Chương 22
Chức năng mới: Che Giấu Thiên Cơ
Chương 23:Chức năng mới: Che Giấu Thiên Cơ
Sau khi kiểm tra phần thưởng từ hệ thống, một thông báo mới xuất hiện trước mắt Trần Dạ Bạch:
Chúc mừng ký chủ mở khóa chức năng mới của hệ thống: Che Giấu Thiên Cơ.
Công năng:
Ẩn giấu cảnh giới thực sự của ký chủ.
Ký chủ có thể tùy chỉnh cảnh giới hiển thị theo ý muốn.
Đọc thông báo, Trần Dạ Bạch không giấu được vẻ vui mừng. Chức năng này đến đúng lúc hắn cần nhất. Việc cảnh giới của hắn tăng quá nhanh trong bí cảnh chắc chắn sẽ gây chú ý, mà sự chú ý đồng nghĩa với nguy hiểm không cần thiết.
Hắn lập tức sử dụng chức năng mới, ẩn cảnh giới thực sự của mình xuống Nhị Cảnh Tầng 4 Sơ cấp.
---
Trao đổi cùng Dạ Lang
Trần Dạ Bạch ngồi xuống một góc yên tĩnh để ổn định lại cảnh giới. Sau khi điều hòa hơi thở, hắn mở mắt.
Bất ngờ, Dạ Lang truyền âm với giọng tò mò:
"Khí tức của ngươi thay đổi rồi, là do ngươi làm à?"
Trần Dạ Bạch gật đầu:
"Đúng vậy."
Hắn chợt nhớ đến chuyện trước đây Dạ Lang dặn dò hắn ghi lại cảnh bị bắt nạt bằng đá phát quang, liền hỏi:
"Ngươi từng bảo ta ghi lại mọi thứ, đặc biệt là những chuyện như bị bắt nạt. Tại sao?"
Dạ Lang đáp, giọng trầm ngâm:
"Rồi sẽ có lúc dùng đến nó. Nhưng ta không mong ngày đó sẽ đến."
Lời nói này khiến Trần Dạ Bạch chìm vào suy nghĩ. Sau vài giây trầm mặc, hắn chuyển chủ đề, hỏi Dạ Lang thêm về các kiến thức tu hành và kinh nghiệm trong chiến đấu.
---
Cuộc gặp gỡ với bạn đồng hành
Khi đang tập trung trao đổi, một giọng nói quen thuộc vang lên:
"Dạ Bạch ơi!"
Hắn ngẩng đầu lên, thấy Vương Thành Soái đang vẫy tay từ xa.
Trần Dạ Bạch đứng dậy, tiến đến chỗ hai người bạn đồng hành. Hắn nhìn Vương Thành Soái và Hoa Như Ngọc, cả hai đều trông khỏe mạnh sau một tháng trong bí cảnh.
"Cũng được một tháng không gặp rồi nhỉ?" – Trần Dạ Bạch nói, giọng bình thản.
Hoa Như Ngọc mỉm cười:
"Sau một tháng, cậu mạnh lên rất nhiều đấy!"
Trần Dạ Bạch khẽ lắc đầu, khiêm tốn đáp:
"Cũng bình thường thôi. Sao nhanh bằng mấy thiên kiêu như mấy cậu được."
Hắn không quên đã ẩn giấu cảnh giới xuống Nhị Cảnh Tầng 4 Sơ cấp, để tránh lộ thực lực thật sự. Nhìn qua, Hoa Như Ngọc và Vương Thành Soái không hề nghi ngờ gì.
Dùng linh thức dò xét, Trần Dạ Bạch phát hiện cảnh giới của hai người:
Vương Thành Soái: Nhị Cảnh Tầng 7 Trung Cấp.
Hoa Như Ngọc: Nhị Cảnh Tầng 6 Sơ Cấp.
Hắn thầm nghĩ:
"Mình cứ tưởng hai người họ phải đạt đến Tam Cảnh, hoặc ít nhất là Nhị Cảnh Tầng 9. Có lẽ do họ tập trung vào việc thu thập tài nguyên, chỉ dành buổi tối để tu luyện. Không như mình vừa tu luyện cảnh giới, vừa thu thập tài nguyên, mà tốc độ cả hai việc đều nhanh như vậy..."
Hoa Như Ngọc bỗng lên tiếng, cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn:
"Có ai trong các cậu thấy Liễu Thanh Phong đâu không?"
Cả Trần Dạ Bạch và Vương Thành Soái đều lắc đầu.
Ba người nhìn nhau, một dự cảm không lành xuất hiện trong lòng.
Vương Thành Soái trầm giọng:
"Chúng ta thử tìm cậu ấy ở khu trị liệu xem. Liễu Thanh Phong tuy là người cảnh giới thấp nhất trong nhóm, nhưng lại rất cẩn thận. Nếu cậu ấy bị thương thì đúng là có điều bất thường!"
Trần Dạ Bạch và Hoa Như Ngọc gật đầu đồng ý. Không chần chừ, cả ba cùng nhau rời khỏi khu vực nghỉ ngơi, tiến về phía khu trị liệu của tông môn.
16
1
5 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
