0 chữ
Chương 33
Chương 33
EDIT: HẠ
Mặc dù sau “Sự kiện bố cục” trước đó, 《Thời Ngu Phong Thượng》đã áp dụng chính sách lạnh nhạt đối với Minh Dụ, nhưng đối với Minh Dụ mà nói, cậu hoàn toàn không để ý đến hành vi gần như đang phong sát này của《Thời Ngu Phong Thượng》.
Hoa Hạ có tổng cộng mười sáu tạp chí thời trang hạng hai, mà 《Thời Ngu Phong Thượng》chỉ là một tân binh trong số đó, bọn họ cũng không thể tạo thành sóng gió quá lớn. Hơn nữa “Sự cố bố cục” lần này còn mang đến cho Minh Dụ rất nhiều sự chú ý, đồng thời cũng giúp cậu nâng cao mức độ nổi tiếng.
Đối với một người mẫu nhỏ, đây đã là một bước khởi đầu vô cùng triển vọng.
Có lẽ bởi vì cái tên “Minh Dụ” này đang khá nổi tiếng trên mạng, cho nên rất nhanh, một công ty game nhỏ đã chủ động liên hệ với Minh Dụ, muốn mời cậu làm người phát ngôn, giúp bọn họ quảng cáo sản phẩm. Chuyện này không cần Minh Dụ phải lên tiếng, Triệu Duệ đã dứt khoát từ chối thẳng thừng.
Quả thực nếu bọn họ nhận lời quảng cáo cho công ty game nhỏ kiểu này, bọn họ sẽ có thể nhanh chóng kiếm được một khoản kha khá, nhưng việc này đối với con đường sau này của Minh Dụ lại là một loại hạn chế. Tên tuổi của những siêu mẫu hàng đầu đều được gắn liền với những thương hiệu nổi tiếng quốc tế, chờ sau này khi Minh Dụ nổi tiếng, nếu có người hỏi cậu một câu: “Cậu đã từng làm gương mặt đại diện cho thương hiệu nào”, siêu mẫu A trả lời một câu “Tôi đại diện cho Ascent”, siêu mẫu B trả lời một câu “Tôi đại diện cho Assey Lance”, chỉ có một mình Minh Dụ vừa mở miệng liền đáp “Tôi từng đại diện cho《Ngạo Thị Thiên Hạ》…
Làm ơn! Hai vế hoàn toàn không cùng một đẳng cấp được chứ!!!
Không sai, ở trong lòng Triệu Duệ, hắn vẫn luôn cho rằng người mẫu nhỏ nhà mình rồi sẽ có ngày trở thành một siêu mẫu đỉnh cấp.
Nhìn người mẫu nhỏ nhà hắn mà xem, gương mặt tinh xảo tuấn tú, dáng người cao ráo, khí chất khỏi bàn, cảm giác trước ông kính cũng là hạng nhất, à đúng rồi! Cậu còn xử sự khéo léo, nhân duyên cực tốt, tính tình cũng hiền hòa, trời sinh tính cách thiện lương… Trở thành siêu mẫu đỉnh cấp không phải chỉ là vấn đề thời gian và cơ hội thôi sao?!
Tính – tình – hiền – hòa…
Trời – sinh – lương – thiện...
Nếu Chu Ngụy biết được suy nghĩ của Triệu Duệ, hắn chắc chắn sẽ khóc cho Triệu Duệ xem!
Nói đi cũng phải nói lại, sau khi từ chối lời mời quảng cáo của công ty game nhỏ kia, Triệu Duệ vẫn có chút thấp thỏm đi tìm Minh Dụ. Sau khi giải thích quyết định của mình, hắn cẩn thận nói: “Nhận quảng cáo kiểu này tuy có thể kiếm tiền rất nhanh, nhưng tôi cho rằng việc này cũng không có lợi đối với con đường tương lai của chính cậu.”
