0 chữ
Chương 34
Chương 34
Chỉ còn lại những tiếng thở nặng nề, như thể cơn giận đã dâng đến đỉnh điểm mà không có chỗ để trút, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi mà thở hổn hển.
Ayana bước ra khỏi nhà vệ sinh, cầm lấy điện thoại, cuộc gọi đã bị cắt đứt.
Cô ấy nhìn dòng tin nhắn mới hiện lên: "Hàm Hàm là em con, phải chăm sóc nó!"
Mặt không chút cảm xúc, cô ấy tắt màn hình điện thoại, tiện tay nhét vào túi áo.
—
Hứa Niệm vừa bước vào bếp, lập tức cảm thấy có gì đó không đúng.
“Sao mình có cảm giác bọn họ đều như mất hồn thế nhỉ?”
Cô chọt chọt hệ thống hóng drama.
Nghe thấy câu nói này, dù là những nam khách mời đang bận rộn hay Sở Hàm Hàm – người giả vờ bận rộn nhưng thực chất đang trút giận bằng cách cắt rau – đều đồng loạt cứng người.
May mắn là Hứa Niệm cũng không thực sự muốn hỏi hệ thống hóng drama, chỉ là trong lúc tự nhủ thì tìm một người để hưởng ứng theo thói quen mà thôi.
Cô quan sát kỹ một lượt, lập tức hiểu ra.
“Tôi biết rồi, cả ba nam khách mời đều có tình cảm với Sở Hàm Hàm!”
Nam khách mời: ???
Khán giả trong livestream: ???
Nhân viên chương trình đang theo dõi hậu trường: ???
Bọn họ vẫn luôn có mặt ở đây, vậy mà lại không phát hiện ra tí dấu hiệu nào?
Rất nhanh, một bình luận bật lên, hỏi ra thắc mắc của mọi người.
[Sao bảo bối biết được?]
“Hừ hừ.~ Ba nam khách mời này cứ tưởng mình che giấu rất kín đáo, nhưng tôi đã nhìn thấy tất cả.”
Trong lòng Hứa Niệm, một bản sao tí hon đang ngạo nghễ chống nạnh.
“Bọn họ đều đang nhìn Sở Hàm Hàm kìa! Nếu thế này còn không tính là có cảm tình, thì cái gì mới tính?”
[Bảo bối thông minh quá, nói rất đúng!] Hệ thống hóng drama tung hô không chút do dự.
Sở Hàm Hàm đang cắt rau bỗng dừng lại, quét mắt một vòng nhìn các nam khách mời.
Quả nhiên, bọn họ đều đồng loạt né ánh mắt của cô ta.
"Bịch! Bịch! Bịch!"
Ngay lập tức, dao thái rau trong tay cô ta bắt đầu bổ mạnh hơn gấp bội.
[HAHAHAHA, không chịu nổi nữa, tôi phải ra ngoài hít thở một chút, cười đến không thở nổi rồi. Đây mà là "có tình cảm" sao? Rõ ràng là đang âm thầm quan sát nhân vật chính của trận đại chiến với cụ bà tám mươi tuổi mà!]
[Nói thật, Hứa Niệm quan sát rất tinh tường, nhưng lần sau đừng quan sát nữa nhé!]
[666!] – Đỉnh voãi cả...
Khán giả cười đến mức gập cả người, bụng co rút từng cơn.
Hứa Niệm hoàn toàn không hay biết, động tác bước vào bếp cũng khựng lại, kinh hoàng nhìn đám vụn rau bay tán loạn trên thớt: “Tôi... Tôi thật sự có thể đánh thắng Sở Hàm Hàm sao?”
Thậm chí còn hoài nghi: “Lúc trước cô ta đại chiến cụ bà, thật sự là cụ bà thắng à?”
Ayana bước ra khỏi nhà vệ sinh, cầm lấy điện thoại, cuộc gọi đã bị cắt đứt.
Cô ấy nhìn dòng tin nhắn mới hiện lên: "Hàm Hàm là em con, phải chăm sóc nó!"
Mặt không chút cảm xúc, cô ấy tắt màn hình điện thoại, tiện tay nhét vào túi áo.
—
Hứa Niệm vừa bước vào bếp, lập tức cảm thấy có gì đó không đúng.
“Sao mình có cảm giác bọn họ đều như mất hồn thế nhỉ?”
Cô chọt chọt hệ thống hóng drama.
Nghe thấy câu nói này, dù là những nam khách mời đang bận rộn hay Sở Hàm Hàm – người giả vờ bận rộn nhưng thực chất đang trút giận bằng cách cắt rau – đều đồng loạt cứng người.
May mắn là Hứa Niệm cũng không thực sự muốn hỏi hệ thống hóng drama, chỉ là trong lúc tự nhủ thì tìm một người để hưởng ứng theo thói quen mà thôi.
“Tôi biết rồi, cả ba nam khách mời đều có tình cảm với Sở Hàm Hàm!”
Nam khách mời: ???
Khán giả trong livestream: ???
Nhân viên chương trình đang theo dõi hậu trường: ???
Bọn họ vẫn luôn có mặt ở đây, vậy mà lại không phát hiện ra tí dấu hiệu nào?
Rất nhanh, một bình luận bật lên, hỏi ra thắc mắc của mọi người.
[Sao bảo bối biết được?]
“Hừ hừ.~ Ba nam khách mời này cứ tưởng mình che giấu rất kín đáo, nhưng tôi đã nhìn thấy tất cả.”
Trong lòng Hứa Niệm, một bản sao tí hon đang ngạo nghễ chống nạnh.
“Bọn họ đều đang nhìn Sở Hàm Hàm kìa! Nếu thế này còn không tính là có cảm tình, thì cái gì mới tính?”
[Bảo bối thông minh quá, nói rất đúng!] Hệ thống hóng drama tung hô không chút do dự.
Sở Hàm Hàm đang cắt rau bỗng dừng lại, quét mắt một vòng nhìn các nam khách mời.
"Bịch! Bịch! Bịch!"
Ngay lập tức, dao thái rau trong tay cô ta bắt đầu bổ mạnh hơn gấp bội.
[HAHAHAHA, không chịu nổi nữa, tôi phải ra ngoài hít thở một chút, cười đến không thở nổi rồi. Đây mà là "có tình cảm" sao? Rõ ràng là đang âm thầm quan sát nhân vật chính của trận đại chiến với cụ bà tám mươi tuổi mà!]
[Nói thật, Hứa Niệm quan sát rất tinh tường, nhưng lần sau đừng quan sát nữa nhé!]
[666!] – Đỉnh voãi cả...
Khán giả cười đến mức gập cả người, bụng co rút từng cơn.
Hứa Niệm hoàn toàn không hay biết, động tác bước vào bếp cũng khựng lại, kinh hoàng nhìn đám vụn rau bay tán loạn trên thớt: “Tôi... Tôi thật sự có thể đánh thắng Sở Hàm Hàm sao?”
Thậm chí còn hoài nghi: “Lúc trước cô ta đại chiến cụ bà, thật sự là cụ bà thắng à?”
2
0
3 tháng trước
2 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
