TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Chương 12

Mãi một lúc sau nàng mới dè dặt quay đầu nhìn quanh. Thấy trong phòng chỉ có mỗi mình, nàng mới nhẹ nhàng thở ra. Thế nhưng càng nghĩ về cơn mộng kia nàng lại càng sợ, càng nghĩ đến chuyện bị kiểm tra thân thể tối qua càng bất an.

Ninh Hồng Yến trong lòng rốt cuộc đang nghĩ gì? Hắn đang toan tính điều gì?

Cho dù là gì đi nữa... thì làm sao có thể là chuyện tốt?

Phải nghĩ cách rời khỏi nơi này mới được.

Nhưng ý nghĩ ấy vừa xuất hiện chưa được bao lâu, bên ngoài đột nhiên trở nên ồn ào. Tiếng các nữ tử hoảng hốt vang lên, xen lẫn với giọng giục giã cáu kỉnh của các ma ma.

“Đều mau về phòng hết cho ta, nhanh lên!”

Tim Chi Chi thắt lại, nàng lập tức bật dậy, vội khoác thêm áo, theo bản năng liền định chui xuống gầm giường.

Đúng lúc này, Thu Khởi Nhi cùng hai người khác mặt mày tái mét vội vàng chạy vào. Chi Chi lập tức tỉnh hẳn, vòng eo đang cúi thấp khẽ thẳng lên.

May thay ba người kia đều đang hoảng sợ đến mức luống cuống, chẳng ai để ý tới nàng.

Trong phòng chốc lát lặng ngắt như tờ. Không ai lên tiếng, ai nấy đều căng thẳng dỏng tai lắng nghe động tĩnh bên ngoài, không rõ đã xảy ra chuyện gì và sắp có chuyện gì sẽ đến.

Mãi đến khi loáng thoáng nghe thấy hai ma ma hình như đang đi từng phòng chọn người, mọi người mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Nhưng ngay sau đó, một nỗi sợ hãi khác lại dâng lên vì không biết lần này rốt cuộc là chuyện gì.

Chẳng bao lâu sau, liền đến lượt phòng các nàng.

Lý ma ma mặt lạnh đẩy cửa bước vào, liếc mắt nhìn một lượt rồi lên tiếng: “Ra hết cho ta!”

Mọi người không dám chần chừ lấy một giây, nhanh gọn bước ra ngoài.

Lúc này ngoài sân đã đứng sẵ n tám chín nữ tử.

Đợi khi sáu gian phòng đều được xem qua, trong viện đã có mười hai, mười ba người.

Đám ca cơ rón rén liếc nhìn nhau, không khó để nhận ra các ma ma đang chọn người dựa theo dung mạo.

Chi Chi khẽ siết bàn tay, cũng như bao người khác, tim đập loạn nhịp.

Không lâu sau, hai ma ma quay lại.

Một người nói: “Các ngươi, về sửa soạn lại đi. Nửa chén trà nữa theo ta rời viện. Kẻ nào làm lỡ giờ, đừng trách ta không khách sáo!”

“Vâng.”

Các nữ tử đồng loạt đáp lời, rồi nhanh chóng tản về phòng mình. Mỗi người đều im lặng, chẳng ai nói gì, ai nấy vội vã rửa mặt thay y phục, bầu không khí hoang mang bao trùm khắp nơi.

Đợi đến giờ, tất cả ngoan ngoãn rời khỏi phòng, theo sau hai ma ma, từng người một bước đi. Suốt dọc đường chẳng ai mở miệng, chẳng bao lâu sau, đoàn người đã rời khỏi Vô Uyển.

Chi Chi len mình giữa hàng dài, hơi cúi đầu, ánh mắt rụt rè đảo quanh bốn phía. Trong lòng nàng không ngừng thầm hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy?”

Chốc lát sau, khi ngẩng đầu lên lần nữa, nàng thấy bọn họ đã được đưa tới cửa sau của hầu phủ.

Cửa sau vốn ít người qua lại, rất yên tĩnh. Lúc này có hai cỗ xe ngựa đang đỗ sẵn ở đó.

Ma ma giục: “Đi cho nhanh lên!”

Chi Chi cũng chẳng có thời gian nghĩ ngợi gì thêm. Người khác còn ngoan ngoãn như thế, huống chi là nàng. Nàng chỉ mong mình là đứa ngoan nhất trong số đó.

Dọc đường xe ngựa lắc lư, không khí bên trong vẫn căng thẳng và lạnh lẽo, gần như không một ai mở miệng.

Thỉnh thoảng Chi Chi lại khẽ vén một góc rèm xe, len lén nhìn ra ngoài, trong lòng bất an, chỉ mong thầm: Đừng... đừng phải đi chịu chết là được.

3

0

1 tuần trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.