TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 41
Chương 41

Cố Nhất Bạch: "..."

Cô bé này với anh ba quả nhiên tâm đầu ý hợp, đến cả câu nói cũng y hệt nhau.

Thư Lan tươi cười nghiêng người lại gần, chăm chú ngắm nghía khuôn mặt Lục Cẩn Hàn.

Trước mắt cô là người đàn ông chỉ mặc bộ đồ thể thao rộng thùng thình, gương mặt tái nhợt đầy vẻ bệnh tật. Nhìn từ góc nghiêng, đường nét góc cạnh đến mức khó lột tả bằng lời.

Càng nhìn, nụ cười trên môi Thư Lan càng trở nên sâu sắc.

Đôi mắt này, cả đời cô sẽ không bao giờ quên.

Chính là anh!

Cô còn chưa thả câu, cá đã tự mắc câu rồi!

“Thư Lan, 18 tuổi, là con gái của chủ tịch Tập đoàn Bất động sản Thư Lan, Thư Bồi Kiến. Bị bắt cóc khi mới một tuổi, lớn lên ở tỉnh Mandalay, Myanmar. Năm 14 tuổi trở về nước nhận lại thân nhân, sau đó lại bị đưa sang Mỹ…”

"Dừng dừng dừng!"

Thư Lan ngắt lời anh, hỏi với vẻ mặt nửa cười nửa không: "Điều tra kỹ thế? Anh muốn gì?"

Tất nhiên đây là hồ sơ giả, đã được chỉnh sửa tỉ mỉ.

Cô không lớn lên ở nơi yên bình và phát triển như vậy, mà là ở vùng đất tối nơi biên giới ba nước.

Nhưng đối phương điều tra kỹ hồ sơ giả này đến thế, đủ thấy đã bỏ công sức ra sao.

Lục Cẩn Hàn liếc nhìn cô.

"Người của Viện Nghiên cứu Y học Quốc tế?"

Thư Lan chỉ vào mũi mình, nói mà không chút ngượng ngùng: "Tân sinh viên khoa Hoạt Hình, ngành Mỹ Thuật Đại học Lan Thành, thanh niên năm tốt được tắm trong ánh sáng quê hương, trước kia là nụ hoa của Tổ quốc, tương lai sẽ là trụ cột quốc gia."

Cố Nhất Bạch: "..."

Ngày đầu nhập học đã đánh nhau, ngày thứ hai lên bục đọc kiểm điểm trước toàn trường...

Còn không biết xấu hổ mà dám nói!

Thư Lan hoàn toàn không để ý đến phản ứng của người khác.

Đằng nào bọn họ cũng không tra ra được lai lịch thật của cô, cô nói gì chẳng được?

Ngược lại, sau khi Lục Cẩn Hàn nghe mớ lời nhảm nhí của Thư Lan, biểu hiện trên mặt không hề thay đổi.

"Nói hay đấy, tiếp tục đi."

Thư Lan cũng không khách khí, ngược lại còn đầy hứng thú quan sát Lục Cẩn Hàn.

"Anh bạn à, tôi thấy anh trông như sắp đi đời rồi ấy, tốt nhất nên ngoan ngoãn tìm bệnh viện mà dưỡng bệnh đi. Ra đường lung tung coi chừng mất mạng đó."

Lúc này, Thư Lan nhếch mép cười, để lộ ra đôi răng nanh nhọn hoắt, trông vô cùng ác ý.

Chính là tên khốn này, gan to bằng trời dám đột nhập tổng bộ ăn trộm...

Nếu bọn họ đang ở vùng Khôi Thiết Tam Giác, Thư Lan đã chẳng nói nhiều mà ra tay ngay lập tức rồi.

Lục Cẩn Hàn không hề tức giận, ngược lại còn bình thản nói một câu: "Lớn lên ở Myanmar mà nói tiếng phổ thông khá đấy."

Thư Lan nghe vậy nở nụ cười càng tươi hơn.

3

0

1 tháng trước

16 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.