TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 55
Chương 26.2

Trong nguyên tác, Mạc Tiểu Phàm nhờ cứu Mộc Tê Ngô mà trong cơn thập tử nhất sinh đã kỳ diệu kích hoạt huyết mạch, bị động dẫn linh khí vào cơ thể.

Giờ đây, khi đọc bài pháp dưỡng khí, nó mới mơ hồ nhận ra rằng tu luyện không chỉ đơn giản là ngồi yên tĩnh, mà còn phải làm rất nhiều việc khác. Chó con khịt khịt cái mũi đen nhỏ, hắt hơi liền ba cái, làm bẩn cả giấy.

Phương Viễn chẳng bận tâm, chỉ vỗ đầu nó, rồi đổi sang một trang khác.

Mãi đến khi màn đêm buông xuống, cả hai mới dừng lại, bụng của chó con đã đói đến kêu ọc ạch. Phương Viễn lại nấu cho nó một bát sữa dê. Lần này, Mạc Tiểu Phàm ngửi một lúc rồi thử liếʍ một miếng, sau đó uống ngon lành.

Nó cũng không còn phản kháng khi Phương Viễn chạm vào mình, chỉ là nếu bị vuốt ve quá nhiều thì sẽ nhe răng ra dọa.

“Được rồi, từ nay ngươi chính là tạp dịch cao cấp của ta, mã số 9528. Ta sẽ không đánh, không mắng ngươi, còn dạy ngươi tu luyện. Nhưng để đổi lại, sau này khi trưởng thành, ngươi phải làm đàn em của ta, nghe lời ta.”

“Nếu đồng ý thì sủa một tiếng, không đồng ý thì sủa hai tiếng.”

“Gâu gâu—”

“Được, vậy xem như ngươi không có ý kiến, thế là xong. Kẻ nào không giữ lời hứa sẽ biến thành cún con,” Phương Viễn bổ sung, “một con cún với mông bị đánh bông.”

“Gâu!”

Tóm lại, Mạc Tiểu Phàm cuối cùng cũng ở lại căn nhà tre, trong căn tĩnh thất cũ được trải đầy đệm mềm và chăn ấm.

Còn có cả quả cầu đồ chơi nhỏ, có thể đẩy đi chơi. Chó con ban đầu rất phản kháng, nhưng thấy cửa đóng chặt lại, nó không nhịn được mà dùng đầu húc thử một cái.

“Xoạt xoạt…” Quả cầu nhỏ bằng lụa lăn một vòng, tiếng chuông nhỏ bên trong va vào nhau phát ra âm thanh dễ nghe.

Mạc Tiểu Phàm lại đẩy thêm một cái—

“Xoạt xoạt…”

“Xoạt xoạt…”

Tiếng chuông nhẹ nhàng vang lên cả đêm trong phòng bên cạnh. Lúc đầu chậm rãi, như đang thăm dò gì đó, sau đó ngày càng nhanh hơn, đến mức Phương Viễn có thể nghe thấy cả tiếng lông của đôi chân ngắn cọ vào nhau.

Khóe miệng cậu co giật, nhưng coi như không nghe thấy gì.

Cuối cùng, mưa cũng tạnh, trời quang mây tạnh hẳn.

Mạc Tiểu Phàm cuối cùng cũng có thể ra ngoài đi dạo. Vì nó thích giữ hình dạng chó, nên Phương Viễn dứt khoát cải tạo thẻ lệnh thành một chiếc thẻ đeo cổ, để Mạc Tiểu Phàm tự do ra vào dù ở hình người hay hình chó.

Không lâu sau, cả Thanh Phong Kiếm Phái đều biết đại sư huynh nuôi một bán yêu.

Mỗi ngày, Mạc Tiểu Phàm đều phải chạy ba vòng trong rừng trúc để rèn luyện thể lực. Phương Viễn đã đọc sách, biết hướng tu luyện của nó là tập trung vào nền tảng. Yêu tu và nhân tu khác nhau, yêu tu chú trọng kỹ năng thiên phú. Vì Mạc Tiểu Phàm sớm muộn gì cũng tiến hóa thành nguyên tổ hình thái của Cự Liệt Thôn Thiên Khuyển, nên hiện tại chỉ cần rèn luyện thể chất, đi theo con đường thể tu thuần sức mạnh, tập trung vào ba yếu tố đơn giản mà mạnh mẽ: tốc độ, sức mạnh, và ý thức chiến đấu.

Thuật pháp và vũ khí đối với nó chỉ là thứ yếu, vì bản thân nó đã là một vũ khí sát thương tuyệt đỉnh giữa nhân gian.

9

0

3 tháng trước

19 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.