Chương 6
Ta là Bạch Liên Hoa
Tương truyền đã rất lâu rồi, Vĩnh Hằng Đại Lục vốn tồn tại hạ giới, thượng giới và tiên giới. Hạ giới có linh khí, thượng giới có nguyên khí, tiên giới có tiên khí.
Cho đến một ngày, có một tu sĩ Độ Kiếp kỳ thay vì phi thăng thành tiên. Hắn lại lựa chọn một con đường riêng, phá vỡ bức tường bảo vệ thế giới, dẫn dắt hỗn độn vào đại lục, dung hợp hỗn độn, tiến tới vĩnh hằng.
Linh khí của hắn hoà hợp với hỗn độn và tiên khí tạo ra một loại năng lượng mang sinh mệnh vô tận. Tiên giới không chịu được hỗn độn cùng nguồn năng lượng đó nên đã biến mất hoàn toàn. Cũng trong sự kiện này, tu sĩ Độ Kiếp đó cũng chết đi, toàn bộ thành quả của hắn lập tức hóa thành thứ năng lượng mang sinh mệnh dồi dào.
Người ta gọi nó là Vĩnh Hằng Chi Nguyên.
Vĩnh Hằng Chi Nguyên tồn tại và phân tán trong cơ thể sinh vật, dẫn tới phàm nhân dù không tu luyện cũng có thể sống trọn vẹn một trăm tuổi.
Mỗi người khi bắt đầu con đường tu luyện sẽ có thể tự ngưng tụ cho mình một Mệnh Bảo từ Vĩnh Hằng Chi Nguyên, nguồn gốc của sự bất diệt giúp họ có cơ hội tiến đến Vĩnh Hằng - một bước ngoặt vĩ đại trong cuộc đời của một tu sĩ. Đây là ngưỡng cửa để vượt qua giới hạn của thân xác, bước vào hành trình đạt được sự bất tử.
Cảnh Giới Tu Luyện – Hành Trình Hướng Đến Vĩnh Hằng
Trong thế giới tu luyện đầy rẫy hiểm nguy và cơ hội, mỗi bước đi đều được đánh dấu bởi những cột mốc vĩ đại, dẫn dắt tu sĩ vượt qua giới hạn của bản thân, chạm đến cánh cửa Vĩnh Hằng. Từ việc hấp thụ linh khí sơ khai đến đối mặt với kiếp nạn khắc nghiệt của thiên địa, hành trình này là một bản trường ca về ý chí và tham vọng.
Luyện Khí (Tầng 1-9)Tu luyện bắt đầu từ việc dẫn linh khí vào cơ thể, khai mở kinh mạch, thanh lọc tạp chất. Đây là bước đầu tiên nhưng quan trọng, như nền móng của một tòa thành. Kẻ có thiên phú vượt trội sẽ nhanh chóng đạt đến đỉnh phong, trong khi người bình thường phải chật vật chỉ để cảm nhận chút linh khí lẻ loi.
Trúc Cơ (Sơ-Trung-Hậu kỳ)Người vượt qua Luyện Khí sẽ tiến vào Trúc Cơ, nơi linh khí được ngưng tụ thành một vòng xoáy tại Đan Điền, đánh dấu sự chuyển hóa từ phàm nhân thành chân tu. Ở đây, mỗi người xây dựng nền móng cho con đường sau này. Căn cơ càng vững chắc, thành tựu về sau càng lớn lao.
Kim Đan (Sơ-Trung-Hậu kỳ)Khi linh khí cô đọng đến cực điểm, Kim Đan sẽ được hình thành – một viên ngọc tinh hoa chứa đựng sức mạnh của tu sĩ. Những pháp thuật cường đại giờ đây có thể vận dụng dễ dàng, nhưng Kim Đan cũng là giai đoạn mà các cuộc tranh đấu bắt đầu trở nên khốc liệt hơn bao giờ hết.
Nguyên Anh (Sơ-Trung-Hậu kỳ)Kim Đan phá vỡ, một sinh mệnh mới được sinh ra – Nguyên Anh. Đây là linh hồn hóa hình, là đại diện cho sức mạnh tinh thần và ý chí của tu sĩ. Những kẻ đạt đến Nguyên Anh không còn bị giới hạn bởi thể xác, họ có thể thoát xác trong chớp mắt, điều khiển linh khí tự nhiên như hơi thở.
Hóa Thần (Sơ-Trung-Hậu kỳ)Ở giai đoạn này, Nguyên Anh không còn chỉ là một sinh linh thu nhỏ mà đã hòa hợp sâu hơn với thiên địa. Sức mạnh của họ có thể thay đổi cả càn khôn, ảnh hưởng đến vùng trời đất mà họ đi qua.
