TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 48
Chương 48: Tìm cách

Phạm Trang Nhung lắc đầu, khẽ mỉm cười. "Không phải. Em mang cơm cho anh."

Nguyễn Công Tuấn sững sờ, đôi mắt mở to, ánh lên vẻ hoài nghi. Anh cất giọng, không giấu được sự ngạc nhiên: “Mày mang cơm cho tao? Làm gì?”

Phạm Trang Nhung mỉm cười, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy tự tin: “Em mới học nấu ăn. Lần này nấu hơi nhiều, tiện thể mang cho anh Hùng với anh thử giúp em. Sau này em lấy chồng, đỡ nhọc hơn chứ sao?”

Nguyễn Công Tuấn bật cười, đôi mắt híp lại, ánh lên nét tinh nghịch: “Mày đăng cái caption này lên Facebook, khối thằng xin làm chồng. Khϊếp! Girl phố mà đòi làm nữ công gia chánh, vợ đảm đang. Bố cười chết mất!”

Phạm Trang Nhung nhún vai, không nao núng: “Kệ em. Anh cứ thử ăn giúp em đi. Em còn định nấu dài dài. Anh Hùng nãy nhận cơm, còn khen ngon nữa kìa.”

Nguyễn Công Tuấn nhếch môi, giọng trêu chọc: “Thằng đó tài. Cái gì nó chẳng ăn được. Cứ để đấy, lát anh ăn. Có chơi nữa không? Không thì về.”

Phạm Trang Nhung khựng lại, đôi mắt thoáng buồn: “Anh việc gì phải đuổi em thế?”

Nguyễn Công Tuấn nhún vai, giọng tỉnh bơ: “Thế tao hỏi mày, mày ở lại đây làm gì? Trông cửa à?”

Phạm Trang Nhung cau mày, giọng hơi hờn dỗi: “Thì em về. Nhưng anh đừng nói thế, nghe như đuổi chó ấy.”

Nguyễn Công Tuấn phá lên cười, tiếng cười vang khắp phòng: “Không, tao đuổi cẩu đấy.”

Phạm Trang Nhung đỏ mặt, lần đầu thấy anh cười sảng khoái thế này. Cô ngại ngùng, không dám nói thêm, sợ làm anh phiền. Cô khẽ gật đầu, tự nhủ phải biết điểm dừng: “Anh nhớ ăn xong nhắn em xin ý kiến nhé. Nhớ đấy! Hôm nào gặp, trả em hộp cơm.”

Nguyễn Công Tuấn gật gù, giọng lười biếng: “Ok, ok. Mày về đi.”

Phạm Trang Nhung vẫn cố nài: “Anh ăn luôn đi, không nguội mất ngon.”

Nguyễn Công Tuấn ngáp dài, mắt cay xè: “Biết rồi. Về đi.”

Anh mệt mỏi, ngáp thêm lần nữa, đôi vai trĩu xuống. Lúc này, Lê Quý Long bước ra, ánh mắt tò mò, giọng hào hứng: “Anh Tuấn, ai vậy? Người yêu anh hả?”

Nguyễn Công Tuấn lắc đầu, giọng cộc lốc: “Không.”

Lê Quý Long không chịu thua, nhướng mày: “Thế sao có hộp cơm? Nói thật đi. Chỉ có người yêu mới làm cơm hộp cho ăn thôi. Đúng không?”

Nguyễn Công Tuấn cạn lời, mắt lờ đờ, chẳng còn sức đôi co. Anh vẫy tay, giọng chán nản: “Mày ăn đi, thử mùi vị cơm người yêu làm xem sao. Chứ tội thằng độc thân, không biết tình yêu là gì.”

Dứt lời, anh gục mặt xuống bàn, chìm vào giấc ngủ chập chờn. Vũ Xuân Chiến từ trong bước ra, thấy Lê Quý Long đang cầm hộp cơm, ngạc nhiên hỏi: “Hộp cơm đâu ra vậy?”

Lê Quý Long cười tươi: “Người yêu anh Tuấn mang đến. Anh ấy cho tao ăn.”

Vũ Xuân Chiến nhíu mày, giọng nghi ngờ: “Tội nghiệp. Khoan… người yêu nào? Anh Tuấn làm gì có người yêu.”

Lê Quý Long nhún vai, cãi: “Có chứ! Mày chả biết gì thì thôi.”

Vũ Xuân Chiến gật gù, cố nhớ: “Biết chứ. Có phải chị tóc đen…”

Lê Quý Long cắt lời, bực mình: “Ai chả tóc đen. Mày ngáo à?”

Lê Quý Long mở hộp cơm, mùi thơm tỏa ra. Bên trong là đùi gà rán vàng ươm, cơm trắng còn nóng hổi, và bát canh cá nấu dưa chua nghi ngút khói. Đôi mắt cả hai sáng rực, quên luôn chuyện người yêu của Nguyễn Công Tuấn. Giờ phút này, miếng đùi gà kia mới là tâm điểm.

