0 chữ
Chương 15
Chương 15
Nhưng gói hạt giống vốn nên xuất hiện đâu mất rồi?
Ứng Nguyên Tinh tìm đi tìm lại nhiều lần, nhưng vẫn không thấy bóng dáng gói hạt giống đâu cả. Chẳng lẽ do trò chơi hóa thành hiện thực nên xảy ra sai lệch, hạt giống phải tự mình đi mua?
Nhưng nếu phải tự bỏ tiền ra mua... thì giá bao nhiêu?
Ứng Nguyên Tinh nghĩ đến năm trăm tệ ít ỏi còn lại trong người thì cắn răng một cái. Dù có hơi tiếc, nhưng đây là khoản đầu tư cần thiết.
Ứng Nguyên Tinh lập tức đi thẳng đến nhà trưởng thôn. Cậu không rõ những chỗ khác, nhưng may là hôm qua đã trò chuyện với trưởng thôn nên biết ông ấy sống ở đâu.
Biết được Ứng Nguyên Tinh muốn mua hạt giống để làm ruộng, nhất là khi nhìn thấy dáng vẻ nôn nóng trồng trọt của cậu trưởng thôn im lặng một thoáng, trong lòng nghi ngờ, chẳng lẽ mấy quái vật càng lợi hại thì càng thích “diễn”? Diễn mà chân thật đến mức này, chẳng thể tìm ra một chút sơ hở.
Đại lão thích diễn trò, trưởng thôn cũng vui vẻ phối hợp. Dù sao nếu chọc thủng màn kịch của đại lão, kẻ xui xẻo cũng chỉ có thể là bản thân mình.
Chỉ là...
“Trong thôn không có cửa hàng bán hạt giống?” Tin này đối với Ứng Nguyên Tinh chẳng khác gì sét đánh giữa trời quang.
Thấy vẻ mặt giận dữ của cậu, trưởng thôn sợ cậu nổi nóng trút giận lên mình liền vội vàng giải thích.
Hóa ra trước đây trong thôn từng có tiệm tạp hóa bán hạt giống, nhưng mấy năm trước có một chuỗi siêu thị đến mở cửa hàng khiến tiệm tạp hóa bị ép đến phá sản. Sau đó, siêu thị kia cũng chẳng trụ được bao lâu rồi đóng cửa luôn.
“Siêu thị đó tên gì?” Ứng Nguyên Tinh siết chặt nắm tay.
“Hình như... hình như là siêu thị Hồng Tinh thì phải.” Trưởng thôn hồi tưởng đáp.
Ứng Nguyên Tinh không ngờ rằng, bước đầu tiên trong kế hoạch phát triển trang trại của mình lại bị cản trở, mà còn vướng ngay ở... hạt giống.
Tuy trưởng thôn có đề nghị cậu đến siêu thị Hồng Tinh mua hạt giống, nhưng sau khi Ứng Nguyên Tinh hồi tưởng sơ qua tình hình của siêu thị Hồng Tinh rồi nhìn lại số tiền ít ỏi trên người mình, liền hiểu rõ cách này hoàn toàn không khả thi.
Sản phẩm của siêu thị Hồng Tinh vô cùng được săn đón, hạt giống cũng là một trong những mặt hàng khan hiếm nhất nên giá cao là điều cơ bản, muốn mua phải đặt trước lại còn bị giới hạn số lượng, thậm chí còn kèm thêm hàng bắt buộc.
Ví dụ như muốn mua một hạt giống, phải mua kèm thêm sản phẩm phổ thông của siêu thị với số tiền nhất định. Số tiền năm trăm đồng hiện tại trên người cậu, đến tiền hàng kèm còn không đủ thì nói gì đến việc mua hạt giống.
Còn chuyện mua hạt giống từ các cửa hàng bên ngoài Ứng Nguyên Tinh cũng đã tìm kiếm trên mạng, kết quả là đường này cũng không thông.
Thứ nhất là giá hạt giống ở những cửa hàng khác cũng chẳng rẻ mà mua cũng không dễ, thứ hai là những cửa hàng gần nhất cũng cách thôn Đào Khê một đoạn khá xa mà phí vận chuyển lại cực kỳ đắt đỏ.