Dù là trong giới thời trang hay giới giải trí, rất nhiều người mẫu nhỏ hoặc minh tinh nhỏ đều sẽ nhận những hợp đồng quảng cáo kiểu này, nếu đó là một tựa game lớn thì cũng thôi, cố tình đây lại là một tựa game online loại nhỏ không có tên tuổi gì, những quảng cáo kiểu này có tổn hại rất lớn đến hình ảnh của người phát ngôn —— Bởi vì ý tưởng quảng cáo của bọn họ thật sự là… Quê mùa đến cực điểm!
Không có trang phục lộng lẫy, không có trang điểm cầu kỳ, chỉ có một người ngồi trước ống kính, không ngừng lặp đi lặp lại mấy câu như: “Từ khi chơi《Ngạo Thị Thiên Hạ》, mỗi ngày tôi đều phải sờ vào máy tính” hoặc là “Ngày nào tôi cũng chơi 《Ngạo Thị Thiên Hạ》, hôm nay tôi vừa cướp được một món thần binh tím phiên bản giới hạn! Chỉ cần 899! Chỉ cần 899!”
… Những câu như thế này là thứ người mẫu nhà hắn có thể nói ra sao?
Như vậy cũng thôi đi, cố tình loại video giống như virus này còn sẽ phát đi phát lại trên các nền tảng video lớn, khiến người xem vừa nhìn thấy liền cảm thấy phiền, vừa nhìn thấy liền cảm thấy chán ghét. Thông qua quảng cáo này, đúng là mọi người đều sẽ nhớ đến người phát ngôn là Minh Dụ, chẳng qua đi kèm với đó chính là thái độ “Trả lại tôi 60 giây cuộc đời đi!”
Nghe Triệu Duệ giải thích xong, Minh Dụ gật nhẹ đầu, tán thành nói: “Đúng vậy anh Triệu, em cũng cảm thấy những quảng cáo kiểu này sẽ rất ảnh hưởng đến hình tượng, nếu muốn phát triển lâu dài, tốt nhất là không nên nhận.”
Nghe cậu nói như vậy, Triệu Duệ coi như đã yên tâm: Người mẫu nhỏ nhà hắn vẫn biết suy nghĩ. Chỉ là sau khi nói xong những lời này, Minh Dụ lại bất ngờ cười nói: “Nhưng mà anh Triệu, tuần sau《 Phẩm Cách 》mới phát hành, mà chúng ta đã nghỉ ngơi hai ngày rồi, dạo này… có tài nguyên hay hoạt động nào tương đối tốt không?”
Vừa nghe thấy lời này, Triệu Duệ đột nhiên sửng sốt, hắn trừng mắt kinh ngạc nói: “Mới nghỉ được hai ngày mà cậu đã muốn đi làm lại rồi sao?!”
Hầu hết người mẫu sau mỗi đợt làm việc đều sẽ tự thưởng cho chính mình mấy ngày nghỉ ngơi, thứ nhất là để điều chỉnh lại nhịp độ sinh hoạt, để bản thân thư giãn mấy ngày, thứ hai là để thả lỏng cảm xúc, để bản thân thoát khỏi trạng thái cảm xúc của công việc trước đó.
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Triệu Duệ, Minh Dụ đương nhiên biết người này đang suy nghĩ cái gì, vì thế cậu cười nói: “Đúng vậy anh Triệu, anh không cần lo lắng cho tâm trạng và sức khỏe của em, hai ngày nay em vẫn luôn điều chỉnh trạng thái của mình, bây giờ đã phục hồi rất tốt rồi.”
Nụ cười trong trẻo ấm áp của thiếu niên khiến biểu cảm căng chặt của Triệu Duệ lập tức thả lỏng, hắn nhìn đôi mắt sạch sẽ trong suốt của người mẫu nhỏ nhà mình, hai người im lặng đối diện một lúc lâu, cuối cùng Triệu Duệ vẫn là người nhượng bộ trước, hắn thở dài nói: “Được rồi, tôi thấy trạng thái hiện tại của cậu cũng không tệ, xem ra vẫn có thể tiếp tục làm việc. Gần đây đúng là đang có một ít tài nguyên không tệ, chúng ta có thể tranh thủ thử xem…”
Có lẽ do tuổi tác không lớn, Triệu Duệ vẫn thiếu một chút trầm ổn khi xử lý công việc và đối nhân xử thế, nhưng thái độ chuyên nghiệp và tận tâm của hắn lại không thể chê vào đâu được. Thực ra trước khi Minh Dụ mở miệng, Triệu Duệ vẫn luôn chú ý đến những tài nguyên này. Dưới trướng Muse có một bộ phận chuyên quản lý tài nguyên, trong công ty có quá nhiều người mẫu, nếu không chủ động tranh thủ, những tài nguyên đó đều sẽ không đến lượt bọn họ.
