Chương 93
Tả Bạch Tán
Bạch Võ Nam cuối cùng vẫn lựa chọn thỏa hiệp với đối phương.
Bẻ cổ Ân Hoàng thì dễ rồi, căn bản có trót lọt giết chết Ân Tố hay không lại là việc khác.
Còn chưa kể, thân bằng cố hữu gần xa bà con lỗi xóm bạn thời cởi truồng tắm mưa đi trả thù nữa.
Có đánh chết Bạch Võ Nam cũng không tin đôi ông cháu này là người thường.
Có thể hoàn mĩ ẩn nấp khí tức, khí huyết không phải giỡn.
" Ta chỉ muốn sau này khi cần tiểu hữu có thể ra tay cứu giúp Ân Tố một lần " Ân Hoàng lời nói không giấu được vẻ lo lắng.
" Được..." Bạch Võ Nam không hỏi cặn kẽ. Nhanh chóng đồng ý.
Căn bản là chỉ hứa ra tay cứu giúp thôi, còn không có nói là phải cứu thành công.
Chơi chữ với anh à. Trò này tao chơi từ hồi tiểu học.
Ầy game là dễ. Easy.
Bạch Võ Nam thầm nghĩ trong lòng. Kèo này ăn chắc nằm trên.
" Sảng khoái " Ân Hoàng cười lớn.
Ngay lúc đó Ân Tố bước tới, trên tay còn bưng khay đồ ăn với bình rượu.
" gia gia, có chuyện gì ngươi vui vẻ vậy "
Đặt khay đồ ăn lên bàn, nhìn dáng vẻ gia gia không nhịn được liền lên tiếng hỏi.
" Một việc đúng đắn nhất trong cuộc đời lão phu "
Nói rồi Ân Hoàng với lấy bình rượu mở nút rồi rót ra ba chén cho Bạch Võ Nam cùng Đinh Bá Đạo.
" Nào, lão phu kính hai vị tiểu hữu một chén "
Nói rồi cầm bát rượu ngựa cổ tu ừng ực.
Bạch Võ Nam không đáp lời, tuy nhiên cũng vẫn đưa chén rượu lên uống một hơi cạn sạch.
Đinh Bá Đạo lúc đầu còn có chút nghi ngờ. Sợ rằng Ân Hoàng làm tiểu động tác vào trong rượu, sau thấy Bạch Võ Nam uống hết hắn cũng yên tâm bắt đầu đưa chén rượu lên uống.
" Tiểu hữu, không sợ lão phu bỏ độc vào trong rượu sao ? " Đột nhiên Ân Hoàng lên tiếng nói sau khi cạn hết chén rượu.
" Ngươi dám sao "
Bạch Võ Nam thần sắc bình tĩnh. Nhưng trong lòng thầm giật mình.
Chết mịa, quên mất trò này.
" Haha..... Hảo " Ân Hoàng vui vẻ.
" Hảo cm ngươi " Bạch Võ Nam thầm cảm thấy may mắn. Ân Hoàng ác ý chút hắn bây giờ hẻo cụ rồi.
Nói chuyện với lão già này đau tim quá.
" Tố nhi, ra vườn hái hai gốc cây phụ thân ngươi đã trồng về đây "
Đang đứng đó Ân Tố nghe gia gia nói, khuôn mặt hiện lên vẻ khó hiểu
" Gia gia, ngươi cần làm gì sao "
" Ta tặng cho Nam tiểu hữu " Ân Hoàng thản nhiên.
" Nhưng ......"
" Không cần nhiều lời, ý ta đã quyết " Ân Hoàng sắc mặt nghiêm lại.
Ân Tố vẻ mặt không muốn từ bỏ, nhưng gia gia đã nói vậy nàng cũng không thể cãi lời.
" Vâng gia gia " Ân Tố giọng nói không hề mang theo vẻ tình nguyện đi làm việc này.
" Cũng không cần phiền phức như thế. Chỉ cần vài nhánh dễ cây là được. " Bạch Võ Nam lên tiếng.