Do tình hình xã hội hiện nay không an toàn, ngành vận chuyển phát triển rất kém. Giao hàng rẻ thì lỗ vốn, còn giao hàng đắt thì người giao hàng lại phải chịu rủi ro rất lớn. Thế nên một kênh giao hàng an toàn sẽ kéo theo chi phí vận chuyển cực cao.
Chẳng lẽ cậu phải đi theo con đường chăn nuôi trước, kiếm tiền nhờ nuôi gia súc rồi sau đó mới mua hạt giống?
Khi chơi game, Ứng Nguyên Tinh từng thử qua đủ loại con đường kiếm tiền, chăn nuôi cũng từng thử qua nhưng lúc đó là vì sở thích nên mới chọn, chứ không phải bị ép buộc.
Giờ đã xuyên vào game trồng trọt rồi, chẳng lẽ còn phải lo nghĩ đủ đường?
Khoan đã...
Ứng Nguyên Tinh chợt nhớ ra một chuyện là hạt giống cũng không nhất thiết phải mua, còn có một cách khác để lấy được hạt giống.
Thu hoạch cỏ dại có một tỷ lệ nhất định sẽ nhận được hạt giống hỗn hợp. Tuy trong game, đây không phải là cách chính để lấy hạt giống nhưng dù sao cũng là một cách chỉ có điều tiến độ đầu game sẽ rất chậm và khá vất vả.
Nhưng thứ mà Ứng Nguyên Tinh không sợ nhất chính là chịu khổ, chỉ sợ là chịu khổ vô ích. Vì tương lai, hiện tại khổ một chút thì đã sao!
Từ sau núi quay về, Nguyên Hưu từ xa đã thấy Ứng Nguyên Tinh đứng trước cửa nhà trưởng thôn vì trong lòng có chút tò mò nên dừng lại quan sát một lúc, liền thấy biểu cảm của Ứng Nguyên Tinh biến đổi liên tục, khi thì phẫn nộ khi thì bi thương rồi lại bỗng nhiên bừng bừng khí thế, trông rất thú vị.
Hôm qua Nguyên Hưu giận dữ đến nỗi tối còn chạy lên sau núi đánh nhau với người ta một trận. Nhưng giờ đây, cơn giận đã nguôi và sự tò mò với Ứng Nguyên Tinh lại áp đảo.
Chỉ là tạm thời cậu ta cũng không định lại gần Ứng Nguyên Tinh, lỡ như lại bị ôm hoặc làm ra hành động nào còn kỳ quái hơn thì sao? Cậu ta sợ mình diễn không nổi, chi bằng đứng từ xa nhìn là được rồi.
…
Nguyên Hưu đang nhìn Ứng Nguyên Tinh và những người khác cũng đang nhìn Ứng Nguyên Tinh.
Ứng Nguyên Tinh tìm đi tìm lại nhiều lần, nhưng vẫn không thấy bóng dáng gói hạt giống đâu cả. Chẳng lẽ do trò chơi hóa thành hiện thực nên xảy ra sai lệch, hạt giống phải tự mình đi mua?
Nhưng nếu phải tự bỏ tiền ra mua... thì giá bao nhiêu?
Ứng Nguyên Tinh nghĩ đến năm trăm tệ ít ỏi còn lại trong người thì cắn răng một cái. Dù có hơi tiếc, nhưng đây là khoản đầu tư cần thiết.
Ứng Nguyên Tinh lập tức đi thẳng đến nhà trưởng thôn. Cậu không rõ những chỗ khác, nhưng may là hôm qua đã trò chuyện với trưởng thôn nên biết ông ấy sống ở đâu.
Biết được Ứng Nguyên Tinh muốn mua hạt giống để làm ruộng, nhất là khi nhìn thấy dáng vẻ nôn nóng trồng trọt của cậu trưởng thôn im lặng một thoáng, trong lòng nghi ngờ, chẳng lẽ mấy quái vật càng lợi hại thì càng thích “diễn”? Diễn mà chân thật đến mức này, chẳng thể tìm ra một chút sơ hở.
Chỉ là...
“Trong thôn không có cửa hàng bán hạt giống?” Tin này đối với Ứng Nguyên Tinh chẳng khác gì sét đánh giữa trời quang.
Thấy vẻ mặt giận dữ của cậu, trưởng thôn sợ cậu nổi nóng trút giận lên mình liền vội vàng giải thích.