Lần này tài nguyên Triệu Duệ chú ý tới là một show diễn thời trang và cơ hội chụp ảnh trang trong cho một tạp chí hạng ba.
Show trình diễn thời trang kia dự kiến sẽ tổ chức vào tháng sau, cách hiện tại còn khoảng hai tuần nữa; mà tạp chí hạng ba kia sẽ được phát hành vào tuần sau, hiện tại chỉ còn thiếu nhân vật trang bìa và trang trong là chưa được lựa chọn.
Mặc dù sau “Sự kiện bố cục” trước đó, 《Thời Ngu Phong Thượng》đã áp dụng chính sách lạnh nhạt đối với Minh Dụ, nhưng đối với Minh Dụ mà nói, cậu hoàn toàn không để ý đến hành vi gần như đang phong sát này của《Thời Ngu Phong Thượng》.
Hoa Hạ có tổng cộng mười sáu tạp chí thời trang hạng hai, mà 《Thời Ngu Phong Thượng》chỉ là một tân binh trong số đó, bọn họ cũng không thể tạo thành sóng gió quá lớn. Hơn nữa “Sự cố bố cục” lần này còn mang đến cho Minh Dụ rất nhiều sự chú ý, đồng thời cũng giúp cậu nâng cao mức độ nổi tiếng.
Đối với một người mẫu nhỏ, đây đã là một bước khởi đầu vô cùng triển vọng.
Có lẽ bởi vì cái tên “Minh Dụ” này đang khá nổi tiếng trên mạng, cho nên rất nhanh, một công ty game nhỏ đã chủ động liên hệ với Minh Dụ, muốn mời cậu làm người phát ngôn, giúp bọn họ quảng cáo sản phẩm. Chuyện này không cần Minh Dụ phải lên tiếng, Triệu Duệ đã dứt khoát từ chối thẳng thừng.
Làm ơn! Hai vế hoàn toàn không cùng một đẳng cấp được chứ!!!
Không sai, ở trong lòng Triệu Duệ, hắn vẫn luôn cho rằng người mẫu nhỏ nhà mình rồi sẽ có ngày trở thành một siêu mẫu đỉnh cấp.
Tính – tình – hiền – hòa…
Trời – sinh – lương – thiện...
Nếu Chu Ngụy biết được suy nghĩ của Triệu Duệ, hắn chắc chắn sẽ khóc cho Triệu Duệ xem!
Nói đi cũng phải nói lại, sau khi từ chối lời mời quảng cáo của công ty game nhỏ kia, Triệu Duệ vẫn có chút thấp thỏm đi tìm Minh Dụ. Sau khi giải thích quyết định của mình, hắn cẩn thận nói: “Nhận quảng cáo kiểu này tuy có thể kiếm tiền rất nhanh, nhưng tôi cho rằng việc này cũng không có lợi đối với con đường tương lai của chính cậu.”
Không có trang phục lộng lẫy, không có trang điểm cầu kỳ, chỉ có một người ngồi trước ống kính, không ngừng lặp đi lặp lại mấy câu như: “Từ khi chơi《Ngạo Thị Thiên Hạ》, mỗi ngày tôi đều phải sờ vào máy tính” hoặc là “Ngày nào tôi cũng chơi 《Ngạo Thị Thiên Hạ》, hôm nay tôi vừa cướp được một món thần binh tím phiên bản giới hạn! Chỉ cần 899! Chỉ cần 899!”
… Những câu như thế này là thứ người mẫu nhà hắn có thể nói ra sao?
