TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 67
Cộng Tác Viên Bắt Quỷ

Môt cây chủy thủ lẳng lặng nằm dưới chân Khang Hi, hàn quang sáng loáng. Vi Tiểu Bảo ở một bên run lập cập, Tiểu Huyền Tử này sắp biến thành thái giám.

Chẳng lẽ hậu cung ba nghìn mỹ nữ này từ nay về sau lại do hắn chiếu cố sao?

"Bệ hạ, xin người nhanh lên một chút."

Sắc mặt Cảnh Tinh Trung ngoan lệ nói, dù sao Khang Hi cũng là hoàng đế danh chính ngôn thuận, hắn ngồi ở trên hoàng vị, thiên hạ có thể An Định nhanh hơn.

Thực lực tam phiên bọn hắn không đủ để uy hiếp thiên hạ. Hiện tại chỉ có thể dựa vào tên tuổi Khang Hi chậm rãi ăn mòn hoàng quyền, thu nạp quyền lợi, chấp chưởng thiên hạ. Bằng không thì Bát Kỳ Quân toàn quân bị diệt, làm sao có thể đến phiên Khang Hi tiếp tục làm hoàng đế?

Sắc mặt Khang Hi trắng bệch, hai tay cầm chặt long ỷ, quét mắt nhìn đại thần phía dưới. Tại sao những trung thần lương tướng này không có ai đứng ra nói thay hắn một câu?

Dưới ánh mắt mong chờ của Khang Hi, đám đại thần từng người cúi đầu nhìn xuống bàn chân, yên lặng không nói. Căn bản không có một người nào dám nhìn hắn, ai dám ngoi đầu lên tuyệt đối chỉ có một con đường chết. Dù sao chỉ là bị cắt mất chim nhỏ, cũng không phải là chim nhỏ của mình.

Tam phiên lẳng lặng nhìn Khang Hi ngồi trên long ỷ, trong mắt xuất hiện vẻ trêu tức. Ngươi còn thật sự cho rằng những đại thần này có thể "Hy sinh vì nghĩa" sao?

"Chủ tiệm, đây là tất cả dược liệu trân quý trong hoàng cung đại nội, xin ngài nhận lấy."

Đúng lúc này, một người lưng đeo một cái bao lớn đi vào trong đại điện. Vẻ mặt Ngô Tam Quế vui vẻ, đây là người hắn âm thầm phân phó để hắn thu thập dược liệu quý giá trong hoàng cung đại nội. Tiếp nhận bao lớn trong tay người kia, vẻ mặt Ngô Tam Quế nịnh nọt đi đến trước mặt Chu Dương.

Chu Dương nhận lấy cái bao, sau đó trực tiếp rời đi. Tiết mục bức vua thoái vị đã sắp kết thúc, về phần sau đó là Khang Hi tự cung, hay là những người khác giúp hắn tự cung, hắn tưởng tượng thôi đã thấy dưới hông phát lạnh, vẫn là không nhìn thì tốt hơn.

Khi Chu Dương bay trở về soái trướng, vẻ mặt Tống Huy Tông Triệu Cát xấu hổ, tám mươi vạn đại quân không chiến tự tan, hơn nữa còn liên lụy đến đại quân cửa Nam cùng đại quân cửa Tây. May mắn là không có thương vong quá lớn, nhưng mà biến cố như vậy đủ để cho Tống Huy Tông Triệu Cát nổi danh.

"Tốt, chúng ta đi thôi." Chu Dương thản nhiên nói, trực tiếp đưa những nhân mã này về thế giới của riêng mình, sau đó hắn cũng về tới Vạn Giới Lâu.

"Chủ tiệm."

Cao Yếu nhìn thấy thân ảnh của Chu Dương bỗng nhiên xuất hiện bên trong Vạn Giới Lâu, vẻ mặt hắn cung kính nói, móc ra một bản sổ sách từ trong ngực đưa cho Chu Dương: "Đây là ghi chép giao dịch cùng ủy thác hai ngày này."

