TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 23
Khách sạn thất thủ

" khụ khụ khụ."

Từ trong đống phế tích đi ra, Trần Vũ ho ra một ngụm máu tươi, thân ảnh lung lay chật vật.

" Mẹ nó, may mắn trang phục cũng có phòng thủ cấp C, không thì ăn đòn vừa rồi là xanh cỏ thật sự rồi."

Trở lại sân trường nhìn thấy khô lâu tướng quân thu hồi cốt thương, ánh mắt lấp loé cứ như không thể tin tưởng được làm sao ăn một đòn cực mạnh đó mà con người này không chết.

" Khụ khụ, ha ha đòn vừa rồi đã hao hết năng lượng của mày đi, tao nói đúng không."

Đợi một lúc khô lâu tướng quân cũng chỉ đứng yên nhìn cậu.

" Quả nhiên cấp D vẫn chưa hoàn toàn khôi phục trí lực."

Trần Vũ thầm thì lẩm bẩm.

" Hí hí hí." Khô lâu tướng quân quất roi, điều khiển ngựa chạy về phía Trần Vũ.

" Thật vô vị, kết thúc trận chiến này thôi."

Chịu đựng thương tích giữ ngực, Trần Vũ bức tốc chạy tới đối đầu trực diện với khô lâu tướng quân.

Phóng ra bốn thanh phi đao quấy rối, tay phải tạo ra một cây băng đao một mét ba, tiếp cận tung người nhảy lên. Đưa lên thanh băng đao lạnh lẽo sắc bén chém xuống nhắm vào đầu khô lâu tướng quân.

" KENG."

Khô lâu tướng quân đặt ngang cốt thương ngăn chặn băng đao của Trần Vũ, thấy vậy cậu khống chế bốn thanh phi đao đâm vào đầu hắn.

Bản năng cảm nhận được sát khí từ bốn thanh phi đao, khô lâu tướng quân đá chân vào người cốt mã, ý đồ muốn nó dùng chiêu vừa rồi bức lui cậu.

" Hí hí hí hí." Nhưng mà có đá mạnh như thế nào, khô lâu tướng quân không thấy cốt mã chuyển động, nhìn xuống phía dưới phát hiện tứ chi của cốt mã đã bị bao phủ bởi một trụ băng dày.

Hắn ta phát lực, đẩy Trần Vũ ra sau đó đón đầu bốn thanh phi đao.

" Keng keng keng keng."

Âm thanh va chạm vang lên liên tục, khô lâu tướng quân thực sự bây giờ đã là nỏ mạnh hết đà, sau khi sử dụng đòn cực mạnh vừa rồi, hắn ta bây giờ năng lượng trong người chả còn lát đát bao nhiêu.

Lần nữa hai bàn tay Trần Vũ chạm đất, [ Băng Thạch ] phát động, một thanh gai băng từ phía dưới thân cốt mã đâm thẳng lên.

Xuyên qua phần bụng cốt mã, sau đó đâm lên phía trên nơi khô lâu tướng quân đang ngồi.

" Phốc." Bị tấn công bất ngờ khô lâu tướng quân bị băng thạch đâm xuyên từ dưới lên trên, sau đó cấp tốc bị đóng băng.

Thừa cơ hội đó bốn thanh phi đao bay nhanh đâm nát đầu lâu của hắn, hai đạo hoả hồn chớp động, sau đó dần dần ảm đạm đi.

Cuối cùng khô lâu tướng quân cũng đã bị tiêu diệt, mặc dù quá trình rất là gian nan và nguy hiểm.

" Phù, ha ha ha, cuối cùng cũng giết chết được mày."

Ngồi xuống nghỉ ngơi một chút lát, Trần Vũ tiến đến xác của khô lâu tướng quân, từ trong đầu lâu của hắn rới ra một viên bi màu xanh dương.

" Ồ rơi ra thức tỉnh thạch cấp D, không biết ai là người may mắn sử dụng được nó đây."

Tiếp tục lục lọi, từ trong đầu của cốt mã Trần Vũ cũng đào ra được một viên thức tỉnh thạch cấp D, không biết là may mắn hay xui xẻo, cậu méo tìm được nguyên thạch cấp D.

" Moá ảo thật đấy, tận hai con boss cấp D nhưng toàn ra thức tỉnh thạch, lúc trước khi chơi game vận khí cũng đếu được như bây giờ." Trần Vũ trong lòng chửi bậy.

Thở dài một tiếng, mặc dù không tìm được nguyên thạch cấp D, nhưng bù lại hai viên thức tỉnh thạch thì cũng không mất mát gì cho lắm.

