộ Trật tự một khi bị diệt, lợi nhuận hàng tháng của Quỷ Hoả sơn ít nhất sẽ đạt năm triệu quỷ tinh, lúc đó tài nguyên họ nhận được nhiều hơn trước quá nhiều, đương nhiên cũng vui vẻ làm việc này...
Bạch Uyên nhe răng cười, mắt cũng lộ vẻ hài lòng:
"Nếu đã thế, vậy chúc chúng ta hợp tác vui vẻ nhé..."
Hắn không thể ở Ngũ Triều quốc lâu quá, sớm muộn cũng về Trung Châu, nên phần trăm chia chác thu nhập hàng tháng của Quỷ Hoả sơn đương nhiên không có ý nghĩa lớn với hắn...
Hồ Nham và đồng đội gật đầu, cũng vẻ mặt hài lòng, coi như đã đạt được điều mình muốn.
Nhất thời, bốn người lặng lẽ đợi ở đây.
Chẳng mấy chốc, Kỷ Trầm trông coi Quỷ Hoả sơn cũng đến.
Khi nghe kế hoạch của mọi người, hắn ta bản năng kháng cự, rõ ràng cũng không tin lắm vào Bạch Uyên.
Tuy nhiên khi biết Chu Nguyên Tư và kẻ còn lại bạo tử ngay trước mặt do tu luyện sai lầm, hắn ta tức khắc không còn ý nghĩ nào khác, đồng ý ngay tắp lự...
Tu luyện sai lầm? Đùa cái gì thế, thật sự coi hắn ta là đồ ngốc sao...? Nếu hắn thật sự dám từ chối, e là hắn ta cũng sẽ "tu luyện sai lầm"...
Hồ Nham mặt đầy vẻ hưng phấn:
"Vì mọi người đều đồng ý rồi, vậy làm thôi!"
Ông ta cuối cùng cũng có cảm giác chí lớn sắp được thực hiện...
Dã tâm của ông ta không nhỏ, luôn muốn phát triển Quỷ Hoả sơn thêm một bước, đạt lợi nhuận lớn hơn, nhưng vì thực lực hạn chế, chỉ đành lặng lẽ ảo tưởng, không dám hành động...
Còn bây giờ có Bạch Uyên gia nhập, ông ta cuối cùng có thể ra tay với Bộ Trật tự!
Nhất thời, mọi người tụ tập lại, lặng lẽ ẩn mình, muốn xem Bộ Trật tự có Ngũ chú đi lẻ nào xuất hiện không…
Nhưng một ngày một đêm trôi qua, người của Bộ Trật tự không có bất kỳ động tĩnh nào, dường như cảm nhận được nguy cơ tiềm ẩn nào đó...
Bạch Uyên là kẻ đầu tiên nói:
"Không đợi nữa!"
"Quỷ linh nhân Ngũ chú đỉnh phong cực kỳ nhạy bén với nguy hiểm, quá khó lén lút đánh úp. Trực tiếp khai chiến thôi!"
Thời gian của hắn có hạn.
Dù sao Ngũ Triều quốc có hơn trăm thế lực, nếu đối phó thế lực nào cũng cẩn thận thế, vậy quá lãng phí thời gian...
Hiện tại Ngũ Triều quốc tài nguyên phong phú mà lại không có cường giả Lục chú, với hắn, đây là địa điểm tốt nhất để gϊếŧ người cướp của, đương nhiên không thể lãng phí thời gian chờ đợi.
Hồ Nham thấy thế càng không phản bác.
Ngược lại, ông ta nói:
"Được, tuy nhiên bây giờ là giữa ban ngày..."
"Cần chính là ban ngày!"
Bạch Uyên khẽ cười nói:
"Phải để quỷ linh nhân khác thấy, chúng ta đích thân diệt Bộ Trật tự thì danh tiếng Quỷ Hoả sơn mới tăng vọt, số lượng quỷ linh nhân đến tìm nơi nương tựa chẳng phải cũng tăng vọt sao?"
Nghe vậy, mọi người gật đầu, cũng không phản bác.
"Vậy làm sao dụ họ ra?"
Bạch Uyên bĩu môi, tùy tay lấy ra một viên thuốc hình sao biển…
"Trong lúc Kỷ Trầm chưa đến, chúng ta bàn bạc chiến lược một chút nhé?"
"Anh Bạch có ý kiến gì không?"
Giờ đây, ngoài ông ta ra, Bạch Uyên là lực lượng chiến đấu lớn nhất, đương nhiên phải nghe ý kiến hắn...
Ý nghĩ của Bạch Uyên lại khá thô bạo:
"Không ý kiến gì cả, gϊếŧ là xong chuyện!"
