TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 40
Chương 40

"Nhưng mà—"

"Chỉ là cốc không đủ, nên chỉ có bốn phần trà thôi, Trần Thực, chắc anh không để bụng đâu nhỉ."

Cô cố ý đấy, cố tình không chuẩn bị phần của Trần Thực đấy.

Nói xong, không chờ anh ta mở miệng, Hứa Niệm liền đặt khay trà xuống, nhanh chân chuồn đi:

"Tôi đi pha thêm nhé."

Gân xanh trên trán Trần Thực giật mạnh.

Những người khác lén nhìn nhau.

Sở Hàm Hàm vô tình bắt gặp ánh mắt của Ayana, cảm giác tê tê kỳ lạ lại ùa đến, cô ta muốn né tránh theo bản năng.

Nhưng khi nhìn thấy biểu cảm muốn nói lại thôi của Ayana, đột nhiên cô ta nảy ra một ý tưởng.

Cô ta nâng cốc trà của mình lên: "Trần Thực, tôi không khát, anh uống trước đi."

Trần Thực lập tức quay sang nhìn cô ta: "Hàm Hàm.~"

Giọng anh ta hạ thấp, ánh mắt thâm tình lấp lánh nước.

Sở Hàm Hàm nhìn gương mặt tràn đầy cảm xúc rung động của anh ta, cố nhịn da gà nổi khắp người, trực tiếp nhét cốc trà vào tay anh ta:

"Cứ coi như tôi bồi thường cho chuyện vừa rồi suýt chút nữa đánh anh đi."

Nhớ lại khoảnh khắc Trần Thực ghé sát mình, thì thầm bên tai— "Anh có cách xử lý Hứa Niệm, đừng giận."

Đáy mắt cô ta khẽ động, lập tức bổ sung thêm: "Anh đừng để bụng nhé."

Trần Thực cầm lấy cốc trà, khóe môi hơi nhếch lên, dịu dàng nói:

"Làm sao anh có thể giận Hàm Hàm được chứ?"

"Ồ."

Sở Hàm Hàm nhận được câu trả lời chắc chắn, hờ hững đáp lại một tiếng, sau đó nhìn sang Ayana:

"Chị Ayana, Trần Thực đã chấp nhận lời xin lỗi của em rồi, chị dạy em nấu ăn tiếp được không?"

Trần Thực vội vàng chen vào: "Hàm Hàm, để anh giúp em nhé."

Nhưng Sở Hàm Hàm căn bản không hề để ý đến anh ta, chỉ ngẩng đầu chờ câu trả lời của Ayana.

Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt Trần Thực tối sầm, cúi đầu nhìn chằm chằm cốc trà trong tay.

Mấy giây sau, anh ta siết chặt cốc trà, ngửa đầu uống cạn sạch.

"Hứa Niệm, cô cứ đợi đấy!"



Camera vẫn làm việc chăm chỉ.

Khán giả sửng sốt khi thấy cảnh tượng này.

[Không thể không nói, Trần Thực đúng là trâu bò, đến nước này rồi mà vẫn còn tâm tư tán gái.]

[Ước gì tôi có được một nửa độ dày mặt của ông anh chơi dã chiến thì tốt rồi, mẹ tôi sẽ không còn lo tôi ế nữa.]

[Đều là đám ngu cả thôi, Trần Thực nghiêm túc, đâu phải ai cũng như Hứa Niệm, đồ hút máu!]



Còn Hứa Niệm, người đang bị nhắc đến, lúc này đang "bận rộn" tìm cốc trà.

Giọng cô không to không nhỏ, vừa hay lọt vào camera.

"Ê.~ Sao lại thiếu một cái cốc nhỉ? Mà cốc của tôi thì không tiện cho con trai dùng..."

Hứa Niệm lẩm bẩm than thở, trông vô cùng rầu rĩ.

Tâm trạng cũng tụt dốc thê thảm.

“Vốn định mượn điện thoại của Trần Thực dùng một lát.”

2

0

3 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.