Chương 5
Chuẩn Bị
Sau khi đưa Tinh Thần đến y viện, Hạo Cổ tự mình vào lớp, nhưng tâm tính lại cực độ chập chùng, đánh người hầu của hắn không khác gì đánh thẳng mặt hắn trước toàn bộ mọi người. Để người đời nói Hạo gia vô năng? không dám phản kháng? gia tộc lụi tàn? Đây chính là danh dự của cả gia tộc, dù sao hắn cũng là tiểu thiếu gia, ra ngoài cũng là đại diện bộ mặt của tộc.
Hạo Cổ về chỗ của mình ngồi xuống nghe lão sư giảng. Bên cạnh, Lục Công Chúa tò mò hỏi, “Ngươi lại xích mích với Dương Vệ sao?”
“Phải, cũng không phải chuyện gì to tát” Hạo Cổ thản nhiên đáp lại
Lục Công Chúa chỉ ồ nhẹ một cái, tiếp tục nghe giảng
“Hoàng thất rốt cuộc muốn làm gì?” Hạo Cổ nheo mắt nhìn sang Lục Công Chúa thầm nghĩ
Ở y viện
Tinh Thần lờ mờ tỉnh lại, “Ta ngất đi?”
“Phù, xem ra vẫn còn rất yếu nha” Mới đầu có chút tự hào về thân thể, nhưng giờ hắn mới biết thiên hạ rộng lớn
Vận chuyển Luyện Thể Kinh chữa trị vết thương, hắn vẫn một mặt điềm tĩnh. Không hề nổi giận, hắn rất giỏi 1 thứ, đó là nhẫn nhịn. Trước đây làm sát thủ, cũng không thiếu lần bị thương, không phải kẻ mạnh nhất sẽ sinh tồn, mà kẻ sinh tồn mới là kẻ mạnh. Hắn vẫn nhớ những thứ bản thân được dạy. Phải nhẫn thì mới sống được, càng tức giận càng dễ chết.
Chỉnh lý lại quần áo, Tinh Thần tự động mò đến lớp của Hạo Cổ. Đi loanh quanh hơn nửa canh giờ vẫn mù tịt, hỏi cũng không hỏi được, cũng may học sinh mỗi năm đều sẽ quy tụ về một nơi, nên sau khi xới tung cả thư viện, hắn cuối cùng cũng tìm được đối phương.
“Thần đệ, thương thế đã khỏi” Hạo Cổ dùng tay chỉ những chỗ Tinh Thần bị thương hỏi thăm
Hắn nhẹ nhàng gật đầu biểu thị đã ổn.
Bên cạnh, Lục Công Chúa lại một lần nữa liếc mắt nhìn sang đánh giá Tinh Thần, “Cũng không có gì cả, chỉ là một tiểu hài có chút khỏe mạnh”. Ngay lúc định quay mặt đi, bỗng Tinh Thần cũng liếc sang, hai đôi mắt va chạm nhau.
Lục Công Chúa nhoẻn miệng cười quay đi, “Có chút thú vị, ta ngửi được mùi nguy hiểm đến từ tên đó, loại người này nên trừ khử sớm”, ánh mắt nàng trở nên thâm độc
Tỳ nữ của nàng cũng quay sang đánh giá nhẹ hắn 1 cái, không thấy gì đặc biệt liền quay đi.
“Đứa bé này không đơn giản, kẻ đến không thiện” Tinh Thần thầm nghĩ, không phải hắn cảm giác được sát khí hay gì cả, mà là cảm nhận thông qua ánh mắt của đối phương, dù Lục Công Chúa đã cố gắng che giấu thâm tâm thực sự, nhưng một sát thủ kì cựu như hắn mẫn cảm hơn thế nhiều, dẫu sao cô bé mới 8 tuổi thôi, dù lớn lên trong môi trường như thế nào cũng không qua nổi mặt hắn.
Chẳng mấy chốc lớp học đã kết thúc, tất cả học viên đều ra về.
[ Hoàn thành Hầu hạ tiểu thiếu gia nhiệm vụ ]
[ Ban thưởng: 1000 điểm kinh nghiệm ]
Vừa về đến gia viên, Tinh Thần đã lén rời đi thông báo với Hạo Chính, hắn cũng không có nói được nên đã vẽ ra chân dung của đám người Dương Vệ.
“Ừm, rất tốt, ngày mai ngươi được nghỉ ngơi” Hạo Chính gật đầu phẩy tay, ý muốn Tinh Thần lui ra ngoài
Hắn cũng không có chuyện gì, lập tức đi luôn.
“Dương Gia cùng một đám tạp nham, thế cục có chút bất định, Dương Gia là gia tộc trung thành với hoàng thất, bọn họ muốn làm gì đây, thôn phệ Hạo Gia? Dạo gần đây triều chính đã do Thái Sư tiếp quản, truyền đạt ý chỉ của hoàng thượng, đã hơn 2 năm kể từ khi Huyết Hoàng thoái ẩn không quản quốc sự, một cơn sóng lớn sắp đến sao” Hạo Chính trầm tư
Hạo Gia không có đứng ở bên Thái Sư mà là bè cánh của Thái Úy, đôi bên lưỡng lập, trên triều vẫn luôn đối chọi gay gắt
Tinh Thần rời đi trong thầm lặng, nhưng hắn cảm nhận được có điều bất ổn “Thế sự không ổn, Kinh Châu chẳng mấy chốc sẽ nổi lên mưa gió, rời đi vẫn sẽ tốt hơn”
Kẻ mạnh đánh nhau a, kiến cỏ như hắn chết lúc nào cũng không hay
May mắn hạ nhân của Hạo Gia có quyền được đi ra ngoài trong ngày nghỉ, ngày mai hắn sẽ rời đi nội thành
[ Quyết định lớn nhiệm vụ ]
[ Chi tiết nhiệm vụ: Kí chủ đã phải đưa ra quyết định, ở lại và chiến đấu, hoặc rời đi ]
[ Tiếp tục ở lại ban thưởng: Địa cấp Pháp khí - Phệ Huyết Kiếm ]
[ Lựa chọn rời đi ban thưởng: Liễm Tức Thuật - đại viên mãn ]
[ Mời lựa chọn ]
“Rời đi, sóng gió lần này quá nguy hiểm” Tinh Thần chả cần nghĩ nhiều
[ Hoàn thành Quyết định lớn nhiệm vụ ]
[ Ban thưởng: Liễm Tức Thuật - Đại viên mãn ]
Tinh Thần vừa quay về phòng liền lựa chọn học pháp thuật mới.
Vài canh giờ sau
Cuối cùng cũng hoàn toàn nắm giữ được Liễm Tức Thuật, Tinh Thần hiểu ra diệu dụng của pháp thuật mới liền cười toét cả miệng, “Đỉnh cao, thánh thuật giúp ta sinh tồn a. Ngày mai liền lợi dụng nó âm thầm ra khỏi Kinh Châu”
Ra ngoài kia hắn mới không bị giám sát, mới có thể tiêu xài đống 100.000 vàng được ban thưởng. Hơn 1 tháng liền, Tinh Thần vẫn chưa lần nào nhận được 1 nhiệm vụ liên quan đến vàng, đủ để thấy nó hiếm thế nào. Đồ vật trong thương thành đều khủng bố kinh thiên động địa, hắn sợ mua thứ gì đó xong bị thủ tiêu thì toi công bận rộn.
Thất phu vô tội hoài bích có tội
27
3
6 tháng trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