"Không hơi quá thẳng tay sao?"
Kẻ Ngũ chú trung kỳ duy nhất nói:
"Giờ chúng ta lại tổn thất hai người, Bộ Trật tự nhiều hơn chúng ta tới năm quỷ linh nhân Ngũ chú. Không phải ta nên dùng chút mưu kế, cho họ giảm bớt nhân lực trước đã à?"
"Tôi thấy vô ích."
Bạch Uyên lắc đầu, nói:
"Quỷ linh nhân Ngũ chú đâu có ngốc, không dễ mắc bẫy đâu."
Hồ Nham nghe vậy, sắc mặt khẽ động, nói:
Bạch Uyên không giấu thực lực của mình:
"Nếu chỉ là quỷ linh nhân mới nhập môn Ngũ chú, vậy không vấn đề gì!"
Bạch Uyên không giấu diếm thực lực nữa, mọi người đều đang đua KPI tranh chiến lợi phẩm...
"Nếu vậy thì có thể cường công..."
Hồ Nham sờ cằm, nói:
"Tuy nhiên đây là trận chiến thế lực đầu tiên của chúng ta, vẫn nên chắc ăn một chút. Chúng ta đợi gần đây, xem có Ngũ chú đi lẻ nào xuất hiện không, nếu không, vậy cứ cường sát!"
"Sao cũng được."
Bạch Uyên gật đầu, cũng không nói nhiều.
Giờ đây, thực lực của hắn tuy khuất phục mọi người, nhưng cũng khiến Hồ Nham cảnh giác, lo hắn sẽ thay thế ông ta, trở thành lão đại Quỷ Hoả sơn, tuy Bạch Uyên không sợ đối phương, nhưng cũng không muốn có xích mích, nên hắn sẽ không nghi ngờ quyết sách của ông ta.
"Trước đó chúng ta vẫn nên nói rõ phân chia chiến lợi phẩm, tránh đến lúc đó xảy ra nội loạn."
"Ta không muốn Quỷ Hoả sơn chúng ta chiến xong lại giải tán..."
Bạch Uyên nghe vậy, cũng không hề khách sáo, nói:
"Chiến lợi phẩm của quỷ linh nhân Ngũ chú Bộ Trật tự, tôi lấy sáu phần!"
Lời này vừa dứt, Hồ Nham và hai người còn lại đều sắc mặt hơi biến đổi.
Một mình anh lấy hơn nửa chiến lợi phẩm sao?
Hồ Nham cũng hai mắt hơi híp lại, lòng có chút không vui, nhưng không thể hiện ra ngoài.
Ông ta là lão đại Quỷ Hoả sơn, huống hồ khi đại chiến bùng nổ, ông ta cần cản chân kẻ Ngũ chú đỉnh phong của đối phương, đóng góp tuyệt đối không thấp hơn Bạch Uyên...
Bạch Uyên nhìn ba người, tức khắc nhìn ra sự bất mãn của họ, cười nói:
"Bù lại, sau này phần trăm chia chác mỗi tháng của Quỷ Hoả sơn, tôi sẽ không lấy một đồng!"
"Ồ?"
Hồ Nham nghe vậy, sắc mặt khẽ động, nói:
"Lẽ nào anh Bạch làm xong vụ này là đi?"
"Sao có thể?"
Bạch Uyên khẽ cười nói:
"Bộ Trật tự này chỉ là mục tiêu đầu tiên của chúng ta thôi. Chỉ cần các vị không gây ra nội loạn gì, vậy chúng ta có thể hợp tác mãi..."
“Tiếp tục hợp tác?”
Hồ Nham nhướng mày, mắt hơi khó hiểu.
Đối phương đã không muốn đi, sao lại không muốn phần trăm chia chác mỗi tháng của Quỷ Hoả sơn, phải biết, nghe thì không nhiều, nhưng tích lũy lại, tuyệt đối là một khoản tài nguyên cực kỳ đáng kể...
Bạch Uyên lại nhìn ra sự nghi ngờ của đối phương, nói:
"Tôi không chờ được lâu!"
"Phần trăm chia chác mỗi tháng đến quá chậm, tôi chỉ muốn tài nguyên có sẵn!"
"..."
Nhóm Hồ Nham nghe vậy, tức khắc im lặng.
Anh bạn hơi bị sốt ruột đấy nhỉ, tự xác định mình không sống quá tháng sau à?
Bạch Uyên liếc nhìn ba người, nói:
"Phi vụ này thế nào? Nếu không đồng ý thì thôi."
Hồ Nham im lặng một lát, rồi nói:
"Được!"
Chiến lợi phẩm ông ta nhận được tuy không bằng đối phương, nhưng phần trăm chia chác sau này của Quỷ Hoả sơn không phải con số nhỏ.