Luyện Hư (Sơ-Trung-Hậu kỳ)Luyện Hư là cảnh giới mà tu sĩ bắt đầu tách biệt linh hồn khỏi thể xác. Sự liên kết giữa hai yếu tố này trở nên mỏng manh, như màn sương che phủ. Đây cũng là giai đoạn mà tu sĩ bắt đầu tìm hiểu quy luật thiên địa, chuẩn bị cho những bước ngoặt lớn hơn.
Hợp Thể (Sơ-Trung-Hậu kỳ)Sau khi hiểu thấu quy luật, tu sĩ tiến đến Hợp Thể, nơi linh hồn và thể xác hòa quyện thành một, trở thành một thực thể hoàn mỹ. Những người ở cảnh giới này có thể hủy diệt cả một ngọn núi chỉ bằng một ý niệm.
Đại Thừa (Sơ-Trung-Hậu kỳ)Là đỉnh cao của nhân gian, Đại Thừa đánh dấu bước cuối cùng trước khi đối mặt với thiên địa kiếp nạn. Linh khí và sức mạnh lúc này đã đạt đến cực hạn, đủ để làm rung chuyển cả vùng trời đất.
Độ Kiếp Kỳ (Sơ-Trung-Hậu kỳ)Khi Đại Thừa viên mãn, tu sĩ bước vào Độ Kiếp, nơi họ đối mặt với sự phán xét của thiên địa. Những tia sét từ trời, những ngọn lửa hủy diệt, tất cả đều nhắm vào người tu sĩ như muốn hủy hoại họ hoàn toàn. Chỉ những ai vượt qua mới có thể bước đến ngưỡng cửa của sự bất tử.
Trong hành trình tu luyện, mỗi tu sĩ sẽ tự ngưng tụ Vĩnh Hằng Chi Nguyên từ bên trong cơ thể. Bắt đầu từ dạng cảm nhận mơ hồ, nó dần phát triển thành Linh Mệnh và cuối cùng là Mệnh Bảo.
Mệnh Bảo ngưng tụ phụ thuộc vào ký ức, tính cách, tâm lý của người đó mà có hình dạng, khả năng khác nhau. Mệnh Bảo đa dạng, nhưng chỉ có một trên đời. Vì mỗi người là một cá thể, không ai có thể giống nhau.
Mệnh Bảo có đặc điểm dễ vỡ, vì vậy hãy bảo vệ cẩn thận. Nếu không, Mệnh Bảo vỡ vụn, tu sĩ cũng sẽ chết đi.
Cảnh giới của Mệnh Bảo có thể được chia thành 9 cấp như sau:
Khai Bảo: Cấp khởi đầu, người tu luyện hình thành được Mệnh Bảo trong cơ thể, bảo vật này còn mơ hồ và chưa ổn định.Đặc điểm: Bảo vật thường nhỏ bé và chỉ có năng lượng cơ bản.
Ngưng Bảo: Bước đầu ngưng tụ rõ ràng hình dạng Mệnh Bảo.Đặc điểm: Bảo vật bắt đầu có ánh sáng mờ nhạt, tăng cường năng lực của người sở hữu.
Tụ Bảo: Cảnh giới tập hợp năng lượng tinh thuần vào Mệnh Bảo.Đặc điểm: Bảo vật tỏa ra hào quang ổn định, tăng đáng kể sức mạnh và độ bền.
Kết Bảo: Giai đoạn định hình hoàn chỉnh Mệnh Bảo.Đặc điểm: Bảo vật có hình thái rõ ràng, trở thành một phần sức mạnh chính của người tu luyện.
Tỏa Bảo: Cấp độ khóa chặt Mệnh Bảo với linh hồn của chủ nhân, không thể bị cướp đoạt.Đặc điểm: Năng lực bảo vật phát triển, có thể sử dụng kỹ năng đặc biệt.
Hóa Bảo: Cảnh giới hóa thân bảo vật thành trạng thái linh động, có thể thay đổi hình dạng.Đặc điểm: Mệnh Bảo như một sinh vật sống, sở hữu ý chí sơ khai.
Sinh Bảo: Mệnh Bảo bắt đầu có ý thức độc lập, giao tiếp được với chủ nhân.Đặc điểm: Sức mạnh tăng đột biến, bảo vật có thể tự chiến đấu hoặc bảo vệ chủ.
Thần Bảo: Mệnh Bảo đạt đến cảnh giới thần thánh, mang theo uy áp tự nhiên.Đặc điểm: Khả năng phá hủy và bảo vệ cực kỳ mạnh mẽ, bảo vật tỏa ra khí tức thần thánh.