Chu Dương nhẹ gật đầu, hắn rất hài lòng đối với thái độ công việc này của Cao Yếu, mặc dù hắn vận dụng hệ thống cũng có thể điều tra rõ giao dịch hai ngày này, nhưng mà hắn càng thưởng thức nhân viên chủ động như này hơn.

Hắn nhẹ nhàng lật xem một chút. Hai ngày giao dịch mười mấy lần sinh ý, đồng thời còn có một ủy thác.

"Bắt quỷ?"

Trông thấy ủy thác này, sắc mặt Chu Dương hơi cứng ngắc. Bảo hắn đi đánh nhau giết người còn được? Bắt quỷ, sao hắn làm được?

Đây là một nữ nhân bị chú oán quấn thân, dùng hai mươi năm sinh mệnh lực tiến hành giao dịch, để Vạn Giới Lâu tiêu trừ chú oán trên người cô ta, diệt trừ chú oán cũng chính là nhân vật phản diện Kayako.

Cao Yếu ở bên cạnh phát hiện Chu Dương đang nhìn ủy thác bắt quỷ, sắc mặt hắn đại biến, kinh sợ nói: "Chủ tiệm, có gì không đúng sao?"

Theo Cao Yếu thấy, đây chỉ là một quỷ quái phổ thông mà thôi, chủ tiệm chỉ cần động tay, thi triển pháp lực ngập trời của hắn, vô luận là quỷ quái gì, còn không phải là kết cục hôi phi yên diệt.

"Không có gì?"

Chu Dương giải thích, không muốn cho Cao Yếu suy nghĩ bậy bạ.

"Chỉ hy vọng vận khí của ta tốt một chút."

Chu Dương yên lặng nói, ở bên trong Vạn Giới Lâu cũng có một chút pháp thuật, lần trước Tả Đạo Nhân đến từ Trung Quốc Kinh Kỳ tiên sinh đã giao dịch mấy loại đạo pháp, đáng tiếc đều là thuật nuôi thi, không có tác dụng đối với quỷ quái, chỉ có thể dùng hệ thống thông báo tuyển dụng cộng tác viên bắt quỷ.

"Hệ thống tuyên bố tin tức, hiện tại Vạn Giới Lâu tuyển nhận cộng tác viên bắt quỷ, có năng lực bắt, tiêu diệt lệ quỷ, thù lao một trăm đồng."

Chu Dương thông báo với hệ thống, chỉ hy vọng có người nhanh đến đây nhận lời mời.

Một khi bị nhiễm oán chú sẽ không thể sống quá lâu. Nếu như người ủy thác chết rồi, nhiệm vụ của Chu Dương thất bại, sẽ bị khấu trừ 4000 đồng. Thế nhưng hiện tại Chu Dương chỉ có chừng 1000 đồng mà thôi.

Thế giới Cương Thi tiên sinh.

Đạo sĩ Phái Mao Sơn, Cửu thúc đang ở nghĩa trang cùng hai đồ đệ chỉnh lý từng cái từng cái quan tài, phòng ngừa bên trong có quỷ quái đi ra gây chuyện.

"Văn Tài, Thu Sinh không được náo loạn, mau hoàn thành công việc, bằng không thì hôm nay các ngươi đừng hòng được ngủ." Vẻ mặt Cửu thúc bất đắc dĩ, một người nhát gan háo sắc, một yên thích đùa nghịch tiểu thông minh. Thế nhưng thu được đồ đệ thực sự không dễ, dù sao người bình thường cũng sẽ không xuất gia làm đạo sĩ.

Nếu không phải sợ Mao Sơn đạo thuật thất truyền, Cửu thúc cũng không có ý định thu hai người đồ đệ này.

"Hả? Yêu nghiệt phương nào?"

Đột nhiên Cửu thúc biến sắc, vẻ mặt ngưng trọng, hai tay thi triển đạo thuật, trực tiếp mở thiên nhãn. Hai mắt hiện lên kim quang liếc nhìn bốn phía.