Về lâu dài, ông ta nhận được tuyệt đối không kém Bạch Uyên...
Về phần hai người còn lại, đương nhiên không chút ý kiến nào.
Nhiệm vụ chính của họ trong đại chiến chỉ là cản chân một Ngũ chú cùng cấp bậc thôi, đương nhiên cũng không tiện đòi chiến lợi phẩm.
Tuy nhiên Bộ Trật tự một khi bị diệt, lợi nhuận hàng tháng của Quỷ Hoả sơn ít nhất sẽ đạt năm triệu quỷ tinh, lúc đó tài nguyên họ nhận được nhiều hơn trước quá nhiều, đương nhiên cũng vui vẻ làm việc này...
Bạch Uyên nhe răng cười, mắt cũng lộ vẻ hài lòng:
"Nếu đã thế, vậy chúc chúng ta hợp tác vui vẻ nhé..."
Hắn không thể ở Ngũ Triều quốc lâu quá, sớm muộn cũng về Trung Châu, nên phần trăm chia chác thu nhập hàng tháng của Quỷ Hoả sơn đương nhiên không có ý nghĩa lớn với hắn...
Hồ Nham và đồng đội gật đầu, cũng vẻ mặt hài lòng, coi như đã đạt được điều mình muốn.
Nhất thời, bốn người lặng lẽ đợi ở đây.
Chẳng mấy chốc, Kỷ Trầm trông coi Quỷ Hoả sơn cũng đến.
Khi nghe kế hoạch của mọi người, hắn ta bản năng kháng cự, rõ ràng cũng không tin lắm vào Bạch Uyên.
Tuy nhiên khi biết Chu Nguyên Tư và kẻ còn lại bạo tử ngay trước mặt do tu luyện sai lầm, hắn ta tức khắc không còn ý nghĩ nào khác, đồng ý ngay tắp lự...
Tu luyện sai lầm? Đùa cái gì thế, thật sự coi hắn ta là đồ ngốc sao...? Nếu hắn thật sự dám từ chối, e là hắn ta cũng sẽ "tu luyện sai lầm"...
Hồ Nham mặt đầy vẻ hưng phấn:
"Vì mọi người đều đồng ý rồi, vậy làm thôi!"
Ông ta cuối cùng cũng có cảm giác chí lớn sắp được thực hiện...
Dã tâm của ông ta không nhỏ, luôn muốn phát triển Quỷ Hoả sơn thêm một bước, đạt lợi nhuận lớn hơn, nhưng vì thực lực hạn chế, chỉ đành lặng lẽ ảo tưởng, không dám hành động...
Còn bây giờ có Bạch Uyên gia nhập, ông ta cuối cùng có thể ra tay với Bộ Trật tự!
Nhất thời, mọi người tụ tập lại, lặng lẽ ẩn mình, muốn xem Bộ Trật tự có Ngũ chú đi lẻ nào xuất hiện không…
Nhưng một ngày một đêm trôi qua, người của Bộ Trật tự không có bất kỳ động tĩnh nào, dường như cảm nhận được nguy cơ tiềm ẩn nào đó...
Bạch Uyên là kẻ đầu tiên nói:
"Không đợi nữa!"
"Quỷ linh nhân Ngũ chú đỉnh phong cực kỳ nhạy bén với nguy hiểm, quá khó lén lút đánh úp. Trực tiếp khai chiến thôi!"
Thời gian của hắn có hạn.
Dù sao Ngũ Triều quốc có hơn trăm thế lực, nếu đối phó thế lực nào cũng cẩn thận thế, vậy quá lãng phí thời gian...
Hiện tại Ngũ Triều quốc tài nguyên phong phú mà lại không có cường giả Lục chú, với hắn, đây là địa điểm tốt nhất để gϊếŧ người cướp của, đương nhiên không thể lãng phí thời gian chờ đợi.
Hồ Nham thấy thế càng không phản bác.
Ngược lại, ông ta nói:
"Được, tuy nhiên bây giờ là giữa ban ngày..."
"Cần chính là ban ngày!"
Bạch Uyên khẽ cười nói:
"Phải để quỷ linh nhân khác thấy, chúng ta đích thân diệt Bộ Trật tự thì danh tiếng Quỷ Hoả sơn mới tăng vọt, số lượng quỷ linh nhân đến tìm nơi nương tựa chẳng phải cũng tăng vọt sao?"
Nghe vậy, mọi người gật đầu, cũng không phản bác.
"Vậy làm sao dụ họ ra?"
Bạch Uyên bĩu môi, tùy tay lấy ra một viên thuốc hình sao biển…
12
0
3 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
