0 chữ
Chương 4
Chương 4
Chưa kịp đợi Tạ Thanh Kỳ trả lời, cả hai người đều chú ý tới nữ tử đầy thương tích phía sau nàng.
Chu Xương Ngọc dẫn đầu lên tiếng nói: “Ôi chao, đây chẳng phải tài nữ lừng lẫy kinh thành Lê Hoài Âm sao? Mấy tháng không gặp, sao lại cư nhiên sa sút đến mức này?”
Lý Nghiệp thuận theo lời hắn, quay sang Tạ Thanh Kỳ nói: “Tạ huynh, mỹ nhân tài mạo song toàn như vậy mà huynh cũng nỡ lòng đánh, quả thực là không biết thương hương tiếc ngọc a!”
“Nhà họ Lê cấu kết với địch phản quốc, nàng ta là nữ nhi tội thần, đánh nàng ta vẫn là nhẹ, theo ta nói thì nên bán làm nô tỳ đi.” Chu Xương Ngọc cầm quạt xếp khẽ đập vào lòng bàn tay, khinh thường tặc lưỡi nói: “Tài nữ lừng danh kinh thành thì sao chứ, là minh châu trong lòng bàn tay Đại tướng quân thì thế nào, giờ đây chẳng phải vẫn như một con chó sao, sống còn chẳng bằng hạ nhân trong nhà ta.”
Hai người nói xong liền ha hả cười lớn, Tạ Thanh Kỳ lại cảm thấy trước mắt tối sầm.
Lê Hoài Âm, Đại tướng quân, thế tử phu nhân?
Đây chẳng phải là cuốn tiểu thuyết nàng đọc khi đang rảnh rỗi sắc thuốc mấy ngày trước sao?
Trong sách kể về quá trình nữ chính từ công chúa tới khi đăng cơ, còn Lê Hoài Âm thần bí thông tuệ, chính là quân sư trong ban tham mưu của nữ chính, nhiều năm sau quan tới vị trí Thủ Phụ, nhưng lại sớm hương tiêu ngọc vẫn, khiến vô số độc giả đau lòng rơi lệ.
Lê Hoài Âm là độc nữ của Đại tướng quân Lê Vọng, dung mạo khuynh thành, có tài năng cái thế.
Lê Hoài Âm cùng Tạ Thanh Kỳ từ nhỏ đã định thân làm phu thê, nữ nhi của tướng quân và Thế tử Hầu phủ, trong mắt người ngoài là môn đăng hộ đối, trời sinh một cặp. Nhưng Tạ Thanh Kỳ quanh năm suốt tháng đàn đúm với đám hoàn khố tử đệ, ăn chơi trác táng thứ gì cũng làm, còn ngang nhiên dẫn nữ tử thanh lâu về nhà, tai tiếng truyền khắp kinh thành.
Lê tướng quân tự nhiên không muốn gả con gái cho hạng người như vậy, bèn đến tận cửa thoái hôn trước khi xuất chinh. Nào ngờ, gần một năm sau khi ông xuất chinh, toàn bộ đại quân lại biến mất bí ẩn ở biên cảnh. Tội danh Lê gia phản quốc thông địch lập tức lan truyền. Hoàng đế chấn nộ, hạ lệnh tịch biên Lê gia ngay cả khi chưa có chút thực chứng nào.
Khi Lê Hoài Âm không còn chốn dung thân, Tạ Thanh Kỳ đã thừa cơ cầu hôn nàng làm vợ, thậm chí còn vì vậy mà bị cấm túc một tháng.
Chu Xương Ngọc dẫn đầu lên tiếng nói: “Ôi chao, đây chẳng phải tài nữ lừng lẫy kinh thành Lê Hoài Âm sao? Mấy tháng không gặp, sao lại cư nhiên sa sút đến mức này?”
Lý Nghiệp thuận theo lời hắn, quay sang Tạ Thanh Kỳ nói: “Tạ huynh, mỹ nhân tài mạo song toàn như vậy mà huynh cũng nỡ lòng đánh, quả thực là không biết thương hương tiếc ngọc a!”
“Nhà họ Lê cấu kết với địch phản quốc, nàng ta là nữ nhi tội thần, đánh nàng ta vẫn là nhẹ, theo ta nói thì nên bán làm nô tỳ đi.” Chu Xương Ngọc cầm quạt xếp khẽ đập vào lòng bàn tay, khinh thường tặc lưỡi nói: “Tài nữ lừng danh kinh thành thì sao chứ, là minh châu trong lòng bàn tay Đại tướng quân thì thế nào, giờ đây chẳng phải vẫn như một con chó sao, sống còn chẳng bằng hạ nhân trong nhà ta.”
Lê Hoài Âm, Đại tướng quân, thế tử phu nhân?
Đây chẳng phải là cuốn tiểu thuyết nàng đọc khi đang rảnh rỗi sắc thuốc mấy ngày trước sao?
Trong sách kể về quá trình nữ chính từ công chúa tới khi đăng cơ, còn Lê Hoài Âm thần bí thông tuệ, chính là quân sư trong ban tham mưu của nữ chính, nhiều năm sau quan tới vị trí Thủ Phụ, nhưng lại sớm hương tiêu ngọc vẫn, khiến vô số độc giả đau lòng rơi lệ.
Lê Hoài Âm là độc nữ của Đại tướng quân Lê Vọng, dung mạo khuynh thành, có tài năng cái thế.
Lê Hoài Âm cùng Tạ Thanh Kỳ từ nhỏ đã định thân làm phu thê, nữ nhi của tướng quân và Thế tử Hầu phủ, trong mắt người ngoài là môn đăng hộ đối, trời sinh một cặp. Nhưng Tạ Thanh Kỳ quanh năm suốt tháng đàn đúm với đám hoàn khố tử đệ, ăn chơi trác táng thứ gì cũng làm, còn ngang nhiên dẫn nữ tử thanh lâu về nhà, tai tiếng truyền khắp kinh thành.
Khi Lê Hoài Âm không còn chốn dung thân, Tạ Thanh Kỳ đã thừa cơ cầu hôn nàng làm vợ, thậm chí còn vì vậy mà bị cấm túc một tháng.
4
0
3 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