Nhìn đi nhìn lại mấy lần, sắc mặt Cửu thúc càng thêm ngưng trọng, vậy mà hắn không phát hiện chút gì.

"Sư phụ, vừa rồi không phải có Vạn Giới Lâu tìm người bắt quỷ sao? Chúng ta nhanh đi ngoài cửa nhìn xem, đừng để người ta sốt ruột chờ."

Văn Tài lẫm liệt nói, còn tưởng rằng âm thanh vừa rồi là người ngoài cửa nói.

Sau một khắc, ba người mang vẻ mặt sợ hãi biến mất khỏi nghĩa trang.

Thế giới Trung Quốc Kinh Kỳ tiên sinh.

Vương Tiểu Nhị từ trong quê đi đến đế kinh làm công, một thân 'Thần quỷ Thất Sát ' đã luyện tới gần tiểu thành. Đêm qua lại phát sinh quan hệ cùng một cảnh sát tên 'Lý Tuyết', Vương Tiểu Nhị chỉ cảm thấy tim đập phanh phanh liên tục

"Vạn Giới Lâu bắt quỷ?"

Vương Tiểu Nhị không nghĩ ra, chẳng lẽ là lời mời của một đão sĩ trâu bò nào đó phát ra. Hắn không nhịn được hiếu kỳ trong lòng, Vương Tiểu Nhị lập tức có suy nghĩ muốn đi xem, kết quả đã biến mất khỏi căn phòng.

Thế giới Đạo Sĩ Hạ Sơn.

Âm Thập Tam cùng trợ thủ Sử mập mạp đang đi xe đạp đến hộ gia đình mới chuyển tới. Bước vào trong phòng, hai người cảm thấy lồng ngực một mực bị đè ép, sau khi nhận lấy một ngàn tiền đặt cọc, lập tức vội vội vàng vàng rời đi. (Vì ta không rành về mấy thế giới bắt quỷ này nên có gì sai sót thì xin lượng thứ cho. Nhắc ta để ta sửa lại. Cảm ơn!)

"Mập mạp, ngươi có nghe thấy tiếng gì không?"

Âm Thập Tam đột nhiên dừng xe đạp lại, vẻ mặt nghiêm túc nói.

"Không có."

Sử mập mạp không ngừng lướt lướt điện thoại di động. Cho dù sét đánh hắn cũng chưa chắc sẽ nghe thấy.

"Hình như ta nghe thấy Vạn Giới Lâu tuyển nhận cộng tác viên bắt quỷ." Âm Thập Tam cười ha hả nói.

Chẳng lẽ mình bị con quỷ nào đó quấn thân rồi? Mình là người trong nghề bắt quỷ cơ mà.

"Hình như ta cũng nghe thấy."

Sử mập mạp để điện thoại di động xuống, đột nhiên giật mình một cái, chỉ cảm thấy một tin tức truyền vào não hải. Hắn kinh hãi, điện thoại rơi trên mặt đất cũng không phát hiện ra.

"Không phải là lão quỷ ngàn năm nào đó chứ?"

Sử mập mạp hơi run rẩy, giữa ban ngày ban mặt cũng dám ra mê hoặc bọn họ, đạo hạnh phải cao thâm tới cỡ nào chứ.

"Để cho ta tính một chút."

Mặt mũi Âm Thập Tam đầy vẻ nghiêm túc, bấm bấm ngón tay, kết quả không tính ra được cái gì.

"Thập Tam, hình như vừa xong ta đã đáp ứng, sẽ không có chuyện gì xảy ta chứ?"

Sắc mặt Sử mập mạp trắng bệch, hắn vừa nghe mời đến bắt quỷ đã không nhịn được đáp ứng.

Quỷ này sẽ không trúng nguyền rủa chứ?

Chỉ là Âm Thập Tam vẫn chưa kịp trả lời, hai người đã trực tiếp biến mất trên đường cái.

25

0

6 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.