Hóa ra trước đây trong thôn từng có tiệm tạp hóa bán hạt giống, nhưng mấy năm trước có một chuỗi siêu thị đến mở cửa hàng khiến tiệm tạp hóa bị ép đến phá sản. Sau đó, siêu thị kia cũng chẳng trụ được bao lâu rồi đóng cửa luôn.
“Siêu thị đó tên gì?” Ứng Nguyên Tinh siết chặt nắm tay.
“Hình như... hình như là siêu thị Hồng Tinh thì phải.” Trưởng thôn hồi tưởng đáp.
Ứng Nguyên Tinh không ngờ rằng, bước đầu tiên trong kế hoạch phát triển trang trại của mình lại bị cản trở, mà còn vướng ngay ở... hạt giống.
Sản phẩm của siêu thị Hồng Tinh vô cùng được săn đón, hạt giống cũng là một trong những mặt hàng khan hiếm nhất nên giá cao là điều cơ bản, muốn mua phải đặt trước lại còn bị giới hạn số lượng, thậm chí còn kèm thêm hàng bắt buộc.
Ví dụ như muốn mua một hạt giống, phải mua kèm thêm sản phẩm phổ thông của siêu thị với số tiền nhất định. Số tiền năm trăm đồng hiện tại trên người cậu, đến tiền hàng kèm còn không đủ thì nói gì đến việc mua hạt giống.
Còn chuyện mua hạt giống từ các cửa hàng bên ngoài Ứng Nguyên Tinh cũng đã tìm kiếm trên mạng, kết quả là đường này cũng không thông.
Do tình hình xã hội hiện nay không an toàn, ngành vận chuyển phát triển rất kém. Giao hàng rẻ thì lỗ vốn, còn giao hàng đắt thì người giao hàng lại phải chịu rủi ro rất lớn. Thế nên một kênh giao hàng an toàn sẽ kéo theo chi phí vận chuyển cực cao.
Chẳng lẽ cậu phải đi theo con đường chăn nuôi trước, kiếm tiền nhờ nuôi gia súc rồi sau đó mới mua hạt giống?
Khi chơi game, Ứng Nguyên Tinh từng thử qua đủ loại con đường kiếm tiền, chăn nuôi cũng từng thử qua nhưng lúc đó là vì sở thích nên mới chọn, chứ không phải bị ép buộc.
Giờ đã xuyên vào game trồng trọt rồi, chẳng lẽ còn phải lo nghĩ đủ đường?
Khoan đã...
Ứng Nguyên Tinh chợt nhớ ra một chuyện là hạt giống cũng không nhất thiết phải mua, còn có một cách khác để lấy được hạt giống.
Thu hoạch cỏ dại có một tỷ lệ nhất định sẽ nhận được hạt giống hỗn hợp. Tuy trong game, đây không phải là cách chính để lấy hạt giống nhưng dù sao cũng là một cách chỉ có điều tiến độ đầu game sẽ rất chậm và khá vất vả.
Nhưng thứ mà Ứng Nguyên Tinh không sợ nhất chính là chịu khổ, chỉ sợ là chịu khổ vô ích. Vì tương lai, hiện tại khổ một chút thì đã sao!
Từ sau núi quay về, Nguyên Hưu từ xa đã thấy Ứng Nguyên Tinh đứng trước cửa nhà trưởng thôn vì trong lòng có chút tò mò nên dừng lại quan sát một lúc, liền thấy biểu cảm của Ứng Nguyên Tinh biến đổi liên tục, khi thì phẫn nộ khi thì bi thương rồi lại bỗng nhiên bừng bừng khí thế, trông rất thú vị.
Hôm qua Nguyên Hưu giận dữ đến nỗi tối còn chạy lên sau núi đánh nhau với người ta một trận. Nhưng giờ đây, cơn giận đã nguôi và sự tò mò với Ứng Nguyên Tinh lại áp đảo.
Chỉ là tạm thời cậu ta cũng không định lại gần Ứng Nguyên Tinh, lỡ như lại bị ôm hoặc làm ra hành động nào còn kỳ quái hơn thì sao? Cậu ta sợ mình diễn không nổi, chi bằng đứng từ xa nhìn là được rồi.
…
Nguyên Hưu đang nhìn Ứng Nguyên Tinh và những người khác cũng đang nhìn Ứng Nguyên Tinh.
4
0
1 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
