0 chữ
Chương 1
Chương 1: Ngày thứ nhất tự bế
Bánh xe gỗ lăn long lóc trên con đường đá xanh bằng phẳng, dù tốc độ chậm đến đâu vẫn phát ra tiếng kẽo kẹt nặng nề khó nghe. Bởi vì là xe ngựa vận chuyển hàng hóa nên không có nóc, xung quanh chỉ dùng vài miếng vải đen bọc lấy, nhìn không rõ bên trong, chỉ thấy một nụ hoa thò đầu ra.
Có người qua đường ngạc nhiên ngoái nhìn, nhưng chỉ lát sau đã bị thị vệ đi theo dùng ô che khuất.
Ngoài trời mưa bay lất phất, Đại Thương cũng chuyển mình bước vào giữa xuân.
Chiếc xe ngựa này chạy ra từ chùa Hộ Quốc, đại sư Mẫn Không tự mình dặn dò, nói bên trong là một gốc sen Phật dâng lên đương kim bệ hạ, tên gọi Bích Giáng Tuyết.
Đồ tặng cho hoàng đế dù chỉ là một gốc hoa cũng không ai dám coi nó là vật chết, tất phải chăm sóc cẩn thận.
Thị vệ len lén nhìn thoáng qua xe ngựa, bên tai văng vẳng lời dặn dò của đại sư Mẫn Không về hoa này.
"Sen ưa nước, chớ để gần lửa, mỗi ngày nội thị trong cung phải dùng sương sớm để tưới, buổi trưa cần phơi đủ nắng, buổi tối nhớ bê về nội điện của bệ hạ, miễn cho nó bị con muỗi con ruồi quấy nhiễu..."
Người biết chuyện thì hiểu là đang chăm hoa, người không biết lại tưởng là đang chăm sóc quý nhân nương nương ở hậu cung.
Thị vệ chậc chậc hai tiếng.
Đáng tiếc...
Đáng tiếc bệ hạ của bọn họ là người không biết thương hoa tiếc ngọc, bên cạnh không giữ vật vô dụng, hoa này có thể tiến vào hoàng cung không ngoài việc mượn thể diện của cao tăng chùa Hộ Quốc, chờ tiến vào cổng lớn kia rồi, sống hay chết chẳng phải do vị trên kia quyết định ư.
Cẩn thận chăm hoa là chuyện không có khả năng, không nuôi chết đã là ơn huệ trời ban.
"Cẩn thận chút! Sắp qua cửa cung rồi!"
"Vâng, đại nhân."
*
Cảm giác đầu tiên của Dung Mục là thần kinh não bộ giật giật liên hồi, toàn thân lắc lư, loạng choạng như say rượu, y cố gắng cử động tay chân, đoán lúc này chắc mình đang ở bệnh viện. Đi dạo vườn cây hoàng gia thôi cũng có thể lạc đến hồ sen cổ, ngoài y chắc không còn ai đâu.
Hồ sen này là địa điểm du lịch văn hóa nổi tiếng Dương Thành, đã có lịch sử cả ngàn năm, đừng nói đến đòi tiền thuốc men từ quản lý khu du lịch, cú ngã kia của y không khiến người ta thâm hụt tiền vốn đã coi như phước đức.
Dung Mục nghĩ đến túi tiền của mình không khỏi bi thương ngược dòng thành sông, y thở dài thườn thượt, chợt nghe thấy âm thanh vang lên như tiếng sấm bên tai: "Là ai?”
Có người qua đường ngạc nhiên ngoái nhìn, nhưng chỉ lát sau đã bị thị vệ đi theo dùng ô che khuất.
Ngoài trời mưa bay lất phất, Đại Thương cũng chuyển mình bước vào giữa xuân.
Chiếc xe ngựa này chạy ra từ chùa Hộ Quốc, đại sư Mẫn Không tự mình dặn dò, nói bên trong là một gốc sen Phật dâng lên đương kim bệ hạ, tên gọi Bích Giáng Tuyết.
Đồ tặng cho hoàng đế dù chỉ là một gốc hoa cũng không ai dám coi nó là vật chết, tất phải chăm sóc cẩn thận.
Thị vệ len lén nhìn thoáng qua xe ngựa, bên tai văng vẳng lời dặn dò của đại sư Mẫn Không về hoa này.
Người biết chuyện thì hiểu là đang chăm hoa, người không biết lại tưởng là đang chăm sóc quý nhân nương nương ở hậu cung.
Thị vệ chậc chậc hai tiếng.
Đáng tiếc...
Đáng tiếc bệ hạ của bọn họ là người không biết thương hoa tiếc ngọc, bên cạnh không giữ vật vô dụng, hoa này có thể tiến vào hoàng cung không ngoài việc mượn thể diện của cao tăng chùa Hộ Quốc, chờ tiến vào cổng lớn kia rồi, sống hay chết chẳng phải do vị trên kia quyết định ư.
Cẩn thận chăm hoa là chuyện không có khả năng, không nuôi chết đã là ơn huệ trời ban.
"Cẩn thận chút! Sắp qua cửa cung rồi!"
*
Cảm giác đầu tiên của Dung Mục là thần kinh não bộ giật giật liên hồi, toàn thân lắc lư, loạng choạng như say rượu, y cố gắng cử động tay chân, đoán lúc này chắc mình đang ở bệnh viện. Đi dạo vườn cây hoàng gia thôi cũng có thể lạc đến hồ sen cổ, ngoài y chắc không còn ai đâu.
Hồ sen này là địa điểm du lịch văn hóa nổi tiếng Dương Thành, đã có lịch sử cả ngàn năm, đừng nói đến đòi tiền thuốc men từ quản lý khu du lịch, cú ngã kia của y không khiến người ta thâm hụt tiền vốn đã coi như phước đức.
Dung Mục nghĩ đến túi tiền của mình không khỏi bi thương ngược dòng thành sông, y thở dài thườn thượt, chợt nghe thấy âm thanh vang lên như tiếng sấm bên tai: "Là ai?”
8
0
1 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