Bài thuốc đông y chủ dược là hai loại dễ của cây dâu cùng câu kỷ tử. Không cần thiết phải nhổ cả cây.
" Ra vậy " Ân Hoàng thở phào nhẹ nhõm. Dù sao lấy đi 2 cây sâu thẳm trong lòng hắn vẫn có chút không nỡ.
" Còn không mau đi " Ân Hoàng thúc giục Ân Tố.
Không đáp lời lại, Ân Tố vội vàng đi ra làm theo lời Bạch Võ Nam, khuôn mặt cũng giãn ra thoải mái hơn.
" Tiểu hữu, ngươi là đan sư "
Còn lại mấy người. Ân Hoàng lên tiếng hỏi dò.
" Không phải " Bạch Võ Nam trực tiếp lắc đầu.
Ân Hoàng có chút ngạc nhiên, vốn nghĩ Bạch Võ Nam tìm dược tài là tự mình luyện đan. Xem ra không phải.
" Đan sư có danh tiếng lão cũng biết một hai. Không biết tiểu hữu định nhờ vị nào luyện đan "
" Tự luyện " Bạch Võ Nam thản nhiên.
Ân Hoàng lần này vô cùng kinh ngạc. Không phải đan sư lại tự mình luyện đan. Đây là trò quỷ gì.
Chẳng nhẽ đang tập luyện đan.
Rất có thể nhà. Dù sao luyện đan đang là nghề hót kiếm ra tiền mà.
Càng nghĩ Ân Hoàng càng tự cho mình đúng.
" Không biết tiểu hữu bái sư tại nơi nào ? "
" Không sư "
Bạch Võ Nam có phần khó chịu, lão già này rảnh háng quá toàn hỏi mấy thứ tào lao. Hắn biết luyện đan quái đâu, hắn cũng đâu có ý định học luyện đan đâu mà hỏi.
Ngay khi Bạch Võ Nam định lên tiếng lần nữa thì ngồi bên Đinh Bá Đạo đã cướp lời.
" Tông chủ chúng ta cần theo ai học sao ?
Phong Vân đại lục cũng không có đan sư xứng đáng để ngài bái sư "
Rồi nhìn Ân Hoàng bằng ánh mắt khinh bỉ. Đúng là tuổi già chưa trải sự đời.
Ân Hoàng thì cứng họng. Không nói lên lời. Không hiểu cái tông môn này ra làm sao. Nhất là Bạch Võ Nam. Chưa từng học đan, chưa từng bái sư lại muốn luyện đan.
Đây là đan đế chuyển thế sao ?
Mà ngại đến tu vi đối phương. Ân Hoàng không dám lắm mồm bình phẩm cho nên đổi chủ đề.
" Không biết tiểu hữu định chế tác đan dược gì ? "
" Tả Bạch Tán "
" Chưa từng nghe qua " Ân Hoàng thầm nghĩ trong lòng.
Nhìn sắc mặt, Bạch Võ Nam cũng đoán được Ân Hoàng cũng không biết. Đây vốn là bài thuốc đông y ở kiếp trước chuyên trị nội thương. Bạch Võ Nam đánh quả liều mang ra trị cho Tiêu Bất Điềm. Không ai biết là bình thường.
" Dám hỏi tiểu hữu, đây là đan dược cấp mấy ? "
Bạch Võ Nam nhếch miệng. Biết ngay, các chú làm sao rõ được. Thế là bắt đầu chém
" Cái các ngươi gọi là đẳng cấp chẳng qua chỉ là phàm phu tục tĩu.
Đan dược vốn không phân cao thấp, sang hèn. Đan dược vốn chỉ là để bổ trợ, chữa thương. Vậy phân cao thấp cái gì.
Các ngươi gọi là đan dược cấp thấp chẳng qua trình độ luyện chế không đủ.
Văn Lang tông ra người người như bố đời. Dù là đan dược đơn giản nhất cũng có thể luyện chế ra công hiệu nghịch thiên "
5
0
6 tháng trước
2 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
