Chương 17
A Tinh
Chu Dương thì đi tới phòng khách, ngồi xuống lẳng lặng chờ đợi.
Chỉ chốc lát sau một người nam tử trung niên đi tới.
"Bỉ nhân Lý Hậu, tổng giám đốc công ty."
Lý Hậu lễ phép nói một câu.
Chu Dương đưa tay ra bắt tay một cái, mở miệng nói:
"Có một loại vật phẩm đặc thù, hy vọng có thể mua một ít tại nơi này của Lý tổng."
"Vật phẩm đặc thù gì?"
Lý Hậu nghi ngờ nói.
"Thuốc nổ."
Chu Dương thấp giọng nói.
"Ngươi có giấy phép không?"
Lý Hậu biến sắc mặt, nếu như là một công ty khai thác mỏ, hắn không ngại đầu cơ trục lợi một ít thuốc nổ.
"Không có."
"Đi đi, công ty của chúng ta là công ty làm ăn chân chính, cẩn thận ta gọi bảo an."
" Sự tình quặng mỏ Tam Phong, ngươi không phải không biết a?" Chu Dương thản nhiên nói.
Con ngươi Lý Hậu co lại, thân thể không khỏi run lên. Hắn tất nhiên biết quặng mỏ Tam Phong, hắn từng lợi dụng chức vụ trực tiếp đầu cơ trục lợi ba trăm vạn khoáng thạch, hắn làm việc này vô cùng bí mật, làm sao vẫn bị phát hiện?
"Không được, thuốc nổ là vật phẩm quốc gia nghiêm cấm mua bán, thuốc nổ nơi này của chúng ta đều là có số lượng nhất định." Giọng điệu Lý Hậu có chút run rẩy.
"Thù lao một ngàn vạn."
Chu Dương giống như không nghe được lời Lý Hậu, tiếp tục nói.
"Ngươi muốn bao nhiêu?"
Hiển nhiên Lý Hậu bị cái con số này làm giật mình, hắn bốn năm làm tổng giám đốc cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
"Càng nhiều càng tốt." Chu Dương nói ra.
"Ta nhiều nhất chỉ có thể tham ô 100kg thuốc nổ, bằng không thì tuyệt đối sẽ bị phát hiện."
Lý Hậu nhìn chung quanh, nói khẽ.
"Ta muốn một tấn." Chu Dương mở miệng nói.
"Một tấn, công ty của chúng ta tổng cộng chỉ có hơn một tấn thuốc nổ, thiếu một tấn tuyệt đối sẽ bị phát hiện."
Lý Hậu vội la lên.
"Ta lại thêm một ngàn vạn, không thể ít hơn nửa tấn."
Chu Dương biết không thể nhiều hơn, nếu không chắc chắn Lý Hậu sẽ không đồng ý.
Lý Hậu cắn răng nói:
"Có thể."
Chỉ chốc lát sau, Lý Hậu lái một chiếc xe tải mang theo Chu Dương ra nội thành, ngừng lại tại một vùng hẻo lánh.
"Hàng đều để ở chỗ này."
Lý Hậu giao thuốc nổ xong lập tức vội vàng vàng rời đi.
Trông thấy bốn phía không có người, Chu Dương hơi động ý nghĩ, lập tức tới Tam Quốc.
Sau khi cất thuốc nổ ở một gian phòng an toàn, Chu Dương đi thẳng đến hoàng cung, muốn xin thánh chỉ điều động binh mã.
Đồng thời Chu Dương cũng bảo Lưu Biện soạn thảo mấy sắc lệnh, Lưu Biện không chút do dự lập tức đi làm.
"Bình nguyên Huyện lệnh Lưu Bị, Bắc Bình Thái Thú Công Tôn Toản, Trường Sa Thái Thú Tôn Kiên, Tây Lương Thái Thú Mã Đằng, Thường Sơn Triệu Tử Long, Ký Châu cự lộc Điền Phong, Kinh Châu Nam Dương Hoàng Trung, Dĩnh Xuyên Quách Gia, Dĩnh Xuyên Hi Chí Tài ······ "
Tung lưới khắp nơi, Chu Dương cũng không biết có thể bắt được bao nhiêu con cá lớn. Nhưng mà chỉ cần là võ tướng cùng mưu sĩ có danh khí nhất định tại Hán Mạt Tam Quốc, đều sẽ được hắn phát một đạo thánh chỉ.
Ra khỏi hoàng cũng, Chu Dương ôm một đống thánh chỉ. Thời gian cấp bách, hắn không để những thái giám kia đi truyền thánh chỉ, mà tìm một số binh lính trong quân đội địa phương, nhanh chóng xuất phát đi truyền thánh chỉ.
Chu Dương lại dùng thánh chỉ lệnh cho Lữ Bố, Tào Tháo cùng Giả Hủ, từ Tây Lương thiết kỵ, Tịnh Châu lang kỵ, cùng Tây Viên Bát Hiệu Úy điều động binh sĩ tinh nhuệ, để bọn hắn tập hợp năm vạn thiết kỵ tinh nhuệ nhất.
Trong thời gian ngắn, toàn bộ thành Lạc Dương gió nổi mây phun. Mặc dù bọn họ hiếu kỳ với động tác của Chu Dương. Nhưng mà dư uy Chu Dương bình định Tây Lương quân vẫn còn, trong lúc nhất thời cũng không có người nào phản đối, chỉ đang âm thầm quan sát.
