0 chữ
Chương 19
Chương 19
Editor: SoleilNguyen
Hai mươi phút trước khi buổi ghi hình show tạp kỹ bắt đầu, đoàn làm phim "Ỷ Tước Chi" cuối cùng cũng đến muộn.
Tống Dụ đeo kính râm, mặc áo khoác đen, dáng người cao lớn, đẹp trai anh tuấn, đi ở phía trước cứ như đang sải bước trên sàn diễn thời trang. Những người phía sau anh như những vì sao vây quanh mặt trăng, bị anh làm lu mờ.
"Đạo diễn Tống đã lâu không gặp!" Lão Sài tiến lên bắt tay anh, thái độ nhiệt tình: “Các cậu đến đúng lúc quá, trên đường có kẹt xe không?"
Tống Dụ nét mặt hờ hững: "Đã lâu không gặp. Tài xế của đài biết đường, đã tránh đoạn tắc nghẽn từ trước."
"Vậy là tốt rồi." Lão Sài cười cười, rồi bắt tay những người khác.
Giai Giai cũng bắt tay Tống Dụ: "Một năm không gặp, đạo diễn Tống càng đẹp trai nha."
Tống Dụ nhếch môi cười nhạt, không nói gì.
Sau khi chào hỏi xong, đoàn làm phim "Ỷ Tước Chi" được mời đi trang điểm và thay quần áo. Ở trước mặt Tống Dụ, không có ngôi sao nào dám làm cao, vì vậy mọi người đều dùng thợ trang điểm và phòng trang điểm chung của đài truyền hình.
Tống Dụ cởϊ áσ khoác đen, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi và quần tây, anh từ chối yêu cầu trang điểm của ê-kíp chương trình, may mà bản thân có nhan sắc tự nhiên, làn da trắng mịn gương mặt hồng hào, lên hình không sợ bị tiều tụy, người bình thường không ai dám làm vậy.
Nam chính Triệu Đồng cũng muốn học theo anh, nhưng bị quản lý lườm một cái là dẹp ngay.
Tống Dụ ngồi trên sofa nghe nhân viên nói về quy trình ghi hình chương trình, vô tình liếc thấy một bóng người quen thuộc, nhưng khi muốn nhìn kỹ hơn, bóng người đó đã biến mất ở chỗ rẽ.
Anh rũ mắt xuống, nghĩ mình có lẽ đã nhìn nhầm.
Lục Minh U người phụ nữ đó, sao có thể xuất hiện ở đây?
Anh thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay sau đó lại cảm thấy không hài lòng với tâm trạng của mình.
Lục Minh U chẳng qua chỉ là một cô gái mưu mô chỉ biết khua môi múa mép, Tống Dụ anh là ai, tại sao lại phải bận tâm đến cô ta?
Điều chỉnh lại tâm trạng, anh bảo trợ lý đi lấy một cốc nước để làm ẩm giọng.
Ai ngờ vừa đưa cốc lên miệng, người phụ nữ mà anh vừa khinh miệt trong lòng lại thực sự xuất hiện trước mặt anh, còn cầm một chiếc vòng tay bện từ dây màu lam khổng tước và xanh lục hồ nhét vào tay anh!
"Lục Minh U!" Anh nghiến răng nghiến lợi, đẩy bàn tay đang chạm vào xương cổ tay của mình ra.
Minh U ngước mắt vô tội: "Tai tôi tốt lắm, đạo diễn Tống không cần gọi tôi lớn tiếng vậy đâu."
Tống Dụ đè nén sự kinh ngạc và tức giận trong lòng, lạnh giọng hỏi cô: "Sao cô lại ở đây?"
Minh U chớp chớp mắt với anh: "Bởi vì biết đạo diễn Tống sẽ đến đây, nên tôi đã mặt dày đến đó."
"…"
Tống Dụ biết, người phụ nữ này chắc chắn không nói thật, anh lạnh lùng quay đầu đi, tiếp tục uống nước.
Nhưng Minh U không để bụng, kéo một chiếc ghế đến, ngồi xuống bên cạnh anh.
Cô cong ngón cái và ngón trỏ thành một vòng, “chậc" một tiếng: Cổ tay đàn ông gì mà nhỏ thế, đây chẳng phải đang dụ dỗ cô sao!
Cô siết chặt chiếc vòng tay thêm một chút.
Lão Sài vừa đọc xong kịch bản, ngẩng đầu lên đã thấy Minh U ngồi xuống bên cạnh Tống Dụ, sợ đến mức tim ngừng đập: Mẹ ơi, sao người này lại dám làm chuyện ngược đời thế chứ?!
Anh đứng dậy muốn ra hòa giải, rồi bảo Minh U đổi chỗ ngồi, vừa đi được hai bước đã bị bạn nối khố Giai Giai chặn lại.
"Anh nhìn bên kia kìa ——"
Lần trước Tống Dụ dẫn người đến tham gia show tạp kỹ, cũng có một cô vũ công xinh đẹp muốn bám víu anh, kết quả vừa ngồi xuống chưa kịp mở miệng đã bị trợ lý của Tống Dụ đuổi đi.
Lão Sài nghĩ tuy Minh U chỉ là một người nổi tiếng trên mạng, nhưng thái độ làm việc nghiêm túc và có tài năng, nếu thực sự bị trợ lý của Tống Dụ công khai đuổi đi, sau này tin đồn lan ra sẽ ảnh hưởng không tốt đến cô.