Sử dụng mắt quét nhìn vào trang bị của khô lâu tướng quân, nhìn thấy bộ giáp bậc C của hắn, cậu vứt nó vào trong lập phương không gian, mặc dù bộ giáp này Trần Vũ khinh thường mặc, vì trong trận chiến cậu đã gõ nó sắp nát luôn, có cùng cấp C như trang phục slime thì bây giờ chưa chắc gì bền bằng.

Sau này người nào theo cậu thì cậu vứt cho mặc, chắc chắn người đó sẽ cực kỳ cảm tạ cậu he he he.

Nhìn sang thanh cốt thương bên cạnh, nhìn một lát Trần Vũ sững sờ sau đó mừng rỡ.

" Ô mai gót, cấp B đồ chơi này bón hành đầy mồm cho mình là cấp B, lần này nhặt được đồ ngon rồi."

Nhặt lên cốt thương cảm nhận lần đầu của cậu chính là nặng, sức năng của cốt thương cậu cảm thấy là hơn một trăm kg, người bình thường không thể nào dễ dàng sử dụng được nó, nhưng với sức mạnh và thể lực cấp E sắp đến gần cấp D của cậu, thì việc sử dụng cây thương này chả là vấn đề khó khăn gì.

Mũi thương nhìn vào thì Trần Vũ biết nó không được chế tạo bằng sắt thép, nhìn màu giống với xương nhưng lại cực kỳ sắc bén, cán thương thì được tạo thành từ những đốt xương dài hai mươi cm, bọn chúng nối liền nhau tất cả có hai mươi đốt xương.

Thẩm thấu tinh thần lực vào cây thương, Trần Vũ còn biết được những đốt xương còn có thể dài ra, chỉ cần đưa năng lượng vào trong thì sẽ có thể tách rời bọn chúng ra, những đoạn đốt xương sẽ được nối liền với năng lượng của người sử dụng, khi năng lượng hao hết thì cốt thương sẽ tự động thu lại.

" Quyết định rồi, từ nay tao sẽ sử dụng mày làm vũ khí cận chiến, phải đặt cho mày một cái tên mới."

Trần Vũ sờ cằm suy tư." Màu trắng, xương, thương! Đặt đơn giản vậy từ nay về sau tên mày là bạch cốt thương đi."

Bạch cốt thương rung lên nhè nhẹ, cứ như đang phản đối cậu vậy, đặt tên như vậy chả khác gì chỉ thêm một từ bạch còn lại giữ nguyên đâu.

Đương nhiên là Trần Vũ đell biết gì cả thu hồi bạch cốt thương vào, sau đó tiến đến gần tế đàn.

Khống chế phi đao đâm vào tế nàng khiến nó phá toái, sau khi tế đàn đổ vỡ khói bụi tan đi, Trần Vũ nhìn thấy nơi đó xuất hiện một cái rương đồng.

" Thật sự rơi ra vật phẩm luôn." Khoé miệng giật giật cảm thấy không tin được, Trần Vũ chỉ nghĩ là khi phá hủy tế đàn chỉ xuất hiện quyển trục kỹ năng thôi chứ, ai ngờ lại giống y như game rơi ra luôn rương vật phẩm.

" Mặc kệ dù sao cũng đã tận thế, dị năng còn xuất hiện thì việc này chả là gì."

Nhặt lên rương đồng Trần Vũ nhét vào trong lập phương giới, hiện tại cậu không mở ngay, đợi đến nơi an toàn cậu mới mở ra.

Quay người đi ra khỏi trường, rất nhanh Trần Vũ đã tụ họp với bọn người Giang Linh, còn dám khô lâu tôm tép đương nhiên khi tế đàn bị hủy, không còn nơi cung cấp năng lượng, thì cả bọn như xe hết xăng đổ gục xuống đất.

Chưa kịp nói gì thì cậu đã bị Giang Linh kéo tới kiểm tra thân thể.

" Nào có gì từ từ nói chuyện đừng có động tay động chân." Trần Vũ đẩy nàng ra nói.

" Anh nói ngay uy áp vừa rồi là gì, nó thật sự quá khủng khiếp em còn bị áp chế lực lượng, mạnh như vậy làm sao anh lại không bị thương chứ, để em kiểm tra." Nói xong nàng tiếp tục kiểm tra thân thể của cậu.

" Đúng vậy a Vũ ca uy áp vừa rồi thật đáng sợ, tôi phải cố hết sức mới có thể đứng vững được đấy." Sở Tường nói.

" Nói xạo không ngượng mồm, không biết lúc nãy ai nằm rạp xuống đất kêu cha gọi mẹ." Đường Long liếc mắt khinh thường nhìn Sở Tường nói.