Chí Bảo: Đỉnh cao của Mệnh Bảo, không gì có thể vượt qua.Đặc điểm: Bảo vật trở thành một thực thể có thể chi phối thiên địa, sở hữu quyền năng vô hạn và được xem như thần vật.
Khi một tu sĩ tử vong, trên trời sẽ xuất hiện thiên địa dị tượng như một lời tuyên bố rằng người này đã chết. Trong khi đó Mệnh Bảo hấp sẽ thụ toàn bộ linh khí còn lại của tu sĩ, tiến hành tan rã thành Vĩnh Hằng Chi Nguyên.
Trong quá trình này, Vĩnh Hằng Chi Nguyên không bị can thiệp sẽ hòa vào thiên địa, bồi bổ Thiên Đạo.
Vĩnh Hằng Chi Nguyên có thể thay thế linh khí nâng cao tu vi, hỗ trợ tu luyện Mệnh Bảo. Vì vậy Vĩnh Hằng Chi Nguyên có thể trở thành vật báu cho những kẻ tham vọng khác, khiến cuộc chiến giữa các tu sĩ càng thêm khốc liệt.
Tu sĩ sở hữu Mệnh Bảo có thể sống lâu hơn tu sĩ không sở hữu Mệnh Bảo.
Thọ nguyên căn bản của tu sĩ từ Luyện Khí đến Độ Kiếp trước đây là, 100, 200, 500, 2000, 5000, 10000, 20000, 100000, 500000. Tu sĩ có thể thông qua thiên kiếp để đạt được thọ nguyên. Nhưng cũng sẽ đến một ngày không qua khỏi lưới trời.
Còn với con đường mới, tu sĩ chỉ cần tiêu hao thọ nguyên gấp hai lần trước đây sẽ đón nhận một lần tai kiếp.
Tai kiếp là kiếp nạn dành cho tu sĩ khi sở hữu Vĩnh Hằng Chi Nguyên. Tai Kiếp xuất hiện để hạn chế thọ nguyên của tu sĩ. Nếu không có tai kiếp, tu sĩ Luyện Khí cũng có thể được xem là trường sinh rồi. Tai kiếp sau mạnh hơn tai kiếp lần trước, nhưng một khi an toàn trải qua, người đó có thể có được thu hoạch bất ngờ.
Để biết thời gian của tai kiếp thì chỉ cần lấy hai nhân với số thọ nguyên của tu sĩ trước đây là ra.
Ví dụ, sống đến hai trăm tuổi sẽ đón nhận một lần tai kiếp Luyện Khí. Nhưng lúc này tu sĩ đã là Trúc Cơ, trực tiếp vượt qua tai kiếp cỏn con này.
Người không có thực lực sẽ chết trong tai kiếp, cuối cùng là trả đạo về trời.
Con đường tu luyện, từ Luyện Khí đến Độ Kiếp, là hành trình đấu tranh với thiên địa, với chính bản thân và với những đối thủ đầy dã tâm. Mỗi cảnh giới đều ẩn chứa vô số nguy cơ và cơ hội, dẫn dắt người tu sĩ đến gần hơn với khái niệm Vĩnh Hằng – giấc mơ vĩnh cửu của toàn bộ tu chân giả.
“Có tâm, giới thiệu những thông tin cơ bản trong truyện.”
“Đợi ta phá đảo thế giới này.”
Chơi được hai mươi phút, Lâm Vũ có chút trầm ngâm, xoa cằm.
“Thế giới này quả nhiên là được dựa vào thế giới quan của Nước Tác Giả. Thế giới có hai nhân tố cơ bản chính, vận mệnh và quy tắc.”
“Tu sĩ Độ Kiếp kỳ đó có thể phá vỡ bức tường thế giới, mở đường cho hỗn độn đi vào tiên giới đều là dựa vào lực lượng quy tắc.”
“Hỗn độn bí ẩn, người có thể đi lại trong đó có thể nói là đã đạt được sự bất tử rồi.”
“Tiên giới bị phá hủy, dẫn tới hỗn độn từ từ xâm lấn hai giới còn lại. Trong giây phút tưởng chừng là tuyệt vọng, tên tu sĩ kia lấy thân mình chống lại hỗn độn. Dẫn tới thế có thêm những khe nứt màu đen bí ẩn, người ta gọi là Thâm Uyên Cảnh, bên trong có nhiều quái vật nguy hiểm.”
