TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 7
Chương 7: Chú Cổ, chú chưa từng giỏi nói dối

Chú Cổ nghẹn lời.

Lương Trĩ lập tức hiểu ra: “Chú Cổ, chú chưa từng giỏi nói dối.”

Cô không chịu trốn đi một mình, quay trở ra đường lớn bắt xe trở về thành phố, muốn tự mình đi cứu ba.

Tuy cô không hiểu rõ những mưu mô hiểm độc trên thương trường, nhưng cô biết rất rõ một điều: Hiện giờ, những người thân tín bên cạnh ba cô từ trước đến giờ đều đã quay lưng phản bội, phần lớn những người họ hàng trong gia tộc đều chỉ biết bám vào ba cô để hút máu. Nhánh duy nhất còn có thể trông cậy, chính là nhà bác cả, nhưng từ trước đến nay người này vẫn luôn công khai lẫn ngấm ngầm chống đối ba cô. Trong biến cố thay đổi tầng lớp lãnh đạo lần này, ngoài Lâu Vấn Tân ra, nhà bác cả chính là bên thắng lớn nhất, có thể hai bên đã cấu kết với nhau từ trước, sao có thể chủ động cứu người?

Ngoài cô ra, không ai có thể cứu được Lương Đình Chiêu.

Chú Cổ khuyên can cô hết lời: “Cô chủ từ trước đến nay cháu luôn sống trong nhung lụa, được mọi người che chở trong lòng, đâu hiểu chuyện thương trường là thế nào. Nếu cháu muốn cứu, vậy thì phải bắt đầu từ đâu chứ?”

Lương Trĩ mặc kệ, thành hay bại, cũng phải thử rồi mới nói đến chuyện chấp nhận số phận.

Vì thế, suốt một tuần sau đó, Lương Trĩ chạy đôn chạy đáo khắp nơi nhưng gặp phải đủ loại bế tắc. Tài sản nhà họ Lương nếu không bị đóng băng thì cũng đã bị họ hàng lén chuyển nhượng sang tên mình. Lương Trĩ không biết những thứ vốn thuộc về mình giờ còn lại bao nhiêu, cũng không biết có thể lấy lại được bao nhiêu. Để lo liệu các mối quan hệ, cô đành phải dùng đến “tiền sính lễ” mà Lương Đình Chiêu đã tích cóp suốt hai mươi năm cho cô, bên cạnh đó cô còn đem bán một số trang sức, túi xách trong tủ đồ, miễn cưỡng đối phó được với những kẻ tham lam há miệng đòi xé xác người.

Cô đâu phải không biết đó chỉ là “ném thịt cho chó”, một đi không trở lại, nhưng trong lòng vẫn giữ chút hy vọng mong manh: Biết đâu… Biết đâu chừng, những người này đều là đối tác, bạn làm ăn lâu năm của ba cô, dù không thể ra tay cứu giúp, vậy thì nói một câu với người trong đồn cảnh sát, để ba cô được đối xử đàng hoàng hơn cũng đâu có gì khó?

Thế nhưng, cuối cùng cô mới hiểu rõ thế nào gọi là “lòng người lạnh lẽo”. Trước đây cô luôn là ngôi sao sáng trên các sàn xã giao, đi đến đâu cũng được người khác nể mặt ba phần. Nhưng lần này, ai nấy đều né tránh cô như tránh tà, để cô phải nếm trải không biết bao nhiêu lần bị từ chối phũ phàng.

2

0

6 ngày trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.