TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Tai nạn

Ahhhh!!!

Đau!

Đau quá !

Vết thương từ ngực, lạnh lẽo từ sàn nhà đã tràn ngập một màu đỏ, đang hôn mê Benjamin cảm thấy đầu co rút đau đớn dữ dội, không, không chỉ đầu mà toàn thân đều đau, cơ thể như bị thứ gì đó xé ra thành nhiều mảnh, nhất là ở ngực giống như bị vật gì đâm vào rồi xoáy quấy cảm giác muốn điên lên!!

Tê…….mơ mơ màng màng bên trong, Benjamin muốn vươn mình, cố rắng khống chế đôi tay đang tê liệt, mong muốn ôm lấy xoa dịu đau đớn từ ngực, nhưng hoàn toàn không cách nào chuyển động được tay chân, thân thể như đã mất đi kiểm soát.

Cơn đau xung kích từng sợi thần kinh làm cho hắn bắt đầu có lại được ý thức.

Ta….khụ…khụ!

Chuyện gì đã xảy ra? Ta làm sao lại bị như vậy….. Benjamin cố nén cơn đau, cố rắng hít 1 hơi thật sâu đem mớ lộn xộn trong đầu bình lại, nhắm mắt tìm kiếm lại ký ức. Một lúc lâu, đầu đã bớt đau hơn hắn đã nhớ được chuyện đã xảy ra.

Nhà hắn bị trộm vào, hắn phát hiện cố gắng chống lại thì bị ăn một gậy vào đầu thêm một đao vào ngực rồi lăn ra đất. Lý do bị cướp thì chắc sáng nay có người đã thấy hắn nhặt được một đồng bạc , chứ một kẻ nghèo đến một cái áo hắn đang mặc đã có hơn chục lổ vá như hắn thì cả chó cũng không thèm sao phải đến đây chơi chết hắn chứ.

Hoooo…..

Cố rằng thở một hơi…..Ta khi nhặt được bạc đã cố che dấu thế mà vẫn bị thấy được, tý thì góp luôn cái mạng vào. Đúng là một đồng bạc có sức hấp dẫn quá lớn chỉ 1 đồng bạc có thể để ta sống tốt mấy năm, nhất là đối với khu ổ chuột nghèo nàn mỗi ngày đều có kẻ chết vì đói chẳng khác nào thần dược cứu mạng.

Thay một cái hoàn cảnh hắn cũng sẽ tìm cách làm nó tới tay, nằm một lúc hắn bắt đầu suy nghĩ về cuôc đời mình.

Hắn tên là Benjamin 17 tuổi, là một thành viên của khu ô chuột dơ bẩn và thấp hèn nhất ở Sanda North. Không cha không mẹ, chín mươi lăm phần trăm cô nhi xuất thân, hắn được nhặt và nuôi bởi một lão thợ săn già sắp chết, lúc Benjamin lên 5 tuổi thì lão chết thật. Lần này thì hằn thật một trăm phần trăm cô nhi.

Mọi người trong khu ổ chuột này nghỉ rằng một thằng nhóc 5 tuổi sẽ sớm chết ở cái khu bẩn thịu này sớm thôi. Nhưng không hắn vẫn sống mặc dù không tốt lắm cho tới hiện tại, bởi vì hắn là người xuyên việt. Đúng xuyên việt giả chính là hắn, kiếp trước hằn là một nhà khảo cổ đang công tác tại một di tích ở Châu Âu, mọi thứ đều tốt cho đến khi hằn tìm thầy một vật.

Một cây thánh giá cũ rỉ sét, sau đó hắn đã tốn rất nhiều thời gian nghiên cứu nó, cho tới một lần ngón tay vô tình bị sướt bởi cạnh của thánh giá, cây thánh giá bị dính máu như được kích hoạt phát ra ánh sáng đỏ thẩm chói lóa mãnh liệt hắn như bị choáng rồi dần mất đi ý thức.