“Qua nhiều thời gian, Vĩnh Hằng Đại Lục dần hình thành Cửu Thiên Thập Địa. Thập Địa ở hạ giới, đa dạng môi trường và chủng tộc. Cửu Thiên ở thượng giới, chỉ dành cho chín thế lực mạnh nhất.”
“Ngăn cách giữa mười vực là Thâm Uyên vực, ngăn cách chín thiên là linh vực. Tương truyền để chống lại hỗn độn, mười tộc đã cùng nhau dùng tinh huyết của đồng tộc củng cố bức tường, vì thế màu sắc của bầu trời có sự khác biệt. Sự cách biệt giữa các màu sắc được gọi là vực.”
“Lúc trước đồng lòng bao nhiêu, bây giờ lại chiếm đất của nhau bấy nhiêu.”
Lâm Vũ vừa chơi, miệng không ngừng chửi.
“Ta là thế gian đệ nhất miệng hỗn, xưa này chưa từng nhận lỗi về mình. Đừng để ta gặp được tên hỗn đản đã viết ra bộ truyện này, nếu không hắn khó mà toàn xác trở về.”
“Phá giới vì mục đích của mình, ngươi nghĩ mình là Đạo Thiên Ma Tôn à.”
Một tháng sau, bí mật của toàn bộ quyển truyện đều đã nằm trong tay Lâm Vũ.
“Chơi xong rồi, cuối cùng ta cũng giết được Cố Trường An. Nhân vật của ta lại giương danh ma đạo, trở thành ma tôn người người kính sợ. Mặc dù không thể đạt được vĩnh sinh, nhưng uy danh cũng có thể lưu đến vạn năm sau.”
Hắn lại tiếp tục lên mạng làm anh hùng bàn phím.
“Lần này nên đi đâu trên mạng đây?”
Lâm Vũ vô tình lướt đến một vụ lùng xùng trên mạng xã hội.
“Gì đây? Ảnh Hậu Trung Quốc chia tay với tên phế vật. Ta chính là thích mấy thể loại tình tiết này.”
Lâm Vũ nhìn vào góc phải phía dưới màn hình, đồng hồ hiện 19 giờ 35 phút. “Tạm thời lưu trước.” Hắn lập tức tắt máy tính, dựng bao cát trong phòng lên.
Lâm Vũ khởi động bằng những cú đá đơn giản. Sau đó thực hiện động tác đá xoáy, đá xoay một góc 360 độ.
Lúc này thần sắc của Lâm Vũ trở nên rất nghiêm túc. Khuôn mặt thanh lãnh, nếu bỏ đi mấy trò nhây nhây thì hắn xác thực là một nam nhân ưu tú.
Luyện võ thuật được 25 phút. Hắn lập tức dừng luyện tập, thay cho mình một bộ quần áo mới. Sau đó lấy ra kịch bản tự soạn. Ánh mắt chăm chú nhìn vào từng dòng chữ.
“Tình huống một, nếu ai hỏi tên ngươi thì ngươi sẽ xử lý như thế nào.”
“Tại hạ Lâm Thất Dạ.”
Lâm Vũ nghiêm túc trả lời. Sau đó đọc lên tình huống tiếp theo.
“Tình huống số hai, nếu người yêu của ngươi chết thì phản ứng của ngươi thế nào.”
Lúc này Lâm Vũ không nói gì, nhưng khóe mắt đã hiển hiện một dòng chất lỏng nóng hổi.
Khuôn mặt thất thần, trái tim như quặn thắt lại, ánh mắt sợ hãi nhìn vào đôi tay của mình.
Mãi đến 8 giờ 30, Lâm Vũ mới thay một bộ đồ ngủ, tắt đèn. Sau đó trèo lên chiếc giường ở ngay trong phòng.
“Cuộc sống này thật sự không tệ. Không cần lo lắng về tiền bạc, thưởng thức những món ăn ngon do mình tự làm, tận hưởng những ngày tháng hạnh phúc trong một xã hội hạnh phúc.”
“Nếu thật sự có ngày ta phải ra tay giết người, thì ta sẽ không ngần ngại làm chuyện đó. Vì ta đã sớm chuẩn bị tâm lý đó từ lâu.”
Lâm Vũ thật sự rất hài lòng với cuộc hiện tại. Nếu có thể, hắn không muốn rời bỏ nó một chút nào.
Hiện tại, Lâm Vũ ngồi đối diện Lâm Nhược Tuyết, ánh mắt loé lên một tia khát khao: “Ta muốn được về nhà, cho dù là dùng thế giới này để làm cái giá cho mong muốn ích kỷ của ta. Ta cũng sẽ nguyện ý vì để thực hiện điều đó, tất cả là vì bản thân ta.”
10
0
4 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
