TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 30
Chương 30

Kiều Kiến Quốc hít sâu một hơi lạnh.

Đứa nhóc này, khẩu khí cũng lớn quá đấy!

Ban đầu, Kiều Kiến Quốc cứ nghĩ con gái chỉ xin một cái trâm cài đầu hay một món đồ trang trí nhỏ nào đó. Ông đã chuẩn bị tâm lý tặng con một món quà sinh nhật trị giá năm xu hoặc một đồng.

Ai ngờ, con bé này mở miệng là đòi cả một căn nhà!

Quan trọng là, trong nhà, bất cứ khoản chi nào vượt quá một đồng bạc, ông cũng không thể tự quyết định được.

Bởi vì… tiền đều nằm trong tay vợ ông mà!

Kiều Kiến Quốc ho nhẹ một tiếng, nghiêm túc nói:

"Con vẫn nên đi nói với mẹ con thì hơn!"

Tốt nhất là ông cứ nên an phận mà nhóm lửa tiếp thôi!

Kiều Cửu Nguyệt bĩu môi, ôm lấy tay mẹ làm nũng:

"Mẹ, mẹ có biết con đã tiết kiệm được bao nhiêu tiền lì xì không?"

Từ nhỏ đến lớn, những đứa trẻ khác đều bị bố mẹ tịch thu tiền mừng tuổi với đủ mọi lý do. Nhưng mẹ cô thì chưa bao giờ lấy của cô một đồng nào.

"Con đã tiết kiệm được hơn năm mươi đồng rồi!"

Kiều Cửu Nguyệt giơ cả bàn tay ra để nhấn mạnh.

Tuy rằng ở thời hiện đại số tiền này chẳng đáng là bao, nhưng vào thời buổi này, nó đủ để mua một căn nhà cũ ở trong thôn.

Cô đã để mắt đến căn nhà ở bên cạnh.

"Không cần dùng tiền của con."

Lý Diễm Hồng chỉ chần chừ hai giây rồi nói: "Mẹ sẽ mua cho con."

Kiều Kiến Quốc tròn mắt kinh ngạc.

Quả nhiên, trong lòng vợ ông, con gái vẫn là quan trọng nhất!

Lần trước ngay cả đôi giày cao su của ông mà vợ ông cũng phải đắn đo cả tháng mới quyết định mua.

"Sau này hai đứa con trai kia lấy vợ rồi, con gái chúng ta mà về nhà mẹ đẻ, chẳng lẽ phải nhìn sắc mặt người khác? Thà rằng mua luôn căn nhà bên cạnh làm của hồi môn cho con còn hơn."

"Mẹ đúng là tuyệt nhất!"

Kiều Cửu Nguyệt sung sướиɠ ôm lấy mẹ.

Cô đón lấy chiếc xẻng nấu ăn từ tay bà:

"Hôm nay Kiều Thanh Thanh ra ngoài ăn ngon rồi, chúng ta cũng phải ăn một bữa thật thịnh soạn!"

"Con có biết nấu ăn đâu, vẫn là để mẹ làm cho đi!"

Lý Diễm Hồng không giống như những bà mẹ khác trong thôn, ép buộc con gái phải học nữ công gia chánh.

Sinh ra ở vùng quê nhỏ này đã là đủ khổ rồi, cần gì bắt con phải chịu cực sớm hơn chứ?

Nếu không phải vì con bé trời đánh Kiều Thanh Thanh kia suốt ngày đua đòi với con gái bà từng chút một, bà còn chẳng nỡ để Cửu Nguyệt xuống ruộng làm việc.

Việc nhà không phải là trách nhiệm riêng của phụ nữ, mà là của cả gia đình.

13

0

3 tháng trước

7 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.