Chương 12
Long Thần
Cơn khủng hoảng của cái chết khiến Bái Nguyệt trong phút chốc tỉnh lại rất nhiều, ả nhanh chóng nói: "Ta đầu hàng! Ta đầu hàng! Ta sẵn sàng làm nô lệ của ngài!"
“Ngươi cho rằng ta dám để cho kẻ như ngươi sống sao?” Long Tuấn Hải trên mặt lại lộ ra nụ cười tà ác, con dao ngắn trong tay không chút do dự rơi xuống!
Bang ~
Một âm thanh bị bóp nghẹt vang lên và con dao găm trong tay Long Tuấn Hải thực sự đã bị thổi bay!
Bái Nguyệt toàn thân bị bao phủ bởi một tầng huyết sắc, khuôn mặt dị thường đỏ như máu, trong mắt hiện lên vẻ nham hiểm cùng oán hận, khàn khàn gầm lên: "Ta nhất định phải báo thù này! Chờ Nguyệt Thần huyết tẩy bộ tộc ngươi đi.! "
Không thể cho người phụ nữ điên cuồng này cơ hội sống, Long Tuấn Hải trực tiếp nâng cốt thương và đâm về phía ngực Bái Nguyệt không chút do dự!
Vào lúc này, quang mang màu máu trên người Bái Nguyệt tăng vọt, dưới chân ả nổi lên một đám mây máu, trôi dạt về phương xa với tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt biến mất!
Các tộc nhân của Nguyệt tộc rùng mình sợ hãi khi nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả đều quỳ trên mặt đất và quỳ lạy về hướng chạy trốn của Bái Nguyệt để cầu xin sự thương xót, nhưng họ không nhận được phản hồi.
Long Tuấn Hải cũng toát mồ hôi lạnh.
Mặc dù trong lòng chấn động, nhưng trên mặt Long Tuấn Hải cũng không nhìn ra được biểu hiện gì, rất bình tĩnh nói: "Bái Nguyệt chỉ là người hầu của Nguyệt Thần, ngươi có biết ta là ai không?"
Câu này khiến tất cả mọi người đều sững sờ, ngay cả Medusa cũng khó hiểu, tự hỏi Long Tuấn Hải cũng là người hầu của thần sao?
Nhìn thấy mọi người đang chờ đợi câu trả lời của mình, Long Tuấn Hải giả vờ bí ẩn và nói: "Có một vị Thần Linh, miệng thôn nhật nguyệt, tay đoạn thiên hà, chân vỡ thiên địa. Đó là trên thế giới này chân chính Thần. Đó là Thần trong các vị Thần, các ngươi có nghe qua chưa?"
"Nghe nói qua! Truyền thuyết nói rằng Thần Vương của Protoss có khả năng này!"
"Chẳng lẽ là Thần Sáng tạo tối cao sao?"
Là chủng tộc trên đỉnh kim tự tháp, các vị thần có truyền thuyết tồn tại ở mọi nơi trên thế giới, và bất kỳ chủng tộc nào cũng tin vào sự tồn tại của những vị thần như vậy!
Nhìn thấy vẻ mặt tin tưởng của mọi người, Long Tuấn Hải cười xấu xa nói: "Vị thần này tên là Long Thần! Còn ta là hóa thân của Long Thần! Các ngươi thần phục không phải ta, mà là Long Thần tối cao! Ai thần phục sẽ được Long Thần bảo hộ! "
"Long Thần! Thủ lĩnh thật ra là hóa thân của Long Thần!"
"Phục tùng thủ lĩnh, các ngươi có thể có được Long Thần bảo hộ, còn mạnh hơn Nguyệt Thần bảo hộ!"
"Chúng ôi tình nguyện đầu hàng! Xin hãy để chúng tôi trở thành người hầu của Long Thần!"
……
Lần này, Long Tuấn Hải trở thành đối tượng để mọi người quỳ lạy và tôn thờ. Một vị thần được chế tạo ngẫu nhiên đã trở thành bảo hộ tinh thần của mọi người.
Long Tuấn Hải phải bịa ra lời nói dối như vậy, tuy rằng có chút không thích hợp nhưng có thể ổn định lòng người, ít nhất hiện tại mọi người đều hết lòng theo đuổi hắn!
Lòng người tạm thời ổn định, nhưng chuyện tiếp theo còn phải đối mặt nặng nề hơn!
Một Nguyệt tộc đã gần như xóa sổ toàn bộ đội quân của Long Tuấn Hải, nếu họ đến Lục địa Orc và gặp phải một chủng tộc hùng mạnh hơn, họ sẽ không phải bị tàn sát bởi những người khác sao?
Vì vậy, chăm chỉ luyện tập là nhiệm vụ hàng đầu, không chỉ nâng cao thực lực của tộc, mà còn là nâng cao thực lực của chính mình!
