TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 37
Chương 37

Trong sân là một mảnh vườn được chăm sóc gọn gàng, trồng mấy loại rau phổ biến đang vươn lên xanh mướt, khiến cả khu vườn nhỏ bừng lên sức sống.

Phía sau vườn là một căn nhà gạch xanh. Dù đã cũ kỹ, vài chỗ bị loang lổ bong tróc, nhưng so với những căn nhà đất trong thôn thì vẫn nổi bật hơn hẳn. Căn nhà ấy như chất chứa dấu vết của năm tháng, âm thầm kể lại những đổi thay đã từng đi qua.

Vừa xuống xe, Hạ Uyển Ương nhanh tay chắn tầm mắt của người phía sau, rồi len lén nhét vào tay Trương Hòa Bình một bao thuốc Đại Tiền Môn, thì thầm: “Chú Trương, đây là mẹ con gửi tặng chú. Chú đừng từ chối nhé!”

Nói xong liền quay đầu làm bộ như chẳng có chuyện gì, vừa đi vừa nhìn đông ngó tây.

Trương Hòa Bình lẳng lặng nhét bao thuốc vào túi áo, lòng cũng thấy vui vẻ ít nhất thì nhà con bé này cũng coi trọng chuyện này thật.

“Đại đội trưởng, nhà này đẹp thật đấy!” Lý Tưởng la toáng lên.

Thấy ai nấy đều hài lòng với chỗ ở, Trương Hòa Bình nở nụ cười hiền: “Mấy đứa tuổi còn nhỏ đã rời nhà, về đây góp sức xây dựng nông thôn, đội tất nhiên sẽ dành điều kiện tốt nhất cho các cháu. Căn nhà này trước kia là của một địa chủ, sau khi bị tịch thu thì giao cho đại đội quản lý. Nhà rộng rãi, có bốn gian lớn. Hiện giờ có sáu nam và bốn nữ trí thức đang ở, cộng với mấy đứa là hai mươi người. Không phải tôi nói phét, chứ thêm hai mươi người nữa cũng đủ chỗ ở!”

Mọi người bước vào trong, quả nhiên không gian rất rộng. Chỉ là đồ đạc khá ít, trong phòng chỉ có hai rương gỗ đặt trên giường đất và một chiếc bàn thấp. Trên bàn để hai quyển “sách bảo bối đỏ”, giường thì có mấy bộ chăn gối đã chắp vá.

Ngoài mấy gian nhà chính, còn một căn nhỏ hơn dùng làm kho. Nếu ai không thích ở tập thể hoặc thấy bất tiện thì có thể xin ở riêng, nhưng mỗi tháng phải đóng hai đồng cho đội.

Vừa dứt lời, Hạ Uyển Ương lập tức nói: “Con đóng tiền, con ở riêng!”

Từ Kiều Kiều cũng tranh không kém: “Tôi cũng muốn ở một mình! Tôi lấy căn phòng đó!”

Cô ta vừa nói vừa lục tìm tiền trong túi, nhưng Hạ Uyển Ương đã nhanh tay hơn, rút ngay một tờ đại đoàn kết nhét vào tay đại đội trưởng: “Chú Trương, con đóng trước năm tháng luôn ạ!”

Nói rồi còn cố ý nhướng mày thách thức nhìn Từ Kiều Kiều một cái.

Trương Hòa Bình cười khẽ, nhét tiền vào túi ngực: “Được, lát nữa đi nhận lương thực nhớ ghé chỗ kế toán lấy phiếu. Tiền này chú sẽ chuyển cho Thời Dã!”

5

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.