Sau khi phân phó tốt chuyện này, Chu Dương lần nữa trở lại thế giới hiện đại, đi về một nhà xưởng sắt thép cỡ lớn.
Trực tiếp thanh toán tiền đặt cọc một trăm vạn tệ, chế tạo năm vạn trang bị thiết kị cùng năm vạn bộ khôi giáp. Chu Dương tất nhiên cũng muốn chế tạo một ít binh khí cho bọn hắn, chỉ là quốc gia cấm chỉ chế tạo binh khí, xưởng sắt thép không dám nhận sinh ý lớn như thế.
Rời khỏi xưởng sắt thép, Chu Dương đăng một bài viết trên mạng, treo thưởng một triệu tệ cho ai biết được tình hình trước và sau vị Thủy chi minh. Vì không muốn người ta phát hiện tung tích, hắn lại hao tốn 5 đồng để xóa toàn bộ thông tin cá nhân.
Làm xong những việc này, rốt cục Chu Dương cũng thở ra một hơi. Tại một địa phương không người, Chu Dương biến trở lại bộ dáng ban đầu, lái xe trở về biệt thự.
Mới vừa tiến vào biệt thự, Chu Dương đã trông thấy một nam tử thân mặc đồ vest cũ nát, râu ria xồm xoàm đứng trước Vạn Giới Lâu. Bộ dạng của hắn, thoạt nhìn có tám phần giống với Châu Tinh Trì.
"Tính danh: A Tinh
Vị diện thế giới: Công phu, tiểu lưu manh."
"Chủ tiệm, ta là A Tinh, hạnh ngộ! Hạnh ngộ!"
A Tinh cười hì hì chắp tay với Chu Dương.
Trông thấy khuôn mặt quen thuộc, Chu Dương lập tức muốn cười, gương mặt này quá kinh điểm.
"Chu Dương."
Chu Dương mỉm cười nói.
"Chủ tiệm, nơi này bán thứ gì?"
A Tinh cẩn thận từng li từng tí hỏi, hắn cũng không biết mình xảy ra chuyện gì, lập tức xuất hiện ở đây.
"Hẳn là nơi này có vật ngươi cần."
Chu Dương tự tin nói, đã, hệ thống đã mang hắn tới đây, tự nhiên có hàng hoá hắn cần.
"Ta muốn trở thành xã hội đen, ngươi có thể giúp ta không? Ta muốn trở thành thượng vị giả, có thể mua được ở nơi này không?"
A Tinh cười ha hả hỏi, nhưng mà Chu Dương nhìn ra tâm tình của hắn bây giờ không phải rất tốt.
"Yêu cầu rất đơn giản!"
"Quyển bí tịch này là Thiết Bố Sam, có thể khiến ngươi phòng ngự vô địch. Luyện đến đại thành, đao thương bất nhập, hẳn là thích hợp cho ngươi tham gia xã hội đen, không cần lo lắng bị người khác chặt thành từng khúc."
"Đây là Dương Chi Ngọc, giá trị liên thành, có thể bán được rất nhiều tiền, có tiền tự nhiên có thể đứng trên kẻ khác."
"Đây là hoàng kim ··· "
"Đây là nhân sâm ngàn năm ··· "
······
Chu Dương dẫn A Tinh xem những hàng hóa có trong Vạn Giới Lâu thích hợp với hắn. Theo Chu Dương giới thiệu, con mắt A Tinh càng ngày càng phát sáng.
"Nhìn chủ tiệm cốt cách kinh kỳ, là cao thủ tuyệt thế vạn người có một, đây là tuyệt thế bí tịch ta dùng 1000 khối tiền để mua, hiện tại bán cho chủ tiệm 800 khối tiền."
Vẻ mặt A Tinh chính khí nói ra.
"Phốc ·····" Chu Dương nhịn không được bật cười:
"Ngươi xác định là dùng 1000 khối tiền để mua?"
"Đương nhiên."
A Tinh có chút chột dạ nói, năm đó hắn mua bí tịch này chỉ mất 10 khối tiền. Nhưng mà vừa nghĩ tới có 800 khối tiền, có lẽ có thể mở một tiểu điếm không tệ, hắn quyết định cầm cự đến cùng.
"Có thể cho ta nhìn Bí tịch một chút không?"
Thanh âm Chu Dương có hơi run rẩy nói.
"Có thể."
A Tinh móc ra một cuốn bí tịch đã cũ nát từ trong ngực.
"Leng keng! Như Lai Thần Chưởng, nghe đồn là cực hạn võ học Thích Ca Mâu Ni sáng tạo ra, giá trị: 10000 đồng."
Âm thanh băng lãnh máy móc của hệ thống nhắc nhở khiến Chu Dương hơi rung động.
"Mấy đĩnh vàng này hẳn là có giá trị 800 khối tiền, ngươi cầm đi đi."
Chu Dương tùy tiện cầm năm khối hoàng kim giao cho A Tinh.
Vẻ mặt A Tinh hưng phấn, trong lòng nói thầm điếm chủ này thật là khờ khạo. Về sau có bí tịch sẽ mang tới nơi này bán, có được hoàng kim, A Tinh tất nhiên mười phần hưng phấn rời đi.
Biên dịch: Jo
63
1
6 tháng trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