Long Tuấn Hải bây giờ có cảm giác rất khủng hoảng, đặc biệt là cảnh hắn nhìn Bái Nguyệt cưỡi mây chạy trốn ngày hôm nay, vẫn còn gây sốc cho hắn cho đến giờ!
Nếu Bái Nguyệt biết những phép thuật kỳ diệu khác ngoài cưỡi mây và sương mù, thì những kế hoạch bài bản của Long Tuấn Hải đều vô dụng!
Cuối cùng, chiến thắng này chỉ có thể coi là may mắn, Long Tuấn Hải sẽ không chỉ xem xét thức ăn, quần áo, nhà ở và phương tiện đi lại của tộc mình, mà còn biết cách học những phép thuật mạnh mẽ hơn là tế Nguyệt Thần!
Long Tuấn Hải không biết nhiều về thế giới này, chỉ biết rằng loài người là chủng tộc thấp nhất.
Muốn thay đổi vận mệnh này không phải một sớm một chiều, trên thế giới này làm sao có thể nhanh chóng vươn lên? Điều này thực sự cần cân nhắc kỹ lưỡng!
Trời mưa to trong ba ngày liên tiếp, giải quyết vấn đề lương thực cho hàng nghìn người là ưu tiên hàng đầu. Long Tuấn Hải không hề thất hứa. Hắn cho mọi người ăn thịt, nhưng những con thú quanh đây chỉ đủ cho gia tộc ăn trong bảy hoặc tám ngày. Sau một vài ngày, phải đi xa hơn để tìm thức ăn.
Với tiền đề không còn đủ sức, việc tất cả di cư không phải là lựa chọn sáng suốt, chưa kể mùa mưa bão vẫn chưa kết thúc, mọi người phải có chỗ trú mưa che gió.
Hiện tại, hang động có sức chứa hàng nghìn người, nhưng không thể lúc nào mọi người cũng chen chúc trong hang được, vì vậy Long Tuấn Hải vẫn muốn xây nhà cho mọi người, nhưng vì vấn đề lương thực vẫn chưa được giải quyết triệt để nên vấn đề này tạm thời gác lại.
"Medusa, con sông gần nhất với bộ lạc ở đâu?"
Long Tuấn Hải tuy đến thế giới này đã lâu nhưng vẫn chưa quen với địa hình xung quanh.
"Vượt qua hai ngọn núi, có một con song sâu không thấy đáy. Bởi vì thường có cá lớn ăn thịt người, các tộc nhân đều sợ hãi không dám đi. Đây là con sông gần nhất với bộ tộc."
Medusa không hiểu Long Tuấn Hải đang tìm cái gì ở sông, muốn uống nước thì nước ở các vũng nước xung quanh đủ cho mọi người uống, mùa mưa thì không cần nghĩ đến việc uống nước. .
“Gọi mấy tộc nhân có thể bơi lội, chúng ta cùng nhau đi qua con song kia đi.” Long Tuấn Hải cảm thấy chỉ cần có thể bắt được nhiều tôm cá, có thể giải quyết chuyện ăn không đủ no!
Nhưng Medusa không có phản ứng gì khi nghe điều này, cô ấy sững sờ một lúc lâu mới hỏi: "Biết bơi có nghĩa là gì?"
"Ah, cái này ..." Lần này đến lượt Long Tuấn Hải sững sờ, thực sự không biết nên giải thích cái thuật ngữ này với đối phương như thế nào.
Loài người ở vùng hoang dã sợ nước và lửa nhất, không thể sử dụng lửa và bơi như loài Orc, vì vậy rất khó để Long Tuấn Hải giải thích cho đối phương hiểu.
"Quên mất, gọi mấy chục người thôi, và nhớ mang thêm mấy sợi dây."
Long Tuấn Hải không giải thích quá nhiều, hắn ra sông kiểm tra tình hình, xem có thể đan lưới bắt cá hay không.
Trong bộ tộc không thiếu dây thừng, hầu hết dây thừng đều là dây gân động vật, dây mây mềm, tuy chưa qua xử lý nhưng độ dai rất cao, đan lưới đánh cá không thành vấn đề.
Dưới sự lãnh đạo của Medusa, Long Junhai cùng hàng chục gia tộc lên đường đi về phía dòng sông. Cuộc hành trình diễn ra suôn sẻ, không gặp phải dã thú to lớn, thậm chí còn bắt được hai con quái thú và đem nướng lên. Hương vị rất ngon .
Đến sông thì trời đã tối, dù đốt đuốc nhưng không thể nhìn rõ mặt sông đen ngòm.
Long Junhai nhặt một hòn đá lớn ném xuống sông gây ra một trận nước lớn. Hắn ta ước tính độ sâu của sông, hắn sợ nó sâu ít nhất hàng chục mét, bắt cá ở đây vẫn có độ khó.
11
0
6 tháng trước
3 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