Cuối tuần, Phạm Trang Nhung muốn rủ Nguyễn Công Tuấn ra ngoài chơi nhưng biết anh sẽ từ chối không đi, cô sầu não suy tư nghĩ cách làm sao để anh chịu ra ngoài đi chơi cùng, thế mới dễ vun đắp tình cảm.

Chứ đưa cơm mãi như thế này không ăn thua, cũng không biết cách đưa cơm thế có khả quan không nữa? Phạm Trang Nhung rơi vào suy tư, Chu Quang Hùng thở dài, hắn không ngờ chỉ một vấn đề nhỏ mà cô lại mất thời gian cả sáng để suy nghĩ mà chưa tìm ra cách.

Phạm Trang Nhung để ý tới Chu Quang Hùng đang bình thản xem điện thoại, nháy mắt cô đập bàn, hắng giọng: “Anh Hùng, anh mau nghĩ cách cho em đi chứ. Sao anh có thể ung dung ngồi chơi như vậy được nhỉ?”

“Em muốn anh nghĩ gì đây?”

“Anh rủ anh Tuấn tối nay ra ngoài chơi đi, chứ em mời chắc chắn anh ấy sẽ không đi. Dạo gần đây anh Tuấn cách ly hai đứa mình hay sao ý, rủ đi chơi hay cafe mà toàn từ chối.”

“Thì chính là nó không muốn đi mới từ chối. Với lại, ai cũng có công việc riêng, ai chẳng muốn có không gian riêng, suốt ngày rủ nó đi thì nó chẳng chán, ngay cả anh ra ngoài đi cafe với em cũng chán. Em nói mãi về thằng Tuấn, em có nghĩ cảm xúc anh không?”

Phạm Trang Nhung bị hắn nói một loạt làm cứng họng: “Em…”

Cô xấu hổ không biết nên nói gì, tại cô chẳng nghĩ được vấn đề gì khác để nói, cô chỉ muốn nhanh chóng tán đổ Nguyễn Công Tuấn. Chu Quang Hùng thở dài, hắn nhìn cô ảo não, buồn rầu lại không đành lòng. Suy cho cùng hắn là người tốt.

Chu Quang Hùng lên tiếng đánh vỡ bầu không khí ngột ngạt, khó xử này: “Em suy nghĩ đơn giản đi một chút. Anh giới thiệu thằng Đình cho làm gì chứ? Để nhờ nó giúp em, em biết em không thể mời thằng Tuấn đi, anh cũng không thể nhưng thằng Đình thì khác, khả năng sẽ cao hơn hai bọn mình rất nhiều.”

Phạm Trang Nhung nháy mắt thay đổi sắc mặt, cô từ trạng thái héo úa sang nở hoa lá cành, hưng phấn nhìn hắn như vị cứu tinh: “Ừ nhỉ, sao em lại không nghĩ ra cơ chứ. Còn anh Đình, em sẽ thử mời anh Đình rồi mời anh Tuấn.”

Nói xong, cô lôi điện thoại ra muốn nhắn cho cậu thì bị hắn ngăn cản, cô dùng ánh mắt hoài nghi hướng tới hắn.

Chu Quang Hùng điềm tĩnh nói: “Hiện tại bên nó đang là giờ làm việc khác mình. Em có nhắn thì chưa chắc nó đã trả lời, để tầm giữa trưa hẵng nhắn. Lúc đấy có khi nó đang nghỉ ngơi còn có thể trả lời em ngay.”

Phạm Trang Nhung gật gù cảm thấy hợp lý, cô buông điện thoại xuống, chống cằm lên bàn đột nhiên nhận ra gì đó: “Anh Hùng.”

“Làm sao?”

“Em hỏi anh một cái câu này nhé. Em thắc mắc tí thôi.”

“Em hỏi đi.”

Phạm Trang Nhung: “Anh với anh Tuấn là bạn thân đúng không?”

“Ừ, đúng rồi.”

“Anh Đình với anh Tuấn cũng là bạn thân nhưng sao anh Tuấn lại nghe anh Đình hơn, ý em là em cảm giác anh không phải quá thân thiết với anh Tuấn.”

Chu Quang Hùng bất ngờ khi cô nhận ra điều này, hắn bình thản nói: “Ba người bọn anh mang tiếng là bạn thân nhưng hồi xưa thằng Đình với thằng Tuấn có nhiều chuyện với nhau hơn, thế nên anh cũng chỉ là mối quan hệ bạn bè tốt từ xưa thôi.”

Phạm Trang Nhung im lặng không hỏi gì thêm. Đại khái đã hiểu rõ mối quan hệ ba người.

3

0

3 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.