Khi tỉnh lại hắn lại thấy mình trong thân xác của một đứa bé 3 tuổi. Thế là cho đến nay hắn đã sống 14 năm ở nơi này, sống ở đây Benjamin chỉ biết nơi nay xã hội là kiểu Châu Âu thời kì trung cổ, nơi hắn đang sống gọi là Sanda thành được cai trị bởi Nam Tước Sanda Ryon, do tước vị là Nam Tước lãnh thổ cũng không lớn.

Đó là tất cả nhưng gì hắn biết, ở đây dân đen chỉ cần biết nơi mình ở và kẻ cai trị mình là đủ, à còn thêm thuế nữa nhưng hắn ở khu ổ chuột thì không cần quan tâm nó.

Hút……!

Hooooooo…….

Hít một hơi dài, Benjamin nén đau xoay người chống tay đem mình ngồi dậy cố lết lại gần tường đem mình dựa lưng vào tường.

Ahhh

Chết tiệt !

Đau quá…….vặn tục vài tiếng trút giận, Benjamin đưa tay sờ lên ngực rồi luôn vào trong vạt áo sờ soạng có chút gấp, khi hắn chạm được vật gì đó mới yên tâm thở dài một hơi.

Hoooo …………….May mắn vẫn còn, ta tưởng ngươi bị lấy đi rồi chứ.

Thứ mà Benjamin đem ra không phải đồng bạc hắn vì nó tý thì chết mà là một cây một cây thánh giá màu đen, dài khoảng 3cm, cũ kỹ. Đây là cây thánh giá đưa hắn xuyên qua nơi này, lúc hắn tỉnh lại nó cũng đi theo hắn. Đây là thứ quan trọng nhất với hắn hiện tại, Benjamin biết rằng thứ này không phải phàm vật.

Tên cướp kia sau khi hắn xử lý hắn rồi lấy đồng bạc hắn để trên bàn mà không lục soát cơ thể hắn nên không có phát hiện thứ này, nếu bị lấy đi thì hắn chắc điên lên mất.

Cầm thánh giá trên tay ngắm nghía một lúc. Dù là biết là vật bất phàm nhưng cho tới nay Benjamin vẫn chẳng thấy nó có hiện tượng gì bất phàm mặc dù đem nó ngâm nước, đốt nó,……um…….Thật ra hắn biết lần trước nó có dị tượng là nhờ máu từ vết thương của hắn. Nhưng hắn không dám thử bằng máu, lần vô tình đó đưa hắn đến đây, hắn không dám chắc lần thử tiếp theo có thể cho hắn được gì không, dù sau không phải ai cũng may mắn xuyên không lần thứ hai, hay là lần này đưa hắn chết thật sự.

Gân gà

Hoàn toàn là gân gà….

**!!

**!!

Ô nhưng ta lại không thể đem thứ chết tiệt ngươi quăng cho khuất mắt được. Benjamin uất ức nhìn cái thứ chết tiệt này. Hắn không thèm nhìn nó nữa mà nhìn xuống vết thương dưới ngực, vết thương khoảng dài chừng 4 cm, may là đâm không sâu nếu sâu vào thì đã tới tim thì lúc đó hắn đã về với chúa ôm ấp rồi.

Khụ……khụ………….

Cơn ho đột nhiên tới làm cho vết thương ở ngực động mạnh, máu ở ngực bị ép phun ra, Benjamin vội lấy tay che ngực theo quán tính mà quên rằng thánh giá vẫn còn cầm trong tay.

Chết rồi!!!!!

Hắn hốt hoảng muốn đem thánh giá đã nhuốm máu quăng ra nhưng hẵn đã không thể động được nữa, ánh sáng màu đỏ chói lóa quen thuộc lóe lên giống như lần trước. Benjamin bị ánh sáng đỏ nuốt vào, hắn biết lúc này hắn xong rồi.

Không tới mấy giây mọi thứ lần nữa bị bóng tối nuốt chửng với cơn mưa rào.

26

0

5 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.