"Không sao đâu." Giai Giai đưa cho anh một ánh mắt ẩn ý: “Trực giác mách bảo tôi, lần này tình hình khác."
Lão Sài không hiểu, nhưng Giai Giai đã ấn anh ngồi xuống.
Hai mươi phút trước khi buổi ghi hình show tạp kỹ bắt đầu, đoàn làm phim "Ỷ Tước Chi" cuối cùng cũng đến muộn.
Tống Dụ đeo kính râm, mặc áo khoác đen, dáng người cao lớn, đẹp trai anh tuấn, đi ở phía trước cứ như đang sải bước trên sàn diễn thời trang. Những người phía sau anh như những vì sao vây quanh mặt trăng, bị anh làm lu mờ.
"Đạo diễn Tống đã lâu không gặp!" Lão Sài tiến lên bắt tay anh, thái độ nhiệt tình: “Các cậu đến đúng lúc quá, trên đường có kẹt xe không?"
Tống Dụ nét mặt hờ hững: "Đã lâu không gặp. Tài xế của đài biết đường, đã tránh đoạn tắc nghẽn từ trước."
"Vậy là tốt rồi." Lão Sài cười cười, rồi bắt tay những người khác.
Giai Giai cũng bắt tay Tống Dụ: "Một năm không gặp, đạo diễn Tống càng đẹp trai nha."
Sau khi chào hỏi xong, đoàn làm phim "Ỷ Tước Chi" được mời đi trang điểm và thay quần áo. Ở trước mặt Tống Dụ, không có ngôi sao nào dám làm cao, vì vậy mọi người đều dùng thợ trang điểm và phòng trang điểm chung của đài truyền hình.
Tống Dụ cởϊ áσ khoác đen, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi và quần tây, anh từ chối yêu cầu trang điểm của ê-kíp chương trình, may mà bản thân có nhan sắc tự nhiên, làn da trắng mịn gương mặt hồng hào, lên hình không sợ bị tiều tụy, người bình thường không ai dám làm vậy.
Nam chính Triệu Đồng cũng muốn học theo anh, nhưng bị quản lý lườm một cái là dẹp ngay.
Tống Dụ ngồi trên sofa nghe nhân viên nói về quy trình ghi hình chương trình, vô tình liếc thấy một bóng người quen thuộc, nhưng khi muốn nhìn kỹ hơn, bóng người đó đã biến mất ở chỗ rẽ.
Lục Minh U người phụ nữ đó, sao có thể xuất hiện ở đây?
Anh thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay sau đó lại cảm thấy không hài lòng với tâm trạng của mình.
Lục Minh U chẳng qua chỉ là một cô gái mưu mô chỉ biết khua môi múa mép, Tống Dụ anh là ai, tại sao lại phải bận tâm đến cô ta?
Điều chỉnh lại tâm trạng, anh bảo trợ lý đi lấy một cốc nước để làm ẩm giọng.
Ai ngờ vừa đưa cốc lên miệng, người phụ nữ mà anh vừa khinh miệt trong lòng lại thực sự xuất hiện trước mặt anh, còn cầm một chiếc vòng tay bện từ dây màu lam khổng tước và xanh lục hồ nhét vào tay anh!
"Lục Minh U!" Anh nghiến răng nghiến lợi, đẩy bàn tay đang chạm vào xương cổ tay của mình ra.
Minh U ngước mắt vô tội: "Tai tôi tốt lắm, đạo diễn Tống không cần gọi tôi lớn tiếng vậy đâu."
Minh U chớp chớp mắt với anh: "Bởi vì biết đạo diễn Tống sẽ đến đây, nên tôi đã mặt dày đến đó."
"…"
Tống Dụ biết, người phụ nữ này chắc chắn không nói thật, anh lạnh lùng quay đầu đi, tiếp tục uống nước.
Nhưng Minh U không để bụng, kéo một chiếc ghế đến, ngồi xuống bên cạnh anh.
Cô cong ngón cái và ngón trỏ thành một vòng, “chậc" một tiếng: Cổ tay đàn ông gì mà nhỏ thế, đây chẳng phải đang dụ dỗ cô sao!
Cô siết chặt chiếc vòng tay thêm một chút.
Lão Sài vừa đọc xong kịch bản, ngẩng đầu lên đã thấy Minh U ngồi xuống bên cạnh Tống Dụ, sợ đến mức tim ngừng đập: Mẹ ơi, sao người này lại dám làm chuyện ngược đời thế chứ?!
Anh đứng dậy muốn ra hòa giải, rồi bảo Minh U đổi chỗ ngồi, vừa đi được hai bước đã bị bạn nối khố Giai Giai chặn lại.
"Anh nhìn bên kia kìa ——"
Lần trước Tống Dụ dẫn người đến tham gia show tạp kỹ, cũng có một cô vũ công xinh đẹp muốn bám víu anh, kết quả vừa ngồi xuống chưa kịp mở miệng đã bị trợ lý của Tống Dụ đuổi đi.
Lão Sài nghĩ tuy Minh U chỉ là một người nổi tiếng trên mạng, nhưng thái độ làm việc nghiêm túc và có tài năng, nếu thực sự bị trợ lý của Tống Dụ công khai đuổi đi, sau này tin đồn lan ra sẽ ảnh hưởng không tốt đến cô.
"Không sao đâu." Giai Giai đưa cho anh một ánh mắt ẩn ý: “Trực giác mách bảo tôi, lần này tình hình khác."
Lão Sài không hiểu, nhưng Giai Giai đã ấn anh ngồi xuống.
4
0
1 tuần trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