Như vậy cũng thôi đi, cố tình loại video giống như virus này còn sẽ phát đi phát lại trên các nền tảng video lớn, khiến người xem vừa nhìn thấy liền cảm thấy phiền, vừa nhìn thấy liền cảm thấy chán ghét. Thông qua quảng cáo này, đúng là mọi người đều sẽ nhớ đến người phát ngôn là Minh Dụ, chẳng qua đi kèm với đó chính là thái độ “Trả lại tôi 60 giây cuộc đời đi!”
Nghe Triệu Duệ giải thích xong, Minh Dụ gật nhẹ đầu, tán thành nói: “Đúng vậy anh Triệu, em cũng cảm thấy những quảng cáo kiểu này sẽ rất ảnh hưởng đến hình tượng, nếu muốn phát triển lâu dài, tốt nhất là không nên nhận.”
Nghe cậu nói như vậy, Triệu Duệ coi như đã yên tâm: Người mẫu nhỏ nhà hắn vẫn biết suy nghĩ. Chỉ là sau khi nói xong những lời này, Minh Dụ lại bất ngờ cười nói: “Nhưng mà anh Triệu, tuần sau《 Phẩm Cách 》mới phát hành, mà chúng ta đã nghỉ ngơi hai ngày rồi, dạo này… có tài nguyên hay hoạt động nào tương đối tốt không?”
Vừa nghe thấy lời này, Triệu Duệ đột nhiên sửng sốt, hắn trừng mắt kinh ngạc nói: “Mới nghỉ được hai ngày mà cậu đã muốn đi làm lại rồi sao?!”
Hầu hết người mẫu sau mỗi đợt làm việc đều sẽ tự thưởng cho chính mình mấy ngày nghỉ ngơi, thứ nhất là để điều chỉnh lại nhịp độ sinh hoạt, để bản thân thư giãn mấy ngày, thứ hai là để thả lỏng cảm xúc, để bản thân thoát khỏi trạng thái cảm xúc của công việc trước đó.
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Triệu Duệ, Minh Dụ đương nhiên biết người này đang suy nghĩ cái gì, vì thế cậu cười nói: “Đúng vậy anh Triệu, anh không cần lo lắng cho tâm trạng và sức khỏe của em, hai ngày nay em vẫn luôn điều chỉnh trạng thái của mình, bây giờ đã phục hồi rất tốt rồi.”
Nụ cười trong trẻo ấm áp của thiếu niên khiến biểu cảm căng chặt của Triệu Duệ lập tức thả lỏng, hắn nhìn đôi mắt sạch sẽ trong suốt của người mẫu nhỏ nhà mình, hai người im lặng đối diện một lúc lâu, cuối cùng Triệu Duệ vẫn là người nhượng bộ trước, hắn thở dài nói: “Được rồi, tôi thấy trạng thái hiện tại của cậu cũng không tệ, xem ra vẫn có thể tiếp tục làm việc. Gần đây đúng là đang có một ít tài nguyên không tệ, chúng ta có thể tranh thủ thử xem…”
Có lẽ do tuổi tác không lớn, Triệu Duệ vẫn thiếu một chút trầm ổn khi xử lý công việc và đối nhân xử thế, nhưng thái độ chuyên nghiệp và tận tâm của hắn lại không thể chê vào đâu được. Thực ra trước khi Minh Dụ mở miệng, Triệu Duệ vẫn luôn chú ý đến những tài nguyên này. Dưới trướng Muse có một bộ phận chuyên quản lý tài nguyên, trong công ty có quá nhiều người mẫu, nếu không chủ động tranh thủ, những tài nguyên đó đều sẽ không đến lượt bọn họ.
Lần này tài nguyên Triệu Duệ chú ý tới là một show diễn thời trang và cơ hội chụp ảnh trang trong cho một tạp chí hạng ba.
Show trình diễn thời trang kia dự kiến sẽ tổ chức vào tháng sau, cách hiện tại còn khoảng hai tuần nữa; mà tạp chí hạng ba kia sẽ được phát hành vào tuần sau, hiện tại chỉ còn thiếu nhân vật trang bìa và trang trong là chưa được lựa chọn.
3
0
2 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