Mặt mày Sở Tường đỏ lên vì bị vạch trần tức giận quay sang phản bác." Mày có khác gì tao à."

" Ít ra tao không xạo lìn như mày."

Thấy hai người sắp cãi nhau Trần Vũ lên tiếng." Được rồi cãi nhau thì về nhà mà cãi, đừng quên đây là tận thế nguy hiểm xuất hiện khắm nơi, trở về nơi ở thì hai cậu muốn cãi đến lúc nào cũng được."

" Nghe lời Vũ ca tao không chấp nhặt với mày nữa."

" Ha làm như tao thích cãi nhau với mày vậy, đúng rồi Trần Vũ lúc nãy xuất hiện quái vật gì vậy, lực lượng thật sự quá khủng khiếp, làm sao anh có thể hạ gục được nó vậy." Đường Long hiếu kỳ hỏi.

Kế bên Sở Tường cũng không ồn ào nữa mà im lặng lắng nghe, lúc này Giang Linh kéo áo Trần Vũ lên phát hiện giữ ngực cậu xuất hiện vếch bầm tím, còn rỉ ra một chút máu, đây là khi Trần Vũ bị đầu thương của khô lâu tướng quân đâm vào.

May mắn là khô lâu tướng quân chỉ có cấp D, không thể phát huy ra toàn bộ sức mạnh của bạch cốt thương, nếu không Trần Vũ không chỉ nhận lấy vếch thương nhẹ nhàng như thế đâu.

" Chỉ là vếch thương nhỏ thôi, không sao cả nghỉ ngơi vài ngày là hồi phục ngay."

Trần Vũ nhìn thấy khoé mắt Giang Linh rưng rưng, đưa tay lên lau nước mắt của nàng, sau đó an ủi một cậu.

Thấy vậy Đường Long và Sở Tường không hỏi tiếp.

" Lần sau, cho dù là đi đâu, em cũng sẽ đi cùng anh." Giang Linh nói.

" Được thôi chỉ sợ là em không muốn đi thôi." Trần Vũ nhéo nhéo mũi nàng nói.

Giang Linh nở ra nụ cười, ôm chặt tay cậu không nói thêm gì nữa.

" Đi thôi chúng ta trở về, muốn hỏi gì tôi sẽ trả lời các cậu sau."

" Đúng rồi Trần Vũ, những người còn sống sót bên trong chúng ta có nên cứu họ ra không." Đường Long hỏi dò.

" Không được chúng ta không quản nhiều đến như vậy, nếu cậu cứ khăn khăn muốn cứu người thì tôi xin mời cậu ra khỏi nhóm, khi đó cậu muốn làm gì thì làm, nhưng mà khi cậu cứu bọn họ ra thì làm sao, bọn họ sẽ nghĩ rằng cậu có nghĩa vụ bảo vệ bọn họ, cậu đứng ra phía trước ngăn chặn, tiêu diệt thây ma, còn bọn họ chỉ có thể biết đứng sau chờ đợi cậu bảo vệ, nếu làm không tốt còn sẽ bị lời nói ác ý nhắm vào." Trần Vũ nói.

" Ách Trần Vũ, làm sao anh chắc rằng bọn họ sẽ như vậy."

Nhìn sâu Đường Long một chút, khiến cho cậu ta có chút ngượng ngùng, sau đó Trần Vũ chỉ nhàn nhạt trả lời một cậu." Với tính cách của cậu thì chắc chắn đều đó sẽ xảy ra."

Nói xong Trần Vũ không đợi hai người đi theo, một mạch trở về khách sạn, phía sau Đường Long và Sở Tường nhanh chóng đuổi theo.

Trên đường, Đường Long suy nghĩ lời nói của Trần Vũ, quả thật có vài điểm đúng như sự thật.

Đường về không có gì cản trở, nếu có thì cũng chỉ có vài đầy thây ma không sợ chết lao đến, nhanh chóng bị Đường Long và Sở Tường giải quyết.

Trở về đến khách sạn, cả bọn bước đến tầng năm thì thấy tường băng của Trần Vũ bị phá hủy.

Nhíu mày Trần Vũ toả ra tinh thần lực, sau đó biết ngay chuyển gì xảy ra.

Giang Linh giật góc áo cậu, ánh mắt dò hỏi.

Trần Vũ gật đầu một cái rồi nói." Bọn họ bị dị thú tấn công."

Tặng cho tác một tim và cho tác một bình luận đáng giá, khi nhìn thấy thì tác sẽ có thêm động lực viết tiếp.

Kết chương.

28

3

